Đại Mộng Chủ

Chương 1582: Tập kích bất ngờ

Thẩm Lạc nhẹ nhàng thở ra, há miệng phun ra Ngân Quang Chung, vận khởi Chấn Hồn bí thuật hung hăng gõ.

Vu La không ngờ Thẩm Lạc còn có ngón này, lại có thể ẩn thân biến mất, trong lúc vội vàng vậy mà không cảm ứng được vị trí Thẩm Lạc, lông mày lập tức nhíu một cái, đang muốn thi pháp dò xét.

Vào thời khắc này, phía dưới "Keng" một tiếng chuông vang truyền đến, một cỗ sóng âm màu bạc như thực chất phun ra, trong chốc lát bao lại thân thể của ả.

Thẩm Lạc toàn lực thi triển Ngân Quang Chung cùng Chấn Hồn bí thuật, uy lực cường đại, cho dù mạnh như Vu La, dưới sự không kịp đề phòng cũng trở nên hoảng hốt.

Thẩm Lạc dưới mặt đất thấy vậy vui mừng, lập tức toàn lực thôi động Kim Quang kiếm trận giữa không trung.

Mười đám kiếm luân đều toả sáng hào quang, vô số quang kiếm như sóng dữ trút xuống, căn bản không thể trốn tránh, trực tiếp che mất thân thể Vu La.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vu La bỗng nhiên tỉnh táo lại, thấy rõ tình huống xung quanh, thần sắc lập tức đại biến, hóa thành một đạo bóng đen vọt xuống phía dưới, đồng thời há miệng phun ra một khối gạch vuông màu đen ngăn trên đỉnh đầu, nhanh chóng quay tròn.

Giờ phút này hóa thành hư thể đã không kịp, mà ả vừa mới chuyển thành thực thể, còn phải qua một đoạn thời gian mới có thể thi triển Bất Tử Huyễn Linh Quyết hư hóa, chỉ có thể dùng pháp bảo cứng rắn chống đỡ.

Phía trên gạch vuông khắc đầy ma văn, xem là biết ma bảo không thể coi thường, trong khi xoay tròn nhanh chóng biến lớn, trong chớp mắt biến lớn như lầu các.

Mặc dù Vu La kiệt lực phi độn xuống dưới, nhưng tốc độ quang kiếm càng hơn một bậc, gào thét đuổi theo, mà phía dưới đã sắp đến mặt đất.

Vu La nhớ tới vị trí sóng âm vừa mới truyền đến, bỗng nhiên dừng lại, bấm niệm pháp quyết điểm một cái lên gạch lớn màu đen.

"Ầm ầm" một tiếng, mảng lớn ma diễm màu đen từ trên gạch lớn màu đen nổ bắn ra, đánh về phía mưa kiếm màu vàng xung quanh.

Nhưng mà ma diễm màu đen đụng một cái đến mưa kiếm màu vàng, lập tức bị chém đến thất linh bát lạc, tán loạn biến mất. Quang kiếm màu vàng tiếp tục điện xạ xuống, đánh vào trên gạch lớn màu đen, phát ra tiếng đinh đương dày đặc như mưa.

Trên gạch lớn màu đen lập tức bị chém ra vô số vết kiếm, mảnh vụn bay tán loạn, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng biến mỏng, hắc quang trên thân gạch nhanh chóng tiêu tán, mắt thấy chèo chống không được mấy hơi thở nữa.

Trong lòng Vu La chấn kinh, mặc dù ả đã sớm nhìn ra kiếm trận này không tầm thường, thế nhưng không ngờ tới uy lực lớn như thế.

Khối hắc tinh ma văn gạch này là trọng bảo thiếp thân ả luyện từ thời đại Thượng Cổ, nhiều năm không ngừng tế luyện, uy lực đã đạt tới pháp bảo phàm phẩm, vậy mà không thể ngăn cản kiếm trận một lát.

Kinh ngạc thì kinh ngạc, ả cũng không rối loạn, phất tay tế ra một kiện ma bảo đỏ sậm, thình lình chính là Cửu Lê Chiến Cổ, bấm niệm pháp quyết thôi động.

Từng vòng từng vòng quang mang đỏ sậm từ trên mặt trống bộc phát, quang mang thân trống càng lòe loẹt lóa mắt, phảng phất một vòng mặt trời nhỏ màu đỏ.

Rốt cuộc gạch lớn màu đen phía trên bị quang kiếm triệt để phá hủy, hóa thành một đoàn hắc quang bạo liệt biến mất, vô số quang kiếm gào thét xuống.

Vu La gầm nhẹ một tiếng, hai tay bỗng nhiên giao cùng một chỗ, hư không đánh ra Cửu Lê Chiến Cổ trên đỉnh đầu.

"Đông" một tiếng vang thật lớn, từng vòng từng vòng sóng âm màu đỏ thật lớn từ trên mặt trống bộc phát, nhanh chóng khuếch tán ra, hình thành một vòng bảo hộ lớn vài chục trượng.

Hư không xung quanh bị chấn động đến rung động ong ong, thậm chí hiện ra đạo đạo vết rạn, đánh cho quang kiếm màu vàng vừa tiến vào phạm vi vòng bảo hộ sóng âm, đều bị chấn vỡ, vậy mà không thể tới gần Vu La mảy may.

Trong một chỗ hư không bên ngoài vòng bảo hộ, Thẩm Lạc lặng yên đứng, trong tay nắm lấy một thanh quạt lông phong cách cổ xưa, chính là Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến.

Quạt này có chút khác biệt trước đó, mặt quạt thêm ra năm đạo linh văn hình kiếm, mỗi một đạo tản mát ra ba động hoả diễm dọa người, tương dung cùng linh vũ lực Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, khiến khí tức cả cây quạt phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, khí thế ép người.

Đây là Hỏa Linh Tử dựa theo suy nghĩ trước đó, trong ba năm qua luyện chế lại Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, phong ấn năm chuôi Thuần Dương Kiếm vào.

Hắn vốn muốn thừa dịp Vu La ngăn cản kiếm trận, ẩn núp đi qua dùng Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến cho ma này một kích hung ác, không ngờ Vu La cơ cảnh như vậy, phản ứng cũng cực nhanh, lập tức dùng Cửu Lê Chiến Cổ mở ra vòng bảo hộ sóng âm.

Nhìn uy lực vòng bảo hộ sóng âm, Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến mặc dù có thể phá vỡ, nhưng cũng phải hao phí một chút thời gian, không được hiệu quả như dự đoán, dùng Ngân Quang Chung ám toán cũng chưa chắc hữu dụng.

Thẩm Lạc thầm mắng một tiếng, thân hình phi tốc lui lại, thu hồi Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, hai tay biến đổi kiếm quyết, thôi động uy lực Thuần Dương Kim Quang kiếm trận đến cực hạn.

Nếu đánh lén không thành, vậy hắn dùng kiếm trận trực tiếp oanh sát ma này.

Toàn bộ không gian lăng mộ bị kim quang bao phủ loá mắt không gì sánh được, ánh mắt tất cả mọi người đều là một mảnh màu vàng chói mắt, không nhìn thấy gì.

Bọn Viêm Liệt, Vạn Thủy chân nhân, Điền Tam Thất một bên thần sắc đều đại biến, vội vàng lui ra xa, trong lòng đều sợ hãi.

Thực lực Thẩm Lạc vậy mà tinh tiến đến tình trạng như thế, một người cũng có thể chống lại Vu La, ba người bọn họ liên thủ chỉ sợ cũng không phải là đối thủ.

Trong kiếm trận, trước mắt Vu La cũng bị kim quang cực kỳ chói mắt bao phủ, chẳng những con mắt không nhìn thấy, thần thức cảm ứng xung quanh cũng bị kim quang quấy nhiễu, trở nên mơ hồ một mảnh.

Sắc mặt ả lập tức biến đổi, nhanh chóng tụng niệm ma chú, tựa hồ muốn thi triển thần thông khác.

Vào thời khắc này, vô số tiếng rít bén nhọn truyền đến, những quang kiếm màu vàng kia thình lình đều hóa thành từng tia kiếm màu vàng mỏng manh như lông tóc, hung hăng đánh vào trên vòng bảo hộ sóng âm.

Tia kiếm màu vàng có lực xuyên thấu hơn xa quang kiếm trước đó, mặt ngoài vòng bảo hộ sóng âm lập tức bị thủng trăm ngàn lỗ, giống gạch lớn màu đen trước đó, nhanh chóng trở nên mỏng manh.

Vu La mặc dù thần thức cảm ứng mơ hồ, nhưng cũng phát giác được nguy hiểm giáng lâm, không lo tụng niệm ma chú nữa, hai tay đột nhiên nắm lại, phía trên hiện ra một đoàn hắc quang, tản mát ra từng tia từng tia điện quang màu đen, cho người ta một loại cảm giác chói mắt.

Hai tay ả giao nhau, hai đoàn hắc quang trên tay dung hợp làm một, ngưng tụ thành một quang cầu màu đen lớn chừng cái đấu, phảng phất lưu ly óng ánh bóng loáng, bên trong nhảy lên lôi điện màu đen dọa người.

Vu La há miệng phun ra một ngụm tinh huyết, hóa thành một mảnh huyết hồng ma diễm dung nhập vào trong quang cầu màu đen. Điện quang màu đen trong cầu lập tức biến thành màu đỏ như máu, bỗng ném mạnh ra kiếm trận bên ngoài.

Huyết hồng quang cầu mãnh liệt không gì sánh được nổ bể ra, tia kiếm màu vàng đụng trúng liền vỡ vụn thành từng mảnh, Kim Quang kiếm trận thình lình bị nổ ra một thông đạo rộng vài trượng, dài chừng mười trượng.

Vu La lập tức thi triển Liệt Thạch Bộ, hóa thành một đạo bóng đen vọt ra phía ngoài, trong chớp mắt đã vọt tới bên ngoài kiếm trận.

Liên tiếp thi pháp khiến sắc mặt Vu La trắng nhợt, đang muốn thở một hơi.

"Ông" một tiếng chuông vang từ phía trên truyền đến, một mảnh sóng âm màu bạc che mất thân thể ả, chính là Ngân Quang Chung cùng trấn hồn bí thuật, Thẩm Lạc nhìn thấy Vu La lúc trước thi pháp, ẩn núp tới chờ ở chỗ này.

Ánh mắt Vu La lập tức trở nên hoảng hốt, không đợi ả khôi phục, một tòa đại trận màu trắng trống rỗng toát ra, chính là Hỗn Nguyên Vô Cực Trận, uy lực tuyệt không dưới Đào Hương thi triển, một mực cầm cố lại ma này.

Bên cạnh Vu La hiện lên lam ảnh, thân ảnh Thẩm Lạc hiển hiện ra, tay phải ma khí đại thịnh, đã thi triển ra Xi Vưu Bác, một ma trảo màu đen lớn gấp bội trước đó trong nháy mắt ngưng tụ thành hình, hung hăng chụp vào đầu Vu La, hư không cũng bị vạch ra năm đạo ngấn đen.

Sống chết trước mắt, thân thể Vu La run lên bừng tỉnh, toàn thân đại phóng hắc quang ngăn cản Hỗn Nguyên Vô Cực Trận trói buộc, tránh sang bên cạnh hai thước, miễn cưỡng tránh thoát hạ tràng óc vỡ toang, nhưng ma trảo màu đen vẫn hung hăng chộp trúng ngực ả.

Chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng xé vải vang lên, ma khu Vu La lại bị chặt đứt đến ngực, máu tươi phun ra ngoài.

Ma giáp ma khu cứng rắn không gì sánh được, ở trước mặt Xi Vưu Bác vậy mà yếu ớt giống như giấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận