Đại Mộng Chủ

Chương 1581: Bất tử bất diệt

"Vạn Thủy đạo hữu, Lạc Bảo Kim Tiền!" Bờ môi Thẩm Lạc mấp máy, truyền âm nói với Vạn Thủy chân nhân.

Thân thể Vạn Thủy chân nhân chấn động, lập tức bấm niệm pháp quyết điểm ra.

Một đạo hoàng quang tinh tế từ trên người y bắn ra, trong nháy mắt lướt qua mấy chục trượng, đụng vào bản thể Cửu U Ma Hoàn, phát ra "Đinh" một tiếng vang giòn.

Hoàng quang run lên tản ra, lộ ra một đồng tiền cổ xưa vàng mênh mông, hai bên còn mang theo hai cánh.

Hắc quang trên ma hoàn cũng đều băng tiêu tuyết tan, toàn bộ những hoàn ảnh tiêu tán, Cửu U Ma Hoàn giống như một khối đá vô hại rớt xuống, bị Thẩm Lạc đã sớm chuẩn bị phất tay áo cuốn đi.

Trong vòng xoáy màu đen Thôn Thiên Đại Pháp truyền ra thanh âm kinh hô của Vu La, vòng xoáy hắc khí đột nhiên tăng lên, tựa hồ muốn làm gì, nhưng mảng lớn quang kiếm mang theo Thái Dương Chân Hỏa từ trên trời đã giáng xuống, đánh vào phía trên.

Vòng xoáy trong nháy mắt bị kiếm quang xuyên thủng trăm ngàn lỗ, phát ra thanh âm xuy xuy như nước giội vào chảo dầu, mảng lớn hắc khí sụp đổ phiêu tán, Thôn Thiên Đại Pháp lập tức bị một kích phá.

Thân ảnh Vu La hiển hiện ra, đã biến thành trạng thái hư thể, gầm nhẹ hóa thành một đạo tiễn ảnh màu đen, lao thẳng tới Thẩm Lạc, xem ra muốn dùng biện pháp trước đó đối phó Điền Tam Thất công kích thần hồn Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc cũng không trốn tránh, lúc thân hình cả hai sắp đụng, bỗng nhiên hắn thúc giục ma khí thể nội, tay trái kết ấn, tay phải tung trảo vào hư không.

Cánh tay phải của hắn trong nháy mắt biến lớn gấp bội, nhiều sợi gân xanh nổi lên, một ma trảo màu đen lớn gần trượng nổi lên trước người, chộp vào tiễn ảnh màu đen kia.

"Xi Vưu Bác!" Vu La kinh hãi, hiện ra bản thể kiệt lực tránh sang bên cạnh, nhưng vẫn bị ma trảo màu đen xẹt qua nửa bên thân thể.

Một đầu cánh tay trái ả bị chém rụng, máu tươi phun ra, ma trảo còn vạch trên thân ả mấy đạo vết thương thật dài.

Vu La bị trọng thương, thân thể lập tức từ hư chuyển thực, mảng lớn máu tươi hắt vẫy ra, nội tạng cơ hồ lộ ra, khí tức lập tức hỗn loạn.

Nhưng ma này cường hãn cực kỳ, vẫn ráng chống đỡ một hơi, mảng lớn ma khí màu đen từ thể nội phun ra ngoài, bao lấy ả bỏ chạy ra xa.

"Hỏa Linh Tử nói quả nhiên không sai, ma khí có thể tổn thương ả." Thẩm Lạc âm thầm vui mừng, lập tức đuổi theo.

Nhưng trước khi phi độn, trong tay áo hắn bắn ra một cỗ xích quang, đảo qua máu tươi Vu La hắt vẫy ra, có không ít máu tươi hư không tiêu thất.

Trong Tiêu Dao Kính, Hỏa Linh Tử đang bấm niệm pháp quyết thôi động một pháp bảo mâm tròn, chính là Cốc Huyền Tinh Bàn.

Thiên Sát Thi Vương đứng sau lưng Hỏa Linh Tử, trong tay bắn ra hai đạo hoàng quang, rót vào thân Hỏa Linh Tử, tăng thêm pháp lực cho gã.

Nếu bàn về lĩnh ngộ trận pháp, Hỏa Linh Tử vượt qua Đào Hương không biết gấp bao nhiêu lần, chỉ cần có thể thoáng tế luyện mặt tinh bàn này, lập tức có thể phát huy ra tác dụng cường đại.

Vào thời khắc này, giữa không trung hiện lên xích quang, một cỗ máu tươi trống rỗng tuôn xuống.

Xuất hiện cùng máu tươi, còn có một tiểu nhân làm bằng cỏ cùng một bộ tiểu cung với mũi tên nhỏ, chính là bộ Đinh Đầu Thất Tiễn Thư kia.

Thẩm Lạc truyền âm cùng những vật này tiến vào, truyền đến lỗ tai Hỏa Linh Tử.

"Hừ, lại làm phiền ta nhúng vào mấy chuyện phiền toái này." Hỏa Linh Tử nghe xong liếc mắt, nhưng vẫn há miệng phun ra một cỗ hồng quang, nâng máu tươi và Đinh Đầu Thất Tiễn Thư lên.

Bọn Viêm Liệt thấy Thẩm Lạc trọng thương Vu La, gần như không dám tin vào mắt mình.

Kể từ khi giao thủ cùng Vu La, người này giống như quỷ mị cùng với hoá thân Ma Thần, bất kỳ công kích gì cũng không thể đả thương nó mảy may, bây giờ vậy mà thụ thương!

Ba người cả kinh xong, lập tức kịp phản ứng, thôi động pháp bảo lần nữa đánh về phía Vu La, thừa dịp ả bệnh mà lấy mệnh ả.

Cảm giác được mấy người phía sau đuổi theo như điện, trong mắt Vu La đại phóng hung quang, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.

Một cây quang mang màu đen quanh người ả lần nữa vỡ vụn, biến thành một đoàn bóng đen, bên trong ẩn hiện một đầu khuyển yêu màu trắng, chính là yêu hồn Đại Phong.

"Coi chừng ả thi triển giam cầm thuật!" Thẩm Lạc thấy vậy con ngươi co rụt lại, lập tức dừng thân hình, trầm giọng quát.

Ba người Viêm Liệt cũng dừng độn quang, triệu hoán pháp bảo của mình.

Nhưng đoàn bóng đen kia lại không bạo liệt, mà dung nhập vào thân thể Vu La.

Toàn thân ả lập tức nổi lên trận trận bạch quang, thương thế khôi phục nhanh chóng, chỗ cụt tay hiện lên bạch quang, nhanh chóng mọc ra một cánh tay mới.

Chỉ thoáng qua, thương thế Vu La đã khỏi hẳn, lúc trước đại chiến tiêu hao ma khí cũng bổ túc hơn phân nửa.

"Yêu hồn trong quang mang màu đen kia còn có tác dụng bực này." Thẩm Lạc thấy vậy hơi nhướng mày.

Liên tiếp thôi động Kim Quang kiếm trận, pháp lực của hắn đã còn thừa không nhiều, phải tốc chiến tốc thắng mới được.

"Để cho ta liên tiếp tổn thất hai yêu hồn trân quý, các ngươi tội đáng chết vạn lần, nạp mạng đi!" Vu La quay người nhìn về phía bốn người Thẩm Lạc, thân ảnh nhoáng một cái biến mất.

Ba người Viêm Liệt giật mình, vội tự mình tế ra pháp bảo hộ thể.

"Phía sau, cẩn thận!" Thẩm Lạc bỗng nhiên quay người ra sau, hai mắt xanh đen chớp động quang mang, hai tay tuột tay bắn ra hai đạo điện quang thô to, hung hăng đánh về nơi nào đó phía sau.

Thân ảnh Vu La nổi lên ở nơi đó, há miệng chợt quát một tiếng, từng vòng từng vòng sóng chấn động màu đen bay ra, chấn vỡ hai đạo lôi điện thô to.

Tay phải ả cũng nổi lên một đoàn bạch quang hư ảo, hung hăng ném tới phía bọn Thẩm Lạc, trong nháy mắt đã đến trước bốn người.

Một pháp bảo hình mạng nhện từ trong bạch quang bắn ra, phần phật biến lớn hóa thành một tấm lưới lớn màu trắng, cơ hồ bao phủ không gian lăng mộ, chụp xuống đầu mấy người.

Lưới lớn màu trắng giống như đúc tấm mạng nhện màu trắng trước đó, phía trên lượn lờ huyễn lực cường đại, hiển nhiên mạng nhện trước đó là do món pháp bảo này huyễn hóa thành.

Thẩm Lạc lách mình bay ngược ra sau, đồng thời thôi động Nhuyễn Yên La Cẩm Y, bên ngoài thân hiện lên lam quang, cả người trong nháy mắt biến mất không còn tăm tích.

Hắn mặc dù có thể kịp thời ứng đối, nhưng ba người Viêm Liệt theo không kịp tốc độ Vu La, mắt thấy sẽ bị mạng nhện bao lại.

Một cỗ huyễn lực cường đại vô địch từ lưới lớn tản ra, còn chưa đụng ba người, đã khiến lực lượng thần hồn cả bọn nhiễu loạn, cảnh sắc trước mắt mơ hồ biến ảo không thôi.

Thẩm Lạc thấy vậy thần sắc biến đổi, phất tay áo lên.

Một đạo hồng quang như điện xạ ra, rơi vào bên cạnh ba người, lại là Quỷ Đằng thượng nhân.

Toàn thân nó toả sáng hoà quang huyết hồng, thân thể vô cùng nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt hóa thành một gốc huyết hồng đại thụ, tán cây chạm tới đỉnh chóp lăng mộ, cành lá cũng tươi tốt không gì sánh được, phảng phất một mặt ô lớn huyết hồng bảo vệ ba người.

Lưới lớn màu trắng bị chống lại giữa không trung, không rơi xuống đụng bọn Viêm Liệt.

Huyễn lực cường đại bên trong mạng nhện chạy dọc theo đại thụ, như sóng dữ rót vào thân thể Quỷ Đằng thượng nhân. Nhưng Quỷ Đằng thượng nhân đã vẫn lạc, dù nhiều huyễn lực hơn nữa cũng không hề có tác dụng, nhưng phân hồn Thẩm Lạc lưu trên não hải Quỷ Đằng thượng nhân, một cỗ huyễn lực cách không truyền tới.

Lúc này Thẩm Lạc dựa vào thần thông Nhuyễn Yên La Cẩm Y, ẩn núp xuống đất, huyễn lực ầm vang truyền tới, bất quá ngực hắn hiện lên lam quang, một sợi dây lụa xanh trắng từ đó bắn ra, lơ lửng xung quanh đầu, chính là Vạn Lý Quyển Vân, ngăn trở huyễn lực.

Hắn nhìn trúng bảo vật này có tác dụng chống cự công kích thần hồn, vừa rồi mới để Thiên Sát Thi Vương cướp bảo vật này đi, sau đó lập tức khẩn cấp tế luyện, bây giờ quả nhiên trong thời khắc mấu chốt có đất dụng võ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận