Đại Mộng Chủ

Chương 1961: Phong ấn pháp tắc

Tử tiên sinh đồng thời há miệng phun một cái, một khối pháp bảo hình gạch vuông màu đen bắn ra, quay tít một vòng biến lớn to như gian phòng, hung hăng đánh tới mũi tên màu vàng do Nhiếp Thải Châu phóng tới.

Cả hai chưa chạm nhau, trên mặt cự gạch đã toát ra bừng bừng Hắc Sắc Ma Diễm, mấy hỏa mãng màu đen từ đó bắn ra, khí thế hùng hổ dọa người.

"Ầm ầm" một tiếng, cự gạch thoạt nhìn là một kiện dị bảo khó có được, một kích đã chấn nát mũi tên màu vàng.

Mấy đầu hoả mãng màu đen phần phật một cái bắn ra, nhào về phía Nhiếp Thải Châu.

Lông mày Thẩm Lạc hơi nhíu lại, nhưng hắn tin tưởng thực lực Nhiếp Thải Châu, không xuất thủ tương trợ, phất tay áo lên.

Mấy chục tiểu kiếm màu đỏ từ trong tay áo hắn bắn nhanh ra như điện, trong nháy mắt hòa làm một thể, hóa thành một chuôi cự kiếm màu đỏ lớn vài trượng.

Thân kiếm ầm ầm dâng lên vài luồng Thiên hỏa khác nhau, càng phát ra thanh âm bạo liệt, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đến gần Tử tiên sinh, hung hăng chém xuống.

Tử tiên sinh cảm ứng được uy lực cự kiếm màu đỏ, sắc mặt biến đổi, nhưng cự kiếm màu đỏ tới quá nhanh, gã lại phân tâm đối phó Sơn Hà Xã Tắc đồ, chỉ có thể dùng hai tay còn rảnh vội vàng đón đỡ.

"Xuy xuy" tiếng xé gió bén nhọn vang lên, mấy chục móng vuốt màu đen bắn ra, ngưng tụ thành một tấm lưới lớn màu đen, ngăn lại cự kiếm màu đỏ.

Nhưng lúc này vội vàng thi triển, làm sao có thể ngăn được một kích toàn lực của bản mệnh pháp bảo Thẩm Lạc.

Trong nháy mắt cả hai đụng nhau, cự kiếm màu đỏ hơi dừng lại rồi xuyên thủng qua lưới lớn.

Trong nháy mắt trì hoãn này, cự kiếm đã đến trước người Tử tiên sinh. Trên người gã bỗng hiện ra một tầng huyết quang, chói lóa mắt.

"Đây là huyết hà pháp tắc của Kim Tiễn!" Thần sắc Thẩm Lạc kinh ngạc, nhưng động tác không chậm.

Cự kiếm Thẩm Lạc hung hăng trảm trên lưng Tử tiên sinh, nhưng cũng không chém đứt mà trượt qua, chỉ lưu lại trên lưng ma thần một vết máu nhàn nhạt.

Viêm bạo pháp tắc cũng không phát huy tác dụng, bị huyết hà pháp tắc tuỳ tiện ngăn trở.

"Đi chết đi!

Tử tiên sinh rống to như sét đánh, hai tay nắm hư không, hai cự nhận đỏ sậm hiển hiện tản mát ra hai cỗ ba động pháp tắc, một loại chính là huyết hà pháp tắc, một loại khác lại tràn ngập tiếng quỷ khóc, chính là quỷ khiếu pháp tắc.

Hai đạo cự nhận đỏ thẫm bổ xuống đầu Thẩm Lạc, nhanh như thiểm lôi.

Thẩm Lạc giật mình, giờ phút này khí tức trên thân Tử tiên sinh khổng lồ, còn trên cả hắn. Do vậy sau một kiếm thất bại, hai chân hắn đại phóng lôi quang, cả người biến mất không thấy gì nữa.

Hai thanh cự nhận đỏ thẫm trảm hụt, bổ vào trên mặt đất đại điện.

Chỉ nghe "Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn, hai đạo cự nhận chém sâu mấy trượng, nhìn thấy mà giật mình.

Cách đó vài chục trượng vang lên âm thanh sấm sét, thân ảnh Thẩm Lạc lại lần nữa hiện ra, sắc mặt ngưng trọng.

"Kim Tiễn đã vẫn lạc mà lực lượng pháp tắc của y đột nhiên xuất hiện trên thân Tử tiên sinh, tình huống có chút quỷ dị. Thẩm Lạc, hãy cẩn thận, nếu ta đoán không sai, Tử tiên sinh này đã phong ấn lực lượng pháp tắc Kim Tiễn vào trong thân thể của mình!" Thanh âm Hỏa Linh tử vang lên.

"Phong ấn vào thân thể? Tựa như Ngũ hành pháp tắc của Khổng Tuyên mà ngươi đã từng nói?" Sắc mặt Thẩm Lạc khẽ động.

"Không sai, xem ra Ma tộc này đã nắm giữ loại thủ đoạn phong ấn pháp tắc này, chớ để ma này chạy thoát, nhất định phải bắt được thần hồn của hắn, ta dùng Chiến Thần Tiên tìm trong thần hồn của hắn môn bí pháp này, đối với ngươi ích lợi cực lớn." Hỏa Linh tử hưng phấn nói.

Thẩm Lạc nghe vậy ánh mắt vui mừng, đang muốn thả người bay đến, ánh mắt đột nhiên liếc qua nhìn thấy Bắc Minh côn đang đứng chắp tay, hoàn toàn không có ý định động thủ.

Mà Bạch Lung Linh nhìn thấy Bắc Minh côn bất động, trên mặt lộ vẻ chần chừ, cũng không xuất thủ.

Ba người Tôn bà bà, Liễu Phi Yến, Liễu Phi Tự lấy Bạch Linh Lung như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, tự nhiên càng không nhúc nhích.

Mê Tô mang theo Đồ Sơn Đồng đứng gần đó, đã tế lên mấy món pháp bảo hộ thân, chuẩn bị cùng Bắc Minh côn, Bạch Linh Lung đại chiến một trận, nhưng hai yêu này lại không công tới, làm nàng cũng có chút kinh ngạc.

Về phần Tổ Long và Bạch Xuyên chính là người ngoài cuộc, đứng tại chỗ gần nhất, hiển nhiên càng không có ý tham gia vào.

Thẩm Lạc đang muốn truyền âm tiếp tục hỏi thăm Hỏa Linh tử, bỗng một đạo hắc ảnh như điện đánh tới, chính là Tử tiên sinh. Hai đạo đao quang đỏ thẫm lần nữa bổ xuống đầu hắn, tốc độ càng nhanh hơn trước đó.

Mà giữa không trung, chẳng biết lúc nào xuất hiện một màn sáng màu đen thật dày, ngăn cản Sơn Hà Xã Tắc đồ rơi xuống

Thẩm Lạc không dám khinh thường, hai chân đại phóng lôi quang, cả người biến mất, khiến Tử tiên sinh lần nữa chém hụt.

Ma này hừ lạnh, bốn mắt bắn ra bốn đạo tử quang, liếc nhìn xung quanh.

Trong mắt gã đột nhiên lóe lên tử quang, cự nhận đỏ thẫm phách trảm bên trái đằng trước, tay lắc một cái thình lình hóa thành vô số nguyệt nha đỏ thẫm lớn chừng bàn tay, lít nha lít nhít chém tới hư không bên trái phía trước.

Chỗ hư không kia hiện lên lôi quang, thân ảnh Thẩm Lạc trống rỗng toát ra, thế nhưng nguyệt nha đỏ thẫm đã đến trước, chém thẳng xuống.

Thẩm Lạc hoảng sợ, thi triển lôi độn đã không kịp, hai tay biến thành trảo chụp vào hư không. Từng đạo từng đạo lôi điện màu vàng thô to bắn ra, cùng nguyệt nha đỏ thẫm đụng thẳng vào nhau.

Liên tiếp tiếng vang "Đôm đốp", những lôi điện màu vàng này đều bị chặt đứt, nguyệt nha lại tiếp tục chém tới.

Nhưng những kim lôi này đã tranh thủ cho Thẩm Lạc một tia khoảng cách, hắn bấm niệm pháp quyết vung lên.

Một đạo quang mạc màu máu thật dày xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, vô số gợn nước màu máu dập dờn trên đó, chính là Huyết Phách Nguyên Phiên.

Nguyệt nha trảm lên Huyết Phách Nguyên Phiên, lập tức chui vào trong đó, quang mạc màu máu cũng run rẩy kịch liệt, chỗ sâu nhất màn sáng Huyết Phách Nguyên Phiên cũng hiện ra mấy vết rạn.

Cấm chế cờ này mặc dù đã dung hợp làm một, khoảng cách Tiên khí chỉ còn nửa bước, nhưng dù sao cũng không ẩn chứa bất luận lực lượng pháp tắc gì, ngăn cản nguyệt nha với loại pháp tắc kia, vẫn phi thường quá sức.

Thẩm Lạc cảm ứng được Huyết Phách Nguyên Phiên bị tổn hại, nhưng không để ý đến, đang muốn thôi động Truy Vân Trục Điện Ngoa bỏ chạy, trên đỉnh đầu bỗng hiện lên bóng đen, Tử tiên sinh lần nữa như ma trơi xuất hiện. Bốn ma chưởng nắm lấy bốn chuôi ma nhận đỏ thẫm trước đó bổ xuống đầu hắn, trong miệng nhanh chóng tụng niệm ma chú cổ sơ.

Bốn chuôi ma nhận "Phần phật" dâng lên một cỗ Hắc Sắc Ma Diễm, tản mát ra một cỗ pháp tắc huyết hà, quỷ khiếu, uy năng bạo tăng lần nữa. Những nơi đi qua hư không giống như giấy tuỳ tiện bị phá vỡ.

Thẩm Lạc thất kinh với uy lực ma nhận, nhưng không bối rối, cũng không quay đầu lại tay vung lên.

Một vệt kim quang từ trên người hắn bắn ra, trong nháy mắt hóa thành một yển giáp màu vàng cao mấy chục trượng, một tay cầm cự phủ màu đỏ, tay kia nắm cự chùy màu đen, chính là Hủy Diệt Minh Vương.

Liệt Nhật chiến phủ và Lôi Thần chùy trong tay Huỷ Diệt Minh Vương gào thét vang lên, Thẩm Lạc thả ra hỏa diễm, quấn quanh nhau trảm tới, cản hướng bốn chuôi ma nhận đỏ thẫm.

"Ầm ầm" một tiếng vang kinh thiên động địa.

Một cỗ khí lãng dọa người bộc phát ra, trong đó xen lẫn vài luồng lực lượng kinh người, đánh cho Tử tiên sinh và Hủy Diệt Minh Vương bay ngược ra sau.

Một kích này, vậy mà cả hai cân sức cân tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận