Đại Mộng Chủ

Chương 1098: Bách Quả tiên hội và Nhân Sâm quả

"Ngao Hoằng huynh, đã lâu không gặp." Thẩm Lạc mỉm cười chào hỏi thanh niên kim giáp một tiếng.

Lúc này sắc mặt Ngao Hoằng nặng nề, lông mày nhíu lại, cho đến khi Thẩm Lạc mở miệng mới chú ý tới đối phương.

"Ngươi là Thẩm đạo hữu? Đã lâu không gặp." Ngao Hoằng dò xét hai mắt Thẩm Lạc, lúc này mới nhận ra hắn, trên mặt tươi cười.

"Đúng vậy, không ngờ lại gặp được Ngao Hoằng huynh ở nơi này. Tu vi Ngao Hoằng huynh tiến triển thật nhanh, đã đạt tới Chân Tiên kỳ, thật đáng mừng." Thẩm Lạc vừa cười vừa nói.

Ngao Hoằng không vì lời khen Thẩm Lạc mà vui mừng, ngược lại khẽ cười khổ một chút.

"Thẩm đạo hữu sao lại đến Ngũ Trang quan, hẳn là tới tham gia Bách Quả tiên hội?" Ngao Hoằng chuyển đề tài hỏi.

"Bách Quả tiên hội. . . Ngũ Trang quan tổ chức thịnh hội sao? Tại hạ không phải tới tham gia thịnh hội này, ta đến Ngũ Trang quan là có chuyện quan trọng khác, muốn cầu kiến Trấn Nguyên Tử tiền bối." Ánh mắt Thẩm Lạc hơi sáng lên.

Hắn dọc theo con đường này một mực sầu muộn vì cầu gặp Trấn Nguyên Tử, không ngờ trong Ngũ Trang quan lại có thịnh hội sắp tổ chức, vậy sẽ dễ làm hơn nhiều.

"A, Trấn Nguyên Đại Tiên xưa nay ở trong Ngũ Trang quan lĩnh hội Thiên Đạo, cực kỳ ít tiếp khách, Thẩm huynh muốn gặp lão nhân gia ông ta, chỉ sợ không dễ." Ngao Hoằng lộ vẻ kinh ngạc, sau đó nói.

"Trong Ngũ Trang quan không phải sắp tổ chức Bách Quả tiên hội sao? Trong đại hội Trấn Nguyên Đại Tiên cũng không ra mặt?" Sắc mặt Thẩm Lạc quýnh lên, hỏi.

"Bách Quả tiên hội cũng không phải do Trấn Nguyên Đại Tiên chủ trì tổ chức, mà do những người đứng đầu Ngũ Trang quan tổ chức, Trấn Nguyên Đại Tiên xưa nay không xuất hiện." Ngao Hoằng nói.

"Thì ra là vậy." Thẩm Lạc cảm thấy thất vọng, âm thầm tính toán phương pháp cầu kiến Trấn Nguyên Tử.

"Bất kể thế nào, chúng ta cũng nên đi vào trước đi." Ngao Hoằng nói.

Thẩm Lạc gật đầu.

Hai người tăng tốc độ, đi tới ngoài sơn môn Ngũ Trang quan.

"Hai vị đạo hữu đến Ngũ Trang quan là vì Bách Quả tiên hội?" Một đạo đồng áo xanh canh cửa chắp tay thi lễ với Thẩm Lạc với Ngao Hoằng.

Tu vi của người này yếu ớt, chỉ có Tích Cốc kỳ, đối mặt Thẩm Lạc và Ngao Hoằng lại không kiêu ngạo không tự ti, hiện rõ khí độ danh gia.

"Đúng vậy, tại hạ Đông Hải Ngao Hoằng, vị này là Thẩm Lạc, bằng hữu của ta." Ngao Hoằng nói xong, lấy ra một phần thiệp mời đưa tới.

"Nguyên lai là Đông Hải Ngao tiền bối, hoan nghênh đã đến, chỉ là trên tấm thiệp mời này chỉ có tên một mình ngài, dựa theo quy củ đại hội, chỉ có thể để một mình ngài đi vào." Đạo đồng áo xanh nhìn Thẩm Lạc bên cạnh một chút, có chút khó khăn nói.

"Làm càn! Chỉ là Bách Quả tiên hội mà thôi, thêm một bằng hữu tham gia cũng không được!" Sắc mặt Ngao Hoằng trầm xuống, quát lớn.

"Tiền bối thứ tội, lần Bách Quả tiên hội này là Tiếp Dẫn trưởng lão chủ trì, ngài mới thêm quy củ này vào." Đạo đồng áo xanh vội vàng tạ lỗi nói.

"Tiếp Dẫn trưởng lão?" Ngao Hoằng nhíu mày lại, tựa hồ có chút cố kỵ người này.

"Nếu Ngao huynh không tiện mang ta vào, vậy Thẩm mỗ sẽ tìm cách khác. Ngao Hoằng huynh không cần phí sức vì ta." Thẩm Lạc thấy vậy, nói.

"Như vậy sao được? Chúng ta đồng hành tới đây, làm sao ta bỏ mặc ngươi được." Ngao Hoằng lắc đầu, đang muốn nói với đạo đồng áo xanh gì đó.

"Ồ! Thẩm Lạc? Các hạ chính là người thắng cuộc trong Tam Giới võ hội?" Một đạo sĩ thanh niên mặt chữ điền từ bên trong sơn môn bước nhanh ra, hiếu kỳ dò xét Thẩm Lạc.

"Tam Giới võ hội? Thẩm huynh ngươi tham gia? Còn lấy được thắng lợi?" Ngao Hoằng nghe vậy lấy làm kinh hãi.

Vài ngày trước y có chút chuyện phiền não quấn thân, không chú ý tới Tam Giới võ hội.

"Trong võ hội cao nhân vô số, tại hạ bất quá may mắn, cuối cùng mới chiến thắng mà thôi, đạo hữu quá khen rồi." Thẩm Lạc khiêm tốn một câu, chắp tay thi lễ với người tới.

Thanh niên đạo sĩ này có dung mạo không đáng chú ý, nhưng tu vi rất cao, đã đạt tới Đại Thừa đỉnh phong, cách Chân Tiên kỳ chỉ một bước.

"Thẩm đạo hữu quá khiêm nhường, người nào không biết quy tắc Tam Giới võ hội khắc nghiệt, không có bất kỳ hư giả gì, toàn dựa vào thực lực cạnh tranh. Đại danh Thẩm đạo hữu đã sớm truyền khắp Tam Giới, lại khiêm tốn thì coi như hơi dối trá đó nha." Thanh niên đạo sĩ cười ha ha nói.

Thẩm Lạc nghe vậy cười yếu ớt một tiếng, không nói gì thêm.

"Thanh Phong đạo hữu, đã lâu không gặp." Ngao Hoằng chào thanh niên đạo sĩ kia, hai người tựa hồ là chỗ quen biết cũ.

Thanh niên đạo sĩ đáp lễ lại, sau đó nhìn về phía đạo đồng kia, ngữ khí nghiêm nghị lại: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Vì sao ngăn cản hai vị đạo hữu vào sơn môn?"

"Thanh Phong đạo hữu chớ nên trách vị tiểu đạo hữu này, ta và Ngao huynh đến đây tham gia Bách Quả tiên hội, tại hạ vì lần đầu đến đây, không có thiệp mời trong tay, không biết có thể dàn xếp một hai?" Thẩm Lạc mỉm cười nói.

"Thẩm đạo hữu đại danh đỉnh đỉnh, có thể đến Ngũ Trang quan ta, bản quan bồng tất sinh huy, mau mời vào." Thanh Phong trừng thủ vệ đạo đồng một chút, cười mời nói.

Thẩm Lạc ôm quyền cám ơn một tiếng, cùng Ngao Hoằng tiến vào sơn môn Ngũ Trang quan.

Đằng sau sơn môn là một tòa đại điện hùng vĩ, trên cột đá hai bên điện đường viết một bộ câu đối: Trường sinh bất lão thần tiên phủ, cùng trời đồng thọ đạo nhân gia.

"Khẩu khí thật lớn, bất quá Trấn Nguyên Tử là Địa Tiên Tổ, cũng xứng đáng với hai câu này." Thẩm Lạc thầm nghĩ trong lòng.

Ba người tiến vào đại điện, rất nhanh đi qua, phía sau là từng tòa đình đài lầu các, tường vân phất phới, tiên hạc bay lượn.

"Lần này Bách Quả tiên hội tổ chức ở trong Lưu Ly điện, hai vị đạo hữu đi theo ta." Thanh Phong đi phía trước dẫn đường.

"Ngao huynh, ngươi lại nói cho ta nghe một chút đi, Bách Quả tiên hội này rốt cuộc là chuyện gì?" Thẩm Lạc truyền âm hỏi thăm Ngao Hoằng.

"Thẩm huynh chắc hẳn cũng biết, trong Ngũ Trang quan có rất nhiều các loại Tiên phẩm linh quả, nhiều thứ đã tuyệt tích tại Tam Giới, tu sĩ các môn các phái thường xuyên đến Ngũ Trang quan cầu lấy tiên quả. Ngũ Trang quan mới đầu không muốn phiền phức ứng phó các đạo hữu tới nối liền không dứt, cách mỗi mười năm tổ chức một lần hội giao dịch, cầm tiên quả trong quan tới đại hội trao đổi. Về sau giao dịch này nổi danh càng lúc càng lớn, rất nhiều tu sĩ phái khác cũng đem tiên quả trong tay mình, linh vật tới giao dịch hội để giao dịch, dần dần tạo thành Bách Quả tiên hội bây giờ." Ngao Hoằng truyền âm trả lời.

"Lần này Ngao Hoằng huynh đến, cũng là vì tìm kiếm tiên quả?" Thẩm Lạc giật mình gật đầu, tiếp tục truyền âm hỏi.

"Không sai, gia phụ gần đây bị bệnh nhẹ, cần một loại tiên quả cực trân quý trong Ngũ Trang quan mới có thể chữa trị." Thần sắc Ngao Hoằng nặng nề nói.

"Đông Hải Long Vương? Nếu như cần ta giúp gì, Ngao huynh cứ nói." Thẩm Lạc khẽ giật mình, lập tức trịnh trọng truyền âm.

Vừa rồi nếu không có Ngao Hoằng hỗ trợ, hắn muốn tiến vào Ngũ Trang quan, chỉ sợ sẽ khó khăn hơn nhiều.

"Ta cũng không khách khí với đạo hữu, lúc cần chắc chắn sẽ mở miệng, Thẩm đạo hữu cũng vậy nhé." Ngao Hoằng nhìn Thẩm Lạc một chút, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, gật gật đầu.

"Lần này hai vị tới vừa đúng dịp, lần Bách Quả tiên hội này là Tiếp Dẫn trưởng lão chủ trì, trong quan xuất ra tiên quả nhiều hơn lần trước ba thành, hai vị cần phải tranh thủ cơ hội lần này mới được." Đi phía trước dẫn đường, Thanh Phong vừa cười vừa nói.

"A, lần đại hội này có xuất hiện Nhân Sâm Quả không?" Ngao Hoằng nghe vậy ánh mắt sáng lên, vội vàng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận