Đại Mộng Chủ

Chương 1896: Tu vi phóng đại

Trên đỉnh đầu nữ tử "Ầm" Một tiếng, thân hình Thẩm Lạc quỷ mị xuất hiện, toàn thân lần nữa bộc phát ma khí dọa người, một ma trảo đen nhánh lớn mấy trượng từ trên giáng xuống, chụp vào nàng, chính là thần thông Xi Vưu Bác.

Lúc trước hắn không toàn lục đối phó hai pho tượng kia, vốn muốn tìm hiểu dò xét pho tượng, đã hao tốn không ít thời gian, hai pho tượng cuối cùng này, hắn không có ý định lại kéo dài, phải tốc chiến tốc thắng.

Thân hình nữ tử không thể động đậy, đại cung màu xanh sau lưng đột nhiên bắt đầu rung động, "Vụt" một tiếng bật lên đỉnh đầu, dây cung tự kéo căng, một lục tiễn trống rỗng hiển hiện, dựng trên thân cung.

"Vèo" một tiếng vang nhỏ, lục tiễn bắn thủng hư không, phảng phất không gì không phá bắn xuyên qua Xi Vưu Bác, lóe lên chui vào thể nội Thẩm Lạc.

Cùng lúc đó, quải trượng trong tay lão giả cũng toả sáng hào quang, một đạo lục ảnh trượng từ đó bắn xuất, chợt nhoáng đã lướt qua khoảng cách mấy chục trượng, cũng bắn đến chui vào thể nội Thẩm Lạc.

Trong thức hải Thẩm Lạc hiện lên lục ảnh, trượng ảnh gần như đồng thời xuất hiện, hung hăng đánh vào thần hồn của hắn, khiến cho thức hải Thẩm Lạc đau đớn khó nhịn, kêu rên một tiếng.

"Quả nhiên công kích thần hồn!"

Hắn nắm chắc bảy tám phần, bốn tôn pho tượng này chính là khảo nghiệm trong Hiên Viên Điện, Hoàng Đế Nội Kinh chia làm hai thiên "Linh Cữu", "Tố Vấn", hai pho tượng trước thủ đoạn công kích thiên về "Linh Cữu", còn hai pho tượng này hẳn thiên về phương diện "Tố Vấn", bởi vậy hắn sớm đã phòng bị.

Trong điện quang hỏa thạch, thần hồn Thẩm Lạc ngưng tụ, hóa thành một tòa hư ảnh Bất Chu Cự Phong, trên cự phong hiển hiện từng đạo từng đạo linh văn xanh biếc, chính là Tố Vấn Thiên trong Hoàng Đế Nội Kinh, vừa làm xong hết thảy, lục tiễn và trượng ảnh cũng đã đánh đến.

"Ầm" "Ầm" hai tiếng nổ mạnh, thần hồn hắn biến thành Bất Chu Cự Phong xuất hiện đạo đạo vết rách cự đại, gần như sắp sụp đổ giải thể, lại cứng rắn chịu đựng được.

Thần hồn Thẩm Lạc cường đại, trước kia tu tập qua Bất Chu Trấn Thần Pháp, Vận Tư Như Điện Quyết mấy môn bí thuật thần hồn, cho nên hắn lĩnh ngộ Tố Vấn Thiên còn vượt xa Linh Cữu Thiên, đã có thể kết hợp Bất Chu Trấn Thần Pháp thi triển, bằng không hắn cũng không dám bất cẩn như thế, đón đỡ hai tôn pho tượng công kích thần hồn.

Trong mắt Thẩm Lạc lóe lên một tia thống khổ, sau đó biến mất khôi phục bình thường, Xi Vưu Bác chộp vào người nữ tử, xé thân thể của nàng thành hai phần.

Hai cỗ ma khí nồng đậm từ trên người hắn bắn xuất, hóa thành hai ma long đen nhánh, mở miệng ngậm lấy thân thể tàn phế của nữ tử, ngửa đầu nuốt xuống, luyện hóa trong chớp mắt.

Một cỗ nguyên khí tinh thuần hỗn tạp vô số ý niệm huyền ảo liên quan đến Hoàng Đế Nội Kinh, lần nữa dung nhập thần hồn Thẩm Lạc, khiến cho môn thần công này tinh tiến thêm một bước lớn.

Ý niệm lần này phần lớn liên quan tới Tố Vấn Thiên, sau khi cảm thụ suy ngẩm, Thẩm Lạc chợt hiểu sâu mấy môn bí thuật thần hồn khác.

"Thì ra như thế, lấy tâm làm kiếm, nguyên lai như vậy, quả thật cực kì huyền diệu!" Hắn tự lẩm bẩm, lực lượng thần hồn điên cuồng tuôn động, hội tụ lại một chỗ.

"Ong" một tiếng kiếm rít kỳ dị vang lên, đã không thấy hư ảnh Bất Chu Cự Phong, thay vào đó một đạo kiếm ảnh màu đỏ, mà hắn tìm tòi đã lâu cũng không thể tu thành, thần thông "Tâm Kiếm", đến bây giờ rốt cuộc đại công cáo thành.

Trên xích ảnh kiếm hiển hiện linh văn màu xanh nhàn nhạt, tản mát vô tận khí tức bén nhọn.

Lão giả do cấm chế biến thành, không có sự tỉnh thức của chính mình, mặc dù đã thua không nghi ngờ, vẫn vung trượng phát động công kích.

Một đạo ảnh trượng xanh biếc lần nữa hiển hiện, bắn thẳng đến Thẩm Lạc.

"Tâm Kiếm!" Thẩm Lạc quay đầu nhìn qua, trong mắt hiện lên duệ mang.

Một đạo xích ảnh kiếm từ mi tâm hắn bắn nhanh ra như điện, va chạm vào lục ảnh trượng.

Thanh âm xé vải vang lên, lục ảnh trượng bị đánh vỡ nát, xích ảnh kiếm hơi ảm đạm, tiếp tục lấy tốc độ tuyệt luân bắn về phía trước, chợt loé chui vào thân thể lão giả.

Thân thể lão giả cứng đờ, ánh mắt tức giận tiêu tán hơn phân nửa.

Thẩm Lạc hất tay áo lên, một cỗ ma khí thô to bắn đến, bao trùm lão giả, chỉ mấy hơi thở đã luyện hóa lão giả hóa thành lực lượng bản nguyên và ý niệm huyền ảo dung nhập thân thể hắn.

Hắn lĩnh ngộ Hoàng Đế Nội Kinh tinh tiến lần nữa, xích ảnh kiếm trong thức hải đột nhiên áp súc mấy lần, hóa thành một thanh phi kiếm màu đỏ, không khác Thuần Dương Kiếm chút nào.

Xích ảnh kiếm thu nhỏ, khí tức sắc bén lại tăng vọt gấp bội, triệt để lột xác thành một thanh Trảm Hồn Kiếm hung lệ.

Không chỉ cảnh giới thần hồn tiến nhanh, pháp lực trong cơ thể Thẩm Lạc cũng ù ù vận chuyển, nhanh chóng tăng cao.

Trong bốn pho tượng ẩn chứa nguyên khí phi thường dồi dào, mỗi một pho tượng cơ hồ không kém một viên côn trứng.

Được bốn cỗ nguyên khí cường đại tương trợ, cảnh giới pháp lực Thẩm Lạc nhanh chóng tinh tiến, sau khi hắn hoàn toàn luyện hoá, khoảng cách Thái Ất trung kỳ đỉnh phong đã không xa.

Ánh mắt Thẩm Lạc khẽ động, lập tức thôi động sợi rễ Hỗn Độn Hắc Liên, hút nhận ba côn trứng bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Lại thêm ba cỗ nguyên khí khổng lồ tụ đến, tu vi của hắn tiếp tục tiến bước.

Hắn đã lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, tăng thêm kinh nghiệm trong mộng cảnh, lại vừa nhận được cảm ngộ tu luyện liên quan tới Hoàng Đế Nội Kinh, căn cơ vô cùng vững chắc chỉ thiếu nguyên khí cường đại thôi động tu vi tăng cao.

Ầm ầm!

Kim quang trên người Thẩm Lạc điên cuồng bộc phát, khu vực trăm trượng quanh mình bị kim quang chiếu toả lộng lẫy, khí tức trên người hắn điên cuồng tiết bên ngoài, thình lình đạt đến Thái Ất cảnh trung kỳ đỉnh phong.

"Hô"

Một cỗ ba động pháp lực vô cùng cường đại, như sóng dữ quét sạch bốn phương.

Không biết do không thể thừa nhận ba động pháp lực của Thẩm Lạc xung kích, hay do bốn pho tượng bị diệt, mà đại điện xanh biếc nhanh chóng biến mất, mấy hơi thở biến thành màu vàng, lực lượng cấm chế cũng tiêu tán vô tung.

… …

Bên ngoài Hiên Viên Điện, Lư Tu và Thổ Hồn Trúc vừa mới bố trí xong một pháp trận màu xám to khoảng mười trượng, lấy Lư Tu và Thổ Hồn Trúc làm chủ đạo, đám người Vạn Yêu Minh bước bào trận pháp phụ trợ.

Kim Tiễn cũng ở trong đó, sắc mặt gã đã khôi phục như thường, không biết Bạch Xuyên sử dụng thủ đoạn nào, giúp Kim Tiễn khôi phục nhanh như vậy.

Pháp trận màu xám ù ù vận chuyển, vô số quang tiễn màu xám từ đó bắn đi, đánh vào đại môn Hiên Viên Điện, âm thanh như mưa rơi không ngừng vang vọng.

Cấm chế màu vàng trên đại môn không ngừng rung động, những quang tiễn màu xám nhìn như uy lực không lớn, vừa đụng phải cấm chế trên đại môn dĩ nhiên tan chảy, hóa thành điểm sáng màu xám, giống như đinh đóng trên cấm chế màu vàng.

Cấm chế màu vàng óng chịu ảnh hưởng lớn, ảm đạm nhiều, nhìn không chống đỡ được quá lâu, sẽ bị mũi tên ánh sáng màu xám công phá.

Lư Tu và Thổ Hồn Trúc vui mừng, đang muốn cổ động đám người Vạn Yêu Minh tăng thêm lực, một âm thanh rồng ngâm hổ gầm từ trong đại điện truyền ra.

Cấm chế trên đại môn đại phóng kim quang, vô số kim hoa trường hồng từ đó phun trào, những điểm sáng màu xám bị kim quang chói mắt xông lên, thình lình biến mất.

"Cái gì!" Lư Tu, Thổ Hồn Trúc sắc mặt cả kinh.

Sau khi khu trừ xong tất cả điểm sáng màu xám, tất cả kim quang, kim hoa, trường hồng như cá voi hút nước bay vụt quay về, bám vào đại môn hóa thành một tầng ánh sáng màu vàng như lưu ly.

Quang tiễn màu xám phía sau bắn đến, lập tức bị phản chấn, không lưu lại một chút dấu vết.

Trong quang trận màu xám tro, một đám người Vạn Yêu Minh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi tất cả trợn tròn mắt, sững sờ đứng đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận