Đại Mộng Chủ

Chương 1985: Phản phác quy chân

Hắc Bạch chân quân một mực chú ý động tĩnh bên trong Thần Ma Tỉnh, khi cảm thụ được linh khí và ma khí đang vận chuyển, thần tình trên mặt gã hơi ngưng trọng mấy phần, lòng biết Thẩm Lạc đã bắt đầu tu luyện.

Đợi thêm hồi lâu, vẫn không phát hiện dấu hiệu linh khí hoặc ma khí dị động, điều này khiến gã hơi ngoài ý muốn.

Bởi vì mặc kệ khống chế chính xác như thế nào, cũng rất khó tránh khỏi linh khí và ma khí mất cân bằng, chí ít phải xuất hiện nhiều lần dị động, sau đó mới có thể dần dần nắm chắc quy luật cân bằng, một lần nữa ổn định trở lại.

Nhưng lúc này bên trong Thần Ma Tỉnh quá mức bình thường rồi, đến mức Hắc Bạch chân quân cho rằng Thẩm Lạc kỳ thực chưa bắt đầu tu luyện, nhưng linh khí và ma khí lại thật sự đang lưu động.

Gã vô pháp nhìn thấy tình huống cụ thể bên trong, tự nhiên không biết rõ lúc Thẩm Lạc tu luyện Bàn Cổ Chân Công, Âm Dương Tạo Hóa Đồ có thể giúp hắn hoàn mỹ cân bằng linh khí và ma khí vận chuyển, không phải chịu cảnh linh khí và ma khí mất cân bằng quấy nhiễu.

Song thủ Thẩm Lạc biến đổi pháp quyết, chậm rãi vận chuyển Bàn Cổ Chân Công, linh mạch và khiếu huyệt toàn thân dãn nở, chuẩn bị nghênh đón linh khí và ma khí trùng kích.

Sau một khắc, khi linh khí và ma khí dung nhập vào Âm Dương Tạo Hóa Đồ, hai loại khí này tựa như hồng thủy vỡ đê, điên cuồng chảy vào thể nội Thẩm Lạc, điên cuồng phun trào trùng kích linh mạch và khiếu huyệt, phát lên trận trận âm thanh "Tích tách".

Đan điền vang lên âm thanh "Ầm ầm", giống như có giao long du động, phát xuất trận trận tiếng gầm nhẹ, đại lượng linh khí và ma khí thông qua Âm Dương Tạo Hóa Đồ, dũng mãnh dung nhập thể nội đan điền của hắn.

Bàng bạc nguyên khí phun trào từ lỗ chân lông trên thân hắn, làm thân hình hắn không tự chủ được lơ lửng huyền không, mái tóc không gió tự bay, một bộ rối tung giống như người điên.

Hắn hít sâu một hơi, thôi động Âm Dương Tạo Hóa Đồ đến cực hạn, Thái Cực Đồ sau lưng đột nhiên biến lớn gấp bội.

Âm Dương Tạo Hóa Đồ có công năng đoạt thiên địa tạo hóa, lần này toàn lực thôi động, linh khí ma khí đang bạo động trong cơ thể nhất thời bị nhiếp phục.

Thẩm Lạc mừng thầm, hai mắt nhắm nghiền, dựa theo phương thức Bàn Cổ Chân Công vận chuyển hai cỗ lực lượng tiên ma.

Quanh thân hắn khuếch tán một quang vực vô hình, chính mình hoàn toàn không biết, tiếp tục vận chuyển Bàn Cổ Chân Công.

… …

Trung tâm Bắc Câu Lô Châu, toạ lạc một phiến sơn mạch màu đen liên miên trập trùng, trong sơn mạch có nhiều cự phong cao lớn, đâm thẳng vào trong mây phảng phất như trụ chống trời.

Toàn bộ sơn mạch màu đen tràn ngập khí tức âm hàn quỷ dị, khắp nơi tiếng rít ù ù, chợt cao chợt thấp, giống như ác quỷ kêu thảm, lại giống như sói đói tru đêm, khiến lòng người run sợ.

Phiến sơn mạch này tên Thủy Tổ Sơn, trong lòng đất ẩn chứa âm mạch cực kỳ âm hàn, lại tăng thêm sát khí và khí độc trong Thủy Tổ Sơn, biến nơi đây trở thành chỗ tuyệt địa của Bắc Câu Lô Châu, bất luận sinh linh nào tiến vào nơi đây chỉ có một đường chết.

Hơn nữa bởi duyên cớ âm mạch trong lòng đất, những hồn phách sinh linh đã chết khó mà rời đi, bị vay khốn tại nơi này nghìn vạn năm, hình thành một tuyệt vực như Diêm La Địa Ngục.

Sâu trong lòng đất sơn mạch, thình lình xuất hiện một động quật, phảng phất như đầu địa long khổng lồ, thân thể uốn lượn không biết kéo dài đến nơi nào.

Tiếng nước chảy ào ào quanh quẩn trong động quật, từng dòng nước chảy xuôi trong đại động, tựa hồ thủy mạch trong lòng đất, nhưng những thuỷ mạch này lại có màu huyết hồng, giống như huyết thủy, thấy mà giật mình.

Bên trên đầu thuỷ mạch địa long, có một khoảng không khổng lồ lớn chừng trăm dặm, thoạt nhìn do bị người đào bới khai phá, xây dựng từng tòa cung điện màu đen to lớn, tạo thành một thành trì lớn cỡ thành Trường An.

Trong thành đèn đuốc sáng trưng, có vô số nhân ảnh ma tộc qua lại, nhìn chung phồn vinh dị thường, quả thực như một thế giới khác.

Một nơi nào đó sâu trong thành trì, có một hồ nước huyết hồng, thủy mạch trong lòng đất theo bốn phương tám hướng hội tụ đến, chảy vào trong hồ.

Huyết hồ không mùi hôi thối, ngược lại tán phát thanh hương mê người.

Một tế đàn màu đỏ đang lơ lửng trên mặt hồ, ba đạo nhân ảnh đứng trên tế đàn, một người trong đó dáng dấp như lão giả sáu mươi, bàn tay cầm một phất trần màu đen, thân mặc đạo bào màu đen, sau lưng thêu đồ án âm dương song ngư.

Còn hai người khác, một thiếu nữ kim y và một viên hầu hôi sắc.

Toàn thân thiếu nữ kim y quấn quanh long khí, không phải ai khác ngoài Mã Tú Tú.

Tu vi nàng dĩ nhiên tiến nhanh, đã đột phá Thái Ất cảnh, hơn nữa không phải Thái Ất cảnh sơ kỳ, mà đạt tới Thái Ất cảnh trung kỳ, cách Thái Ất cảnh hậu kỳ cũng chỉ nửa bước, không biết nàng tu luyện thế nào.

Lục Nhĩ Mỹ Hầu đứng bên cạnh nàng, gã đã khôi phục nhục thân, tu vi cũng tiến một bước, đạt đến cảnh giới nửa bước Thiên Tôn.

Ba người đứng nhìn không trung, tựa hồ đang đợi chờ.

"Tới rồi." Hai tai Lục Nhĩ Mỹ Hầu khẽ động, mở miệng nói.

Tiếng nói vừa dứt, nơi xa xa thoáng hiện ngũ sắc quang mang, thân ảnh bốn người Khổng Tuyên, Yêu Phong, Viên Tổ, Mê Tô hiện rõ trong tầm mắt.

Đồ Sơn Đồng không thấy bóng dáng, hẳn bị Mê Tô thu vào pháp bảo không gian.

Lão giả hắc bào tiến lên một bước, đang muốn nói chuyện, nhưng khi nhìn thấy Viên Tổ và Mê Tô, lại im lặng không nói.

"Nhị vị đạo hữu là?" Lão nhìn Khổng Tuyên hỏi.

"Hắc Ngộ Không, là ngươi!" Không chờ Khổng Tuyên trả lời, Lục Nhĩ Mỹ Hầu mở miệng, thanh âm kinh ngạc vang lên.

"Lục Nhĩ, ngươi quả nhiên đã đầu nhập ma tộc. Bất quá ta chính Viên Tổ, đừng nói nhập ta và tên Tôn Ngộ Không kia làm một." Viên Tổ nhìn Lục Nhĩ Mỹ Hầu, lãnh đạm nói.

"Ha ha, không sai, do lỗi của tại hạ, Tôn Ngộ Không há lại có thể đánh đồng Viên Tổ đạo hữu." Lục Nhĩ Mỹ Hầu cười xòa nói.

"Hai vị này là Viên Tổ và Hồ Tổ, viện binh tại hạ mời đến, ngày sau cũng gia nhập hàng ngũ chúng ta." Yêu Phong cũng nói, trong giọng nói lộ một tia khoe khoang.

Thần sắc Viên Tổ bất động, Mê Tô thì hơi nhíu mày, nhưng không nói gì.

"Hạnh ngộ hai vị yêu tổ, bần đạo Hắc Liên, hổ thẹn nhận danh Ngọ Mã tôn giả. Ngày nay Tam Giới suy thoái, nhân tiên nội loạn không ngừng, như một nắm cát vụn, chỉ có ma tộc ta như mặt trời ban trưa, Xi Vưu đại nhân cũng sắp phục sinh. Nhị vị đạo hữu bỏ tối theo sáng, quả thật cử chỉ sáng suốt." Lão đạo Hắc bào hắc hắc cười nói.

"Hắc Liên đạo hữu quá khen." Viên Tổ và Mê Tô trả lễ.

Hắc Liên đạo nhân lại giới thiệu sơ lược Lục Nhĩ Mỹ Hầu và Mã Tú Tú, Mê Tô từng đặc biệt điều tra lai lịch Thẩm Lạc, biết quá khứ của hắn tương đối nhiều, biết rõ Mã Tú Tú đã từng như hảo hữu của Thẩm Lạc, nàng không khỏi nhìn Mã Tú Tú nhiều hơn.

Mã Tú Tú như cảm nhận được, dời mắt nhìn lại.

Mê Tô thản nhiên cười cười, sau đó dời tầm mắt đi.

Mã Tú Tú hơi nhíu mày, trầm ngâm không nói.

"Có lấy được không?" Sau khi hàn huyên, Hắc Liên đạo nhân nhìn sang Khổng Tuyên hỏi.

Khổng Tuyên gật đầu, lật tay lấy mặt nạ huyết sắc ra.

"Hảo hảo hảo, Dậu Kê tôn giả xuất thủ, quả nhiên không khiến người thất vọng!" Hắc Liên đạo nhân tiếp nhận mặt nạ, cười to nói.

"Dậu Kê tôn giả quả nhiên cao minh, Xi Vưu đại nhân đang chờ mặt nạ Tu La, tất nhiên sẽ khen thưởng." Lục Nhĩ Mỹ Hầu cũng cười nói.

Trong mắt Yêu Phong hiện lên một tia đố kị, nhưng lập tức che giấu.

"Khổng mỗ đã phụ kỳ vọng, mặt nạ Tu La bị Thẩm Lạc đánh thương, xuất hiện một vết nứt, Xi Vưu đại nhân không trừng phạt đã là đại ân, không dám nghĩ đến chuyện khen thưởng." Khổng Tuyên cười khổ nói.

"Tuy mặt nạ Tu La bị hao tổn, nhưng vẫn chưa đả thương đến căn cơ, cũng không ảnh hưởng đến việc sử dụng, Dậu Kê tôn giả không cần để trong lòng. Ồ, sao lại không thấy Tử Thử tôn giả?" Hắc Liên đạo nhân trấn an Khổng Tuyên, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nhìn quanh mấy người rồi hỏi.

"Tử Thử tôn giả lấy thân mưu đại sự, đã chết trong Đông Hải Uyên rồi." Khổng Tuyên nhàn nhạt nói.

"Tu vi Tử Thử tôn giả cao cường, còn tu luyện Tâm Ma Đại Pháp đến cảnh giới đại thành, người nào có thể giết được y?" Hắc Liên đạo nhân kinh hãi hỏi.

"Một nhân tộc tên Thẩm Lạc gây nên." Khổng Tuyên trả lời.

"Thẩm Lạc! Lại là hắn!" Thần sắc Hắc Liên đạo nhân trầm xuống.

"Kẻ này năm lần bảy lượt phá hỏng đại sự của chúng ta, không thể tiếp tục không quản. Tại hạ đề nghị điều động mấy ma tôn phục sát tên tặc tử này!" Thù oán giữa Lục Nhĩ Mỹ Hầu và Thẩm Lạc không nhỏ, đôi mắt chuyển động, lạnh lùng nói.

Lời này vừa nói xong, thần sắc mọi người tại đây khẽ động.

"Thẩm Lạc liên hệ các đại môn phái chặt chẽ, tùy tiện giết kẻ này, sợ rằng lại dẫn đến các phái phản ứng mãnh liệt, huống chi chuyện này chúng ta không thể làm chủ, đợi tí nữa xin chỉ thị Xi Vưu đại nhân rồi tính sau." Hắc Liên đạo nhân trầm mặc một chút, sau nói đó.

Nói xong, gã dẫn đầu đám người Khổng Tuyên, Viên Tổ, Mê Tô đi đến trung tâm tế đàn.

Trung tâm tế đàn hình thành một khu vực tràn ngập huyết dịch, chậm rãi bắt đầu chuyển động, xoay quang một đài cao bằng đá, trên đài cao đặt nhiều bộ xương khổng lồ, hầu hết còn nguyên vẹn.

Mê Tô âm thầm đếm, vậy mà có tám mươi mốt bộ hài cốt.

Những hài cốt này cơ bản giống như nhân tộc, nhưng lớn hơn thường nhân mấy chục lần, trên hài cốt tán phát ma khí kinh người, nằm trên mặt đài tạo thành một vòng.

Theo mấy người Hắc Liên đạo nhân đi đến, những hài cốt cự đại xung quanh đột nhiên phóng xuất một trận âm phong, vậy mà bắt đầu chuyển động, phát tiếng ma sát lắc cắc rợn người, bọn chúng đưa mắt nhìn đám người Hắc Liên đạo nhân chằm chằm.

Thần sắc Viên Tổ và Mê Tô khẽ biến, lấy tu vi hai người bọn họ, cũng nhịn không được tâm trạng phát lạnh, phảng phất bị vô số cự thú Hồng Hoang nhìn chăm chú.

"Chư vị thánh tổ, bọn họ đã được Xi Vưu đại nhân cho phép triệu kiến." Hắc Liên đạo nhân hành lễ.

Đám hài cốt nhìn chằm chằm Viên Tổ và Mê Tô, âm phong từ từ tiêu tán, khôi phục nguyên dạng.

Hắc Liên đạo nhân thấy vậy, dẫn đám người Viên Tổ và Mê Tô tiếp tục đi xuyên qua những bộ hài cốt này, đi đến trung tâm đài đá hình tròn.

Trên mặt đài đá chỗ này minh khắc một tòa pháp trận huyết sắc cự đại, đang chậm rãi chuyển động.

xung quanh đại trận đứng vững mười hai trụ đá màu đen, phân biệt khắc trên trụ đá hai chữ Tử Thử, Sửu Ngưu, Dần Hổ, Mão Thỏ, Thìn Long, Tị Xà, Ngọ Mã, Vị Dương, Thân Hầu, Dậu Kê, Tuất Cẩu, Hợi Trư mười hai danh xưng ma tôn.

Trên mười hai trụ đá đa số trống không, chỉ có năm người đang ngồi ngay ngắn trên trụ đá Sửu Ngưu, Dần Hổ, Mão Thỏ, Vị Dương, Tuất Cẩu.

Một tráng hán cao lớn ngồi trên Sửu Ngưu Trụ, thân mặc áo choàng màu đen, đầu đeo mũ túm.

Một thiếu phụ tiên y ngồi trên Dần Hổ Trụ, nếu Thẩm Lạc ở đây, nhất định có thể nhận ra nàng này, là Vạn Thánh công chúa.

Trên Mão Thỏ Trụ bên cạnh Dần Hổ Trụ cũng có một nữ nhân thân mặc y phục vàng nhạt, mái tóc dài kết hợp dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nhìn lần đầu khiến người sinh lòng say mê, nhìn lần thứ hai không tránh khỏi trầm luân, không phải ai khác ngoài Lâm Tâm Nguyệt đệ tử Bàn Tơ Động.

Ngồi đối diện ba người, trên Vị Dương, Tuất Cẩu Trụ phân biệt ngồi một nam tử khôi ngô, thân mặc cốt giáp ma tộc, một thân khí tức vô cùng to lớn, thình lình đạt đến cảnh giới Thiên Tôn.

Người cuối cùng ngồi xếp bằng trên Tuất Cẩu Trụ, một nữ tử thân mặc cung trang màu trắng, làn da tinh tế mịn màng, ngũ quan tinh xảo vô bì, phảng phất như mỹ nhân trong tranh, hai hàng lông mày tràn đầy băng lãnh, thần sắc lạnh lụng, tản mát cảm giác cự tuyệt người xa từ nghìn dặm.

"Bạch Linh Lung! Ngươi thế nào lại ở đây?" Viên Tổ nhìn qua năm người trên trụ đá, tầm mắt đột nhiên dừng trên thân hình nữ tử cung trang, thất thanh nói.

Mê Tô cũng lộ thần sắc kinh ngạc.

Nữ tử cung trang nghe tiếng, ánh mắt băng lãnh hơi động, nhưng không có phản ứng.

"Viên Tổ đạo hữu chớ nên hiểu lầm, Tuất Cẩu tôn giả không phải Bạch Linh Lung, nàng tên Bạch Tinh Tinh, bào muội của Bạch Linh Lung, dung mạo hai người giống nhau như đúc." Hắc Liên đạo nhân giải thích.

"Thì ra Bạch Tinh Tinh đạo hữu, tại hạ đường đột rồi." Viên Tổ dò xét hai mắt nữ tử cung trang, giật mình nói.

Trong mắt Mê Tô hiện lên một tia dị quang, danh tự Bạch Tinh Tinh, nàng cũng không xa lạ, người này là tổ sư nhất mạch của Bàn Tơ Động, cực ít hiện thân trong tam giới, không nghĩ tới người này cũng gia nhập trận doanh ma tộc.

Bạch Tinh Tinh người như băng tinh, lạnh nhạt dị thường, trực tiếp nhắm mắt lại.

Huyết sắc đại trận chậm rãi vận chuyển, từng tia huyết quang từ trong huyết hồ bay lên, phiêu diêu đến trung tâm đại trận, nơi đó hình thành một huyết sắc quang kén.

Hắc Liên đạo nhân lật tay lấy ra một lệnh bài huyết sắc, hai tay bấm quyết thôi động.

Một đạo huyết quang từ trên lệnh bài bắn đi, chui vào huyết sắc quang kén, quang kén nhất thời từ từ mở ra, hiển lộ một khung xương huyết hồng.

Bộ khung xương này nhìn không khác thường nhân, toàn thân tán phát huyết quang nhè nhẹ, toàn bộ khí lưu xung quanh tế đàn tùy theo huyết quang trên khung xương thiểm động, mà không ngừng trập trùng.

Bộ khung xương này thiếu sáu chỗ, phân biệt đầu lâu, bộ mặt, xương sống và vị trí chân tay.

Lúc này chỗ xương sống của khung xương khảm nạm một huyết sắc cốt trượng, tay trái lắp một huyết sắc cốt địch, đầu gối đùi phải để đó một khối cốt điệp, bổ toàn bộ phận thiếu thốn, mà bộ mặt, tay phải và chân trái vẫn thiếu thốn như cũ.

"Xi Vưu đại nhân, Dậu Kê tôn giả đã thu hồi mặt nạ Tu La." Hắc Liên đạo nhân cúi người quỳ xuống, hai tay nâng mặt nạ Tu La lên, đám người Yêu Phong cũng quỳ xuống, Vạn Thánh công chúa, Lâm Tâm Nguyệt, Bạch Tinh Tinh và ba người khác trên trụ đá cũng bay đến phụ cận tham bái.

"Làm tốt lắm…" Từ huyết sắc khung xương phát truyền thanh âm, bắn ra một đám huyết quang, quấn lấy mặt nạ Tu La, chậm rãi đặt vào bộ mặt còn thiếu.

Mặt nạ Tu La hoàn mỹ khảm vào bộ mặt, khung xương chớp động huyết quang vài lần, sau đó bỗng nhiên đại phóng.

Một huyết quang trụ thô to bắn thẳng lên không trung, làm cho cả tế đàn, thậm chí toàn bộ động quật lay động không thôi.

Toàn bộ tám mươi mốt bộ khung xương đứng thẳng lên, tựa như sống lại, ngửa mặt lên trời phát xuất trận trận kêu to hưng phấn.

Đám người Hắc Liên đạo nhân giật mình, vội vàng thối lui về sau.

Không chờ bọn họ lui đến nơi xa, huyết sắc quang trụ đột nhiên dị động, bạo phát một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại, toàn bộ tế đàn bị một cỗ khí lưu cuồng loạn quét sạch.

Khu vực huyết thuỷ hình tròn xoay quanh đài cao theo đó bạo động, từ trong huyết thuỷ bắn xuất huyết quang vô cùng nồng đậm, cuồn cuộn chú nhập vào huyết sắc quang trụ, huyết thủy cấp tốc hạ thấp.

Hắc Liên đạo nhân cũng bị khí tức cuồng loạn bao phủ, thân hình lui lại nhất thời ngừng lại, bị huyết sắc quang trụ lôi kéo, nguyên khí trong cơ thể đám người cũng bị lực lượng thôn phệ dẫn động, phá thể bay đi, hội tụ đến huyết sắc quang trụ.

Đám người không khỏi hoảng hốt, đang muốn liều chết phản kháng.

Đại hán mặc cốt giáp Thiên Tôn kỳ khẽ quát một tiếng, phất tay tế xuất một huyết sắc đại kỳ, đại kỳ bay lên không trung tán phát ma khí vô cùng nồng đậm.

Người này bấm pháp quyết, huyết sắc đại kỳ phần phật biến lớn gấp trăm lần, bao phủ mọi người vào trong, nhất thời ngăn cách lực lượng thôn phệ của huyết sắc quang trụ.

"Đa tạ Cửu Minh đại nhân tương trợ." Hắc Liên đạo nhân nhẹ nhàng thở phào, cảm tạ đại hán cốt giáp.

Trong mộng cảnh Thẩm Lạc đã từng gặp qua, vị Cửu Minh thánh quân này.

"Việc nhỏ mà thôi, Xi Vưu đại nhân đạt được bốn nguyên cốt thánh khí, lúc này thôn phệ nguyên khí xung quanh cải tạo ma thân, mới thành như thế." Đại hán cốt giáp cười nhạt một tiếng, hướng Viên Tổ và Mê Tô giải thích.

Viên Tổ và Mê Tô bị dọa không nhẹ, thậm chí đã hối hận gia nhập trận doanh ma tộc, khi nghe lời này sắc mặt mới hòa hoãn một chút.

Bên ngoài khí lưu cuồng loạn tiếp tục càn quét khắp nơi, huyết sắc quang trụ thình lình đâm xuyên lòng đất, bay thẳng lên bầu trời.

Trên không trung sơn mạch màu đen xuất hiện vô số đạo thiểm điện cự đại, tiếng kinh lôi nổ vang chân trời.

Mây đen trên không trung giống như sôi trào, điên cuồng vây quanh huyết sắc quang trụ, hình thành một vòng xoáy màu đen vô cùng to lớn, thiên địa nguyên khí phương viên mấy vạn dặm bất luận ma khí, hay linh khí, toàn bộ hội tụ mà đến.

Dị tượng kinh thiên duy trì ước chừng một ngày một đêm, mới chầm chậm tiêu tán.

Cửu Minh bấm quyết thu hồi huyết sắc đại kỳ, mọi người trở lại bên ngoài.

Huyết thủy xung quanh tế đàn thình lình đã biến mất, hồ huyết triệt để khô cạn.

Mà bộ huyết sắc khung xương kia đã mọc một tầng huyết nhục mới lạ, máu tươi đầm đìa nhúc nhích không thôi, trong hốc mắt cũng xuất hiện hai con mắt màu đỏ.

"Xi Vưu đại nhân, chúc mừng ngài lần nữa phục sinh!" Cửu Minh nhìn thấy tình trạng của huyết sắc khung xương, trên mặt lộ thần sắc hưng phấn cực độ, quỳ gối hạ bái, những ma tôn khác cũng quỳ xuống.

Viên Tổ và Mê Tô nhìn huyết sắc khung xương, thân thể nhịn không được run rẩy, vô thức quỳ xuống.

"Còn phải nhờ các ngươi tìm bốn kiện nguyên cốt thánh khí, hai vị này là?" Khóe miệng y lộ một nụ cười khó coi, nhìn về phía Viên Tổ và Mê Tô.

"Hai vị này là Viên Tổ và Hồ Tổ, bọn họ ngưỡng mộ thần uy Ma Tổ đại nhân, nguyện ý gia nhập dưới trướng đại nhân, vì tộc ta xuất lực." Hắc Liên đạo nhân đang muốn mở miệng, Yêu Phong giành trước một bước nói.

"Nhị vị thực lực bất phàm, đã có tâm gia nhập, bản tổ tự nhiên hoan nghênh. Ta vừa nghe các ngươi nói Tử Thử tôn giả đã vẫn lạc, chỗ Tị Xà tôn giả một mực bỏ trống, hai vị trí ma tôn này hai vị Viên Tổ, Hồ Tổ hãy kế thừa." Xi Vưu gật đầu nói.

"Đa tạ Xi Vưu đại nhân." Viên Tổ và Mê Tô vội khom người tạ ơn.

"Các ngươi còn có yêu cầu nào, sau đó nói với Cửu Minh, Hắc Liên, hai người họ sẽ cẩn thận đáp ứng." Xi Vưu tiếp tục nói.

Viên Tổ và Mê Tô xác thực còn có yêu cầu, mắt thấy Xi Vưu một mực ban thưởng, tâm trạng hai yêu vui vẻ, gật đầu lui sang một bên.

"Xi Vưu đại nhân, thân thể ngài còn chưa khôi phục, chẳng lẽ Vạn Linh Huyết Trận tích góp lực lượng không đủ?" Cửu Minh ngẩng đầu hỏi.

"Xa xa chưa đủ! Các ngươi bố trí Vạn Linh Huyết Trận khắp nơi trong Bắc Câu Lô Châu, thu thập khí huyết nguyên khí, hỗ trợ ta khôi phục!" Xi Vưu nói.

"Bố trí bên ngoài? Nếu làm vậy tin tức Xi Vưu đại nhân phục sinh sợ rằng sẽ tiết lộ bên ngoài, đưa tới đại quân hai tộc nhân tiên, như vậy…" Cửu Minh nghe vậy hơi bận tâm nói.

"Nếu ta đã trọng sinh, không cần tiếp tục trốn trốn tránh tránh, dựa theo ta phân phó đi làm, đã đến thời điểm chạm mặt nhân tộc, tiên tộc rồi." Xi Vưu ngẩng đầu nhìn trời, hơi cười lạnh.

"Vâng!" Cửu Minh hưng phấn đáp ứng một tiếng.

… …

Trong Thần Ma Tỉnh, không biết nóng lạnh, không biết ngày đêm, thời gian nhanh chóng trôi qua gần một năm.

Lúc này đã không thể nhìn thấy thân ảnh Thẩm Lạc, nơi đó chỉ có một khối cầu đen trắng đang chầm chậm chuyển động, tựa như một kén lớn màu đen trắng, bao phủ thân thể hắn vào trong.

Mà thời khắc này, bên trong kén lớn, Thẩm Lạc đang lơ lửng ngồi xếp bằng, nửa thân thể trần trụi, một bên thân thể bao phủ kim sắc long lân, một bên kia bao phủ hắc sắc ma giáp, trên đầu vó hai sừng nhọn, vô cùng dữ tợn.

Thân thể rõ ràng biến thành trạng thái Huyền Dương Hóa Ma.

Đôi mắt hắn nhắm chặt, độc nhãn chỗ mi tâm lại đang mở, chuyển động tả hữu, trên thân tán phát khí tức bàng bạc hùng hậu, tu vi cũng tinh tiến rất nhiều.

Lúc này, Thẩm Lạc bỗng nhiên mở đôi mắt, hai con mắt một đen đậm như mực, một rực rỡ như ngôi sao, nhìn thập phần quỷ dị.

Trải qua một năm khổ tu, Bàn Cổ Chân Công của hắn đã tìm thấy đường lối, trước mắt chỉ thiếu chút nữa, liền có thể đăng đường nhập áo.

Hắn bình tức ổn định hô hấp, đưa tay khẽ đảo, chưởng tâm thoáng loé huyết quang, đột nhiên xuất hiện một cổ trùng hình dạng như ong vàng, đôi cánh sặc sỡ Dung Nguyên Cổ.

So sánh lúc trước khi dung nhập thân thể, cổ trùng lớn trọn vẹn một vòng, khí tức triệt để tương dung với Thẩm Lạc, hiển nhiên đã hoàn toàn thuần phục.

"Thành hay bại phụ thuộc vào lần này." Thẩm Lạc trầm ngâm nói một tiếng.

Nói xong, hắn nhấc tay đưa Dung Nguyên Cổ đến trước mặt, mắt dọc chỗ mi tâm bỗng nhiên "Xoay tít" Một vòng, ngay sau đó đảo lên, hiển hộ trong mắt huyết hồng.

Một đạo huyết sắc tinh ti từ trong bắn đi, quấn lấy Dung Nguyên Cổ, kéo nó đến gần con mắt dọc.

Mí mắt của mắt dọc khuếch trương, vậy mà như há miệng cắn nuốt Dung Nguyên Cổ.

Dung Nguyên Cổ một loại cổ trùng bí truyền trong Dược Tiên Tông, dụng pháp nhiều mặt, có thể ký túc trong xương sống, cũng có thể ký túc các nơi khác trên thân thể, kiểu như ký túc trong đại huyệt, có thể kích phát uy năng của nó đến mức cao nhất.

Sau đó mắt dọc khép kín, trong độc nhãn căng phồng nhúc nhích, không biết tròng mắt chuyển động, hay Dung Nguyên Cổ di chuyển, chỉ có thể nhìn thấy một khối u lớn chuyển động trái phải trên dưới.

Tình trạng này kéo dài khoảng hơn mười tức, độc nhãn chầm chậm không còn lưu động.

Thời điểm này, chân mày Thẩm Lạc khẽ run, ẩn hiện nỗi thống khổ.

Thân thể hắn cũng phát sinh biến hóa, nửa bên trái thân thể hắc sắc ma giáp bắt đầu khuếch trương diện tích, xâm chiếm nửa bên phải thân thể, long lân trên nửa bên phải thân thể cũng khuếch trương xâm chiếm nửa bên trái thân thể.

Hai bên giống như binh sĩ vượt qua Sở Hà Hán Giới, vì nghĩa không lùi liều chết đánh với đối phương, mà chiến trường lại là thân thể Thẩm Lạc.

Hai cỗ lực lượng cân bằng bị phá vỡ, thân thể Thẩm Lạc dường như bị phân thành hai, hắn phải chịu đau đớn thống khổ khó nói nên lời, trên long lân và ma giáp nứt nẻ từng khúc, bên trong chảy đại lượng máu tươi.

Toàn thân hắn nhanh chóng bị máu tươi che phủ, nhìn như một huyết nhân.

Đúng lúc này, độc nhãn chỗ mi tâm chậm rãi mở mắt, tròng mắt đã biến mất không thấy, chuyển biến thành Dung Nguyên Cổ năm màu rực rỡ.

Thẩm Lạc khống chế Dung Nguyên Cổ, hai tay bấm quyết cực nhanh.

Nương theo một đạo ngũ thải quang mang từ mi tâm Thẩm Lạc sáng lên, ma giáp và long lân đang bạo động chợt ngừng lại.

Chỉ kéo dài ngắn ngủi trong nháy mắt, ma giáp và long lân như bị thứ gì kích thích, càng thêm điên cuồng hơn, thỏa thích công phạt.

Nhưng lần này tình huống lại phát sinh biến hóa, vị trí nơi ma giáp và long lân va chạm, vậy mà đồng thời xuất hiện dấu hiệu đồng bộ hòa tan, hai bên giao hòa dung hợp.

Cảm giác đau đớn thống khổ càng thêm cường liệt, hắn có thể cảm nhận rõ ràng chính bản thân đang phát sinh biến hóa, không chỉ biến hóa bên ngoài, mà trong cơ thể hắn cũng có gông cùm xiềng xích nào đó bị đánh vỡ.

"Ken két."

Từng trận âm thanh phá toái, không ngừng truyền đến đôi tai Thẩm Lạc, xương cốt toàn thân hắn đang bị cỗ lực lượng giao hòa này đè gãy, toàn thân không thể tự chủ ngồi co gối, hai tay ôm đùi cuộn thành một khối.

Kén lớn đen trắng cũng thu hẹp, bao phủ thân thể hắn.

Bảy ngày sau.

Trong Thần Ma Tỉnh vang truyền một tiếng phá toái, kén lớn đen trắng bị một cỗ lực lượng từ bên trong xé mở, thân ảnh Thẩm Lạc trần truồng xuất hiện.

Thần Ma Chi Tỉnh nội truyền đến tiếng vang, hắc bạch vòng xoáy hiện lên mà ra.

Hắn lúc này, thân thể không còn ma giáp, không còn long lân, mảy may nhìn không thấy nửa điểm thân thể Huyền Dương Hóa Ma.

Một thân da thịt trong suốt trắng như tuyết, nhìn kỹ có thể thấy trên làn da dày đặc hoa văn, ẩn hiện ngũ thải quang mang, trên người tán phát bạch vụ, hiển hiện khí tượng tiên nhân.

Dung mạo Thẩm Lạc không phát sinh biến hóa, đường nét ngũ quan càng thêm nhu hòa, có chút mơ hồ.

Lúc này nếu có tục tử phàm phu hoặc kẻ tu vi thấp nhìn hắn, lần đầu sẽ cảm thấy hết sức bình thường, nhìn lần thứ hai lại có cảm giác hơi khác trước, mỗi lần nhìn sẽ có cảm thụ khác nhau.

Sở dĩ như thế, vì lần đề thăng này, làm cho hắn thoát thai hoán cốt, theo phương diện nhục thân, đã đạt đến tình trạng phản phác quy chân.

- Giải thích câu "Phản phác quy chân" nghĩa là đem phức tạp trở thành đơn giản.

Câu "Sở Hà Hán Giới" là theo sử ký Tư Mã Thiên có ghi chép rằng: "Cuộc chiến tranh giữa nước sở và nước Hán" Chính là nguyên nhân tạo nên Sở Hà Hán giới.

Vào năm 206 Trước công nguyên, sau khi nước Tần bị diệt vong, chư hầu khắp nơi nổi dậy tranh giành lãnh địa và quyền lực. Tuy nhiên đến năm 203 Trước công nguyên nổi lên hai thế lực mạnh nhất khi đó chính là Tây Sở Bá vương và phong Lưu Bang làm Hán vương.

Cùng vào mùa thu năm 203 Trước công nguyên, Hạng Vũ mang quân tiến ra ngoài, Lưu Bang thừa cơ kéo quân tiến chiếm vùng Quan Trung và tiến thêm về phía đông.

Hạng Vũ đem quân về đánh bại Lưu Bang. Lưu Bang bèn liên hợp các lực lượng chống Hạng Vũ ở các nơi, và lần nữa lại giằng co với Hạng Vũ.

Trong hoàn cảnh thiếu lương thực, binh sĩ bị kiệt quệ đến cùng cực, Hạng Vũ phải nêu ra phương án "Trung phần thiên hạ" tức là đem đất nước chia làm hai.

Hai bên thương lượng với nhau và quyết định lấy Hồng Câu làm đường phân giới, phía tây con sông này thuộc về nước Hán, còn phía đông thuộc về nước Sở.

Từ đó đã nảy sinh ra cách nói "Sở Hà, Hán giới". Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận