Đại Mộng Chủ

Chương 2038: Hỗn loạn

"Yêu nghiệt phương nào?" Thẩm Lạc nhíu mày lại, quát khẽ. Thanh âm của hắn không ngừng quanh quẩn trong động quật, nhưng đáp lại hắn vẫn như cũ là thanh âm nhai nuốt không nhanh không chậm kia.

Bất quá Thẩm Lạc chú ý tới, thanh âm nhai nuốt kia rõ ràng càng ngày càng tới gần.

"Đi." Thẩm Lạc quát khẽ một tiếng.

Thuần Dương Phi Kiếm bên cạnh lập tức gào thét mãnh liệt bắn nhanh xuống.

Thân kiếm kèm theo hỏa quang chiếu rọi, chỗ sâu động quật hiện lên một thân ảnh khổng lồ, đang từ dưới đáy trèo dần lên trên.

Thẩm Lạc ngưng mắt nhìn, bỗng thấy một quái vật bạch tuộc hình thể to lớn, đang huy động tám xúc tu tráng kiện bò dọc theo vách núi trèo lên trên, trong miệng nó còn đang nhai nuốt một bộ thi hài quái vật màu trắng.

Bạch tuộc nuốt hết thi hài, sau đó bò đến cách Thẩm Lạc không đến trăm trượng.

Hai xúc tu nó đột nhiên bắn thẳng đến Thẩm Lạc, tốc độ nhanh vượt xa mũi tên rời cung, kèm theo tiếng xé gió bén nhọn.

Thẩm Lạc vung tay lên, hơn ba mươi chuôi Thuần Dương Phi Kiếm bắn nhanh ra, nhao nhao đâm tới hai đầu xúc tu kia.

Thấy phi kiếm tới gần, trên hai xúc tu bỗng nhiên mở ra từng lỗ khí dày đặc, rất nhiều bạch sắc vụ khí từ trong phun mạnh ra, che mất toàn bộ phi kiếm vào.

Trong nháy mắt, Thẩm Lạc cảm thấy liên hệ giữa mình và phi kiếm bị chặt đứt.

"Lại có công hiệu giống Lạc Bảo Kim Tiền?" Thẩm Lạc kinh ngạc không thôi.

Hắn thấy vụ khí đầy trời cuốn tới mình, lập tức xòe bàn tay ra bổ tới vụ khí cuồn cuộn. Một cỗ Không Gian Pháp Tắc cường liệt theo chưởng tâm tung toé ra, hóa thành một đạo bạch sắc quang nhận lóe lên.

Chỉ một thoáng, bạch sắc vụ khí bị đạo quang ngấn chém một phân thành hai, ở giữa xuất hiện một khe rãnh rõ ràng.

Thẩm Lạc sải bước tới, thân hình như quỷ mị biến mất tại chỗ, lập tức xuyên qua khe rãnh kia, đi thẳng tới trước thân bạch tuộc.

Cổ tay hắn vặn chuyển, nắm chặt Hiên Viên Thần Kiếm, muốn trảm sát bạch tuộc quái.

Nhưng khi hắn nhấc kiếm lên, lập tức toàn bộ xúc tu còn lại trên thân bạch tuộc quái bạo khởi công tới, lỗ thoát khí trên xúc tu nhao nhao phun ra bạch sắc vụ khí, bao phủ Thẩm Lạc vào.

Trong nháy mắt, Thẩm Lạc cảm thấy đầu váng mắt hoa, pháp lực thể nội cũng lập tức bị đông kết, toàn bộ người cứng tại chỗ, không làm được gì nữa.

Lúc này, từng cây xúc tu không chút phí lực quấn quanh thân thể hắn nâng lên cao, sau đó lôi kéo xuống dưới, mang đến trước miệng máu to lớn của bạch tuộc quái.

Trong gang tấc thấy miệng máu bạch tuộc quái tới gần, phía trên răng nanh trông thật rõ ràng, Hỗn độn hắc liên trên tay Thẩm Lạc bỗng sáng lên quang mang, trong đó cất giấu Thôn Phệ Pháp Tắc ngưng tụ ra một vòng xoáy xoắn ốc, truyền ra lực hút cường liệt.

Chỉ một thoáng, bạch vụ cuồn cuộn bốn phía bị hấp lực dẫn dắt, như trường kình hấp thủy bị hút vào trong vòng xoáy pháp tắc, bạch vụ đã chui vào mũi miệng Thẩm Lạc cũng bị hút ra.

Bạch vụ thoát ly thân thể, lập tức pháp lực Thẩm Lạc lần nữa lưu động, hắn đã sớm vận chuyển Bàn Cổ Chân Công phát ra một cỗ lực lượng cường đại rót vào Hiên Viên Thần Kiếm trên tay.

Hắn quát lớn một tiếng, trường kiếm xẹt qua một đạo hàn phong lẫm liệt, một đạo kiếm quang thẳng tắp trảm lên đầu lâu bạch tuộc quái, quang ảnh tứ tán, bộc phát ra vô số đạo kiếm quang thật nhỏ, bao phủ bạch tuộc quái vào.

Trong khoảnh khắc, Thẩm Lạc cảm giác xúc tu quấn quanh thân thể bỗng nhiên buông lỏng, thân thể bạch tuộc quái rơi dần xuống xưới vực sâu động quật.

Thẩm Lạc đuổi theo xuống dưới, ước chừng hơn trăm trượng đã đáp xuống đất.

Thi thể bạch tuộc quái mềm nhũn trải rộng trên mặt đất, làn da trắng xám trải rộng vết thương, đỉnh đầu bị vết thương trí mệnh cắt đứt toàn bộ đầu lâu, hiển nhiên đã chết không thể chết tiếp.

Thẩm Lạc xác định nó đã tử vong, không quản nữa, thu hồi phi kiếm, đang định tìm kiếm phương hướng tiếp tục đi tới, Hỗn Độn Hắc Liên trên tay bỗng truyền đến cảm ứng yếu ớt.

"Tiên Thiên khí. . ." Đôi mắt Thẩm Lạc nhất thời sáng ngời. Hắn vội vàng nhắm chặt mắt, tĩnh tâm cảm ứng phản ứng yếu ớt của Hỗn Độn Hắc Liên truyền đến.

Khoảnh khắc sau đó, Thẩm Lạc mở to mắt, vội vàng chạy qua bên phải.

Đi ước chừng năm mươi bước, nhờ ánh lửa, hắn thấy trên mặt đất phía trước có ánh sáng nhạt phản xạ qua, đi đến gần mới phát hiện là một đầm nước đọng lớn bằng quạt hương bồ.

Một tia Tiên Thiên khí kia thình lình là từ trong đầm nước đó truyền tới.

Thẩm Lạc thấy thế đại hỉ, tay vung lên, hơn ba mươi chuôi Thuần Dương Phi Kiếm lập tức khuếch tán ra, lấy đầm nước làm trung tâm, hình thành một vòng tròn lớn bao quanh trăm trượng, phòng bị trong bóng tối xuất hiện nguy hiểm.

Tiếp đó hắn cúi người ngồi chồm hổm xuống, chậm rãi đưa một bàn tay vào trong đầm nước.

Đầm nước nho nhỏ rất lạnh lẽo, trên bàn tay truyền đến một cảm giác băng hàn thấu xương, rất không thoải mái.

Nhưng Hỗn Độn Hắc Liên lập tức hưng phấn lên, theo cánh tay Thẩm Lạc vươn ra, lá sen và liên hoa nhao nhao vui sướng vặn vẹo, rễ cây càng thuận theo bàn tay Thẩm Lạc chui vào trong nước.

Sau một lát, đầm nước đọng vốn đã không lớn, mặt nước lấy mắt thường thấy rõ tốc độ cực nhanh hạ thấp, sau mấy cái hô hấp đã triệt để khô cạn tới đáy.

Ngược lại trên Hỗn Độn Hắc Liên sáng lên một tầng ô quang, liên hoa mới sinh ra lắc tới lắc lui, tuy vẫn chưa triệt để nở rộ, nhưng cự ly khai hoa đã rõ ràng không xa.

Đợi đến khi Hắc Liên tự thu vào trong cánh tay, Thẩm Lạc cũng đứng lên, nhìn lại chỗ bóng tối phía trước.

Dù lần này tìm ra Tiên Thiên khí rất ít, nhưng vẫn cho hắn không ít lòng tin và hy vọng, chí ít chứng minh nơi đây đích xác tồn tại Tiên Thiên khí.

Thẩm Lạc vung tay lên, hơn ba mươi chuôi phi kiếm bay lướt trở lại, vờn quanh người hắn, chỉ lưu lại một chuôi phi kiếm đi phía trước dò đường, cứ như thế tiếp tục dò xét phía trước.

Không biết đi trong bóng tối bao lâu, Thẩm Lạc không gặp bất luận vết tích Tiên Thiên khí nào, Hỗn Độn Hắc Liên trên tay thủy chung không có phản ứng gì.

Lúc này, Thuần Dương Phi Kiếm bay ở phía trước, đột nhiên có cảm giác khác thường truyền đến.

Thẩm Lạc lập tức bước nhanh đuổi tới, kết quả nhìn thấy Thuần Dương Phi Kiếm lơ lửng trên không trung, không tiếp tục đi tới.

Tâm niệm hắn khẽ động, thôi động chuôi Thuần Dương Phi Kiếm tiếp tục đi tới trước thăm dò.

Thân kiếm sáng lên quang mang, phát ra một trận thanh âm ủy khuất.

Thẩm Lạc khó hiểu, đi đến phụ cận xem xét kỹ, mới phát hiện không gian hư không phía trước có chút cổ quái.

Hắn vung tay lên, bổ tới trước một chưởng.

Một đạo kim sắc chưởng ấn phá không bay tới, đụng vào hư không hắc ám phía trước.

Chỉ thấy phiến hư không đen nhánh phía trước, ngay lúc chưởng ấn đụng vào, lập tức sáng lên ngân bạch quang mang, không gian phát sinh vặn vẹo kịch liệt, từng vết nứt và vòng xoáy xoắn ốc tung hoành giao thoa nhau liên tiếp hiện lên, từng trận không gian ba động mãnh liệt truyền ra.

Thẩm Lạc thấy thế, vô thức lui về sau một bước, vội vàng gọi chuôi Thuần Dương Phi Kiếm kia trở lại.

Hắn ổn định thân hình, ánh mắt ngưng lại, nâng lên bàn tay đưa đến hư không hỗn loạn kia.

Không Gian Pháp Tắc trong Hỗn độn hắc liên chảy xuôi ra, tụ lại tại trung tâm bàn tay, bộc phát ra một đạo ngân bạch quang mang, đánh tới không gian hỗn loạn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận