Đại Mộng Chủ

Chương 1455: Sáo ngắn màu đen

Vô Danh Dã Quỷ chợt đứng vững thân thể, hai tay áo giương lên, triệu hồi mười hai Vu Vương Kỳ, hai tay bấm quyết như bánh xe.

Mười hai lệnh kỳ đại phóng linh quang, ghép lại với nhau, trong nháy mắt hình thành một hư ảnh hoa sen to bằng gian phòng, cứng đối cứng côn ảnh màu vàng.

Âm thanh Phong Lôi ầm ầm nổi lên!

Từng đạo gió lốc phóng lên tận trời, hư không mơ hồ lắc lư, lít nha lít nhít bạch ngấn tinh tế bên trong chấn động hiện ra, phong bạo hai màu vàng đen cuồng quyển dựng lên.

Côn ảnh màu vàng vậy mà vỡ vụn hơn nửa, bất quá hư ảnh hoa sen xung quanh Vô Danh Dã Quỷ cũng rung động không ngừng, thân thể lần nữa bị đánh bay về sau.

Trong mắt Dã Quỷ hiện lên một tia sợ hãi, mượn lực phản chấn, quay người bỏ chạy nơi xa.

Tam thủ quái mãng thấy vậy, vội vàng theo sát phía sau, nhưng đột nhiên ở xung quanh truyền đến tiếng quỷ khóc ô ô nghẹn ngào, thân thể tam thủ quái mãng bỗng trở nên cứng đờ, vặn vẹo không kiểm soát được.

Phía trước nó hiện lên hắc ảnh, Triệu Phi Kích trống rỗng xuất hiện, quỷ đao trên tay chém ngang, một đạo đao quang to lớn chém đến đầu nó.

Lục nhãn của tam thủ quái mãng trừng trừng, trên thân đại phóng tro quang, âm khí thể nội điên cuồng phun trào, phát ra âm thanh ầm ầm như sấm rền, thoáng cái tránh thoát tiếng quỷ khóc, đoạt lại quyền khống chế thân thể, miệng rộng lập tức há to.

Một đoàn Cửu Âm Uế Diễm bắn ra đánh vào đao quang màu đen, ăn mòn đao quang hơn phân nửa.

Nhưng mà không đợi quái mãng cao hứng, một đạo xích quang từ trong Cửu Âm Uế Diễm phóng ra, quấn lấy một cái đầu của quái mãng, chính là Hình Hung Thần Quang, uế diễm có thể ô uế hư không vậy mà hoàn toàn vô hiệu trước Hình Hung Thần Quang…

Cái đầu của tam thủ quái mãng nhanh chóng bị ăn mòn hòa tan, đại lượng âm khí bị Hình Hung Thần Quang thôn phệ.

Nhị thủ còn lại phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, một đầu trong đó há mồm phun ra một đạo tro quang như lưỡi đao, trảm lên cái đầu bị Hình Hung Thần Quang quấn quanh.

"Phốc" Một tiếng, cái đầu này gọn gàng lưu loát bị chém rụng, đồng thời phịch một tiếng nổ tung.

Vô số tia sáng màu đen nở rộ, xé rách Hình Hung Thần Quang, Triệu Phi Kích ở phía sau cũng bị chấn bay.

Mà trên cổ mất đầu hiện lên hắc quang, một cái đầu mới tinh trong chớp mắt mọc ra, nhưng khí tức giảm bớt không ít.

Tam thủ quái mãng tựa hồ bị chọc tới chân nộ, trong mắt đại phóng hung quang, tam thủ đồng thời phun ra một đám Cửu Âm Uế Diễm, lần này không trải rộng ra, mà nhanh chóng ngưng tụ thành ba đầu hỏa xà nhào về phía Triệu Phi Kích.

Triệu Phi Kích hơi bận rộn ổn định thân hình, quỷ đao trên tay bắn ra từng đạo đao quang đen kịt cỡ cánh cửa, hình thành một mảnh đao quang như sóng dữ, chém về phía ba đầu uế diễm hỏa xà.

Một bên khác, thân hình Thẩm Lạc thoắt một cái hóa thành một đạo kim ảnh, đuổi theo Vô Danh Dã Quỷ kia, nhưng vừa mới phi độn một đoạn ngắn, hư không trên đỉnh đầu hắn hiện lên ngân quang, chuông lớn đột nhiên xuất hiện, rung mạnh một cái.

"Ong" Một tiếng vang lớn, một làn ngân sắc sóng âm từ trên hư không giáng xuống.

Toàn thân Thẩm Lạc chấn động, thần hồn lắc lư mãnh liệt, cho dù hắn đã vận chuyển Bất Chu Trấn Thần Pháp cũng không thể ngăn cản, thân thể cứng đờ ở nơi đó.

Vô Danh Dã Quỷ vốn đang bỏ chạy, nhìn thấy Thẩm Lạc bị sóng âm khắc chế, nhãn châu xoay động dừng thân hình, há mồm phun một cái, một đoàn hỏa diễm đen kịt phóng ra ngoài, đánh về phía Thẩm Lạc.

Những hắc diễm này cũng không phải Cửu Âm Uế Diễm, trong đó ẩn chứa ma khí ba động mạnh mẽ, chính là ma diễm.

Nhưng ngay lúc này, một tiếng hừ lạnh từ trong miệng Thẩm Lạc truyền ra, thâm nhập vào đầu của Vô Danh Dã Quỷ.

Thần hồn Vô Danh Dã Quỷ chấn động, Hắc Sắc Ma Diễm cũng theo đó dừng lại.

Thẩm Lạc bỗng nhiên ngẩng đầu, thân thể đã khôi phục, vung hai tay lên.

Không trung trên Vô Danh Dã Quỷ hiện lên quang mang đỏ sậm, một cự ấn đỏ sậm to bằng gian phòng trống rỗng xuất hiện, chợt lóe đánh vào hư ảnh hoa sen.

Hư ảnh hoa sen ứng thanh vỡ nát, thân thể Vô Danh Dã Quỷ cũng bạo liệt, mười hai Vu Vương Kỳ quanh người gã cũng tận số vỡ vụn, hóa thành vô số bột mịn màu đen.

Thẩm Lạc nhẹ nhàng thở ra, nhưng lông mày không khỏi nhíu lại, uy lực Phiên Thiên Ấn có chút quá lớn, xuất thủ một kích nhục thân Vô Danh Dã Quỷ sụp đổ, thần hồn càng triệt để mẫn diệt, không cách nào biết lai lịch chân chính của gã.

Mà pháp bảo tùy thân của quỷ này cũng tận số hủy đi, chớ nói chi pháp khí chứa đồ, nói đơn giản một chút chỗ tốt cũng không mò được.

"Xem ra sau này phải vận dụng Phiên Thiên Ấn cẩn thận." Thẩm Lạc trầm ngâm nói một câu.

Nhưng mà lúc này, một đồ vật đen sì từ bột mịn của Vô Danh Dã Quỷ rớt xuống.

Hắn vội vàng phất tay áo tiếp được, một cây sáo ngắn màu đen dài hơn thước, tỏa sáng hắc quang, hình dạng mang lại cảm giác nguyên sơ, trên một đầu sáo có một phù điêu đầu quỷ, một đầu khác đã đứt gãy, vết đứt cũ kỹ, hiển nhiên không phải một kích của Phiên Thiên Ấn tạo thành.

Một cỗ khí tức âm trầm từ trên đó tản mát ra, ẩn ẩn có thanh âm quỷ khóc quanh quẩn xung quanh cây sáo.

"Đây là bảo vật gì? Vậy mà có thể chịu được một kích của Phiên Thiên Ấn!" Thẩm Lạc dạt dào hứng thú lật xem sáo ngắn màu đen.

"A! Cỗ khí tức này, chẳng lẽ Khống Quỷ Địch? Thẩm đạo hữu, cho ta xem cây sáo một chút! " Thanh âm Hỏa Linh Tử vang lên.

Lông mày Thẩm Lạc giật giật, nhưng cũng không cự tuyệt, ném sáo ngắn vào Minh Hỏa Luyện Lô, sau đó quay đầu nhìn về phía Triệu Phi Kích và tam thủ quái mãng.

Thực lực tam thủ quái mãng đạt đến cấp độ Chân Tiên, hơn xa Triệu Phi Kích, nhưng Triệu Phi Kích đã thức tỉnh Hình Hung Thần Quang khắc chế hết thảy âm khí, thỉnh thoảng còn phát ra Nhiếp Hồn Ma Âm ảnh hưởng đối phương, hai bên nhất thời khó phân cao thấp, bế tắc ở nơi đó.

Bất quá nhìn thấy Vô Danh Dã Quỷ bị giết, tam thủ quái mãng rốt cuộc hoảng sợ, không lo tranh đấu cùng Quỷ Tướng, quay người muốn chạy trốn, lại bị Triệu Phi Kích quấn chặt lấy.

Tam thủ quái mảng cảm nhận được ánh mắt của Thẩm Lạc, càng thêm sợ hãi, há mồm phun một cái, mảng lớn Cửu Âm Uế Diễm như thủy triều cuốn về phía Triệu Phi Kích, đuôi rắn to lớn quất xuống Triệu Phi Kích, huyễn hóa ra từng đạo tàn ảnh.

Triệu Phi Kích há mồm phun ra một mảnh Hình Hung Thần Quang bảo vệ thân thể, hắc đao trên tay vũ động, miễn cưỡng đón lấy một kích đuôi rắn, thân thể bị đánh bay về sau.

Thân hình khổng lồ của tam thủ quái mảng thừa cơ thoát ly chiến trận, bay trốn nơi xa.

"Chạy đâu!" Triệu Phi Kích lập tức đuổi sát theo, rống to một tiếng.

Từng làn từng làn hắc sắc sóng âm hiển hiện, nhanh chóng ngưng tụ một chỗ, trong nháy mắt hóa thành một thanh sóng âm cự kiếm lớn trăm trượng.

Gã há mồm phun một cái, một mảng Hình Hung Thần Quang bay ra quấn quanh hắc sắc cự kiếm, cự kiếm lập tức biến thành màu đỏ đen quỷ dị, khí tức vờn quanh trở nên âm trầm, phảng phất như một đạo thiểm điện đỏ thẫm bắn ra.

Quái mãng cũng không am hiểu tốc độ, trong chớp mắt đã bị cự kiếm đuổi kịp, chém xuống đỉnh đầu.

Quái mãng cảm nhận được khí tức của cự kiếm, trong mắt lóe lên một tia hoảng sợ, quay người muốn nghênh chiến, tiếng vang lốp bốp đột nhiên từ bên trên truyền đến, từng đạo từng đạo kim sắc lôi điện khoa trương bổ xuống.

Tam thủ quái mãng giật mình, há mồm phun ra một đoàn hắc quang, trong đó xen lẫn từng đoàn Cửu Âm Uế Diễm, biến thành một màn sáng màu đen ngăn trên đỉnh đầu, đụng thẳng vào kim sắc lôi điện.

Cửu Âm Uế Diễm không gì không hòa tan, trước đó đối phó kim sắc lôi điện của Thẩm Lạc đã chứng minh điểm ấy, cho nên quái mãng cũng không lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận