Đại Mộng Chủ

Chương 1652: Đấu trí đấu dũng

Trong hốc mắt U Tuyền và Hồng Quật chớp động quang mang, triệu hồi pháp bảo của mình, tựa hồ có chút e ngại Vu La.

Thẩm Lạc lại không dừng tay, lần nữa thôi động vô số kiếm khí công tới Vu La.

"Ha ha, ta biết Thẩm Lạc ngươi sẽ không dễ dàng từ bỏ hy vọng, bất quá công kích như vậy lại vô dụng với ta, sao không để cho người giúp đỡ thôi động Hỗn Nguyên Vô Cực Trận kia thử một chút, xem trận này có thể khắc chế Huyễn Linh thể của ta không?" Vu La cười lạnh thành tiếng, cũng không trốn tránh, mặc cho kiếm khí trảm lên thân.

Tất cả kiếm khí lại lần nữa xuyên qua thân ả, không có chút hiệu quả nào.

Vu La lộ vẻ châm chọc, đang muốn nói gì, một đạo kim sắc kiếm quang từ trong kiếm khí đầy trời bắn ra, mặt ngoài ẩn hiện lôi điện màu vàng, nhanh như kinh lôi địa trảm tới cổ Vu La.

Vu La cảm ứng được khí tức kiếm quang màu vàng, thần sắc đột nhiên thay đổi, thân hình thoắt một cái, lướt ngang sang bên cạnh.

"Xoẹt" một tiếng thanh âm xé vải vang lên, huyết quang chợt hiện!

Ngực Vu La bị chém ra một vết thương dài hơn thước, máu tươi chen chúc chảy ra, may là ả trong lúc ngàn cân treo sợi tóc né tránh, thoát khỏi một kiếm cắt đầu.

Chỉ là biến thân hư hoá của ả cũng bị phá giải, thân thể nhanh chóng khôi phục nguyên trạng.

"Vừa rồi kiếm quang kia là gì? Vậy mà có thể tổn thương Huyễn Linh thể của ta!" Vu La lộ vẻ kinh hãi, tay đè lên vết thương bay ngược ra sau.

Thẩm Lạc không trả lời, bấm niệm pháp quyết điểm Thuần Dương Kiếm một chút, mười thanh phi kiếm bỗng nhiên phân tán ra, rơi vào quanh người Vu La, nhanh chóng kết thành Thuần Dương Kim Quang kiếm trận.

"Giết!"

Theo Thẩm Lạc quát lạnh một tiếng, vô số quang kiếm kèm theo thiên hỏa từ trên trời giáng xuống, như mưa to lít nha lít nhít chụp vào Vu La.

Về phần đạo kiếm quang mang theo kim lôi kia lại lần nữa dung nhập vào trong quang kiếm đầy trời, biến mất không thấy gì nữa, hiển nhiên lúc nào cũng có thể phát động một kích trí mạng.

Sắc mặt Vu La khó coi, trảo thứ đeo trên tay phải đại phóng huyết quang, đảo qua vết thương trên ngực, vết thương khổng lồ kia lập tức hiện ra vô số tơ máu nhỏ bé, nhanh chóng xen lẫn nhúc nhích.

Vết thương vốn thật lớn, trong chớp mắt khôi phục như lúc ban đầu.

Cùng lúc đó, thân thể Vu La lần nữa trở nên trong suốt, mưa kiếm đầy trời xuyên thấu qua thân ả, không tạo thành tổn thương gì.

Thẩm Lạc hơi nhướng mày, Vu La nhanh như vậy đã chữa khỏi thương, mà lại thi triển ra biến thân Huyễn Linh không chết, toàn bộ quá trình nhanh hơn rất nhiều so với trước đó, biến hóa giữa hư thực đã không còn hạn chế thời gian, so với trước kia khó chơi hơn mấy lần.

Đang cân nhắc, thân hình hắn nhoáng một cái bay vào trong Kim Quang kiếm trận, cả người cũng biến mất không thấy gì nữa.

"Giấu đầu lộ đuôi, phá cho ta!" Vu La tức giận hừ một tiếng, đánh tới kiếm luân màu vàng giữa không trung đang thiêu đốt lên Nam Minh Ly Hỏa.

Trảo thứ trên tay phải ả đại phóng huyết quang, một huyết sắc cự trảo to bằng gian phòng trống rỗng ngưng tụ ra, căn bản không thèm để ý vô số quang kiếm rơi xuống, một tay bắt lấy kiếm luân màu vàng, hung hăng muốn bóp nát.

Thân hình Thẩm Lạc lóe lên xuất hiện bên cạnh huyết sắc cự trảo, tay nâng Phiên Thiên Ấn, nhắm ngay huyết sắc cự trảo hung hăng nện xuống.

"Ầm ầm" một tiếng vang kinh thiên động địa, huyết sắc cự trảo trực tiếp nổ bể ra, hóa thành vô số huyết quang phiêu tán.

Thẩm Lạc vừa muốn buông lỏng một hơi, đột nhiên phát hiện trên Phiên Thiên Ấn trên kiếm luân Thuần Dương Kiếm đều lây dính rất nhiều huyết quang, mà lại nhanh chóng xâm nhập vào trong hai bảo.

Sắc mặt hắn trầm xuống, vội vàng thôi động Thuần Dương Kiếm và Phiên Thiên Ấn, ý đồ khu trừ những huyết quang này.

Nhưng những huyết quang kia phảng phất giòi trong xương một mực bám vào trong hai bảo, bất luận uy năng khổng lồ Nam Minh Ly Hoả Thuần Dương Kiếm, hay là Phiên Thiên Ấn đều không thể khu trừ mảy may.

Thuần Dương Kiếm và Phiên Thiên Ấn phát ra trận trận tiếng gào thét, linh quang phía trên cũng nhanh chóng ảm đạm theo.

Phiên Thiên Ấn coi như bỏ qua, Thuần Dương Kiếm lại bị ăn mòn, Kim Quang kiếm trận lập tức xuất hiện một lỗ thủng.

Giờ phút này toàn bộ nhờ Kim Quang kiếm trận vây khốn Vu La, nếu kiếm trận bị phá, muốn bắt lấy ma này càng khó hơn.

Thẩm Lạc vội vàng tế lên một thanh Thuần Dương Kiếm khác thay thế, ngăn chặn lỗ thủng kiếm trận, lúc này mới khó khăn lắm ổn định kiếm trận, đồng thời hắn thu Thuần Dương Kiếm và Phiên Thiên Ấn bị huyết quang ăn mòn vào trong tay áo, vận khởi Thuần Dương Kiếm Quyết.

Một cỗ hồng quang như hỏa diễm rót vào trong hai bảo, Thuần Dương Kiếm và Phiên Thiên Ấn hiện ra một ngọn lửa màu đỏ nhảy lên không thôi.

Đây là môn thần thông Thuần Dương Chân Hỏa trong Thuần Dương Kiếm Quyết, giỏi nhất về luyện hóa dị vật trong pháp bảo, mà chỉ cần pháp lực đầy đủ, Thuần Dương Chân Hỏa có thể vận chuyển thời gian dài, không giống thiên hoả trong Thuần Dương Kiếm bị hạn chế.

Vu La cười lạnh, những huyết quang kia là ma khí Xi Vưu thuần chính nhất, trong huyết sắc trảo thứ còn có cấm chế ô uế, há lại có thể tùy ý khu trừ.

Ả quay người bay đến một kiếm luân màu vàng khác, huyết sắc trảo thứ trên tay phải phun trào quang mang, đưa ra hư không.

Một huyết sắc cự trảo xuất hiện lần nữa, chộp tới kiếm luân giữa không trung.

Sắc mặt Thẩm Lạc trầm xuống, không lo khu trừ huyết quang trong Thuần Dương Kiếm cùng Phiên Thiên Ấn nữa, thu chúng vào thể nội, hai chân hiện lên lôi quang, thân thể trống rỗng xuất hiện trước Vu La.

Quang mang đỏ thẫm hiện lên, một tôn yển giáp to lớn hiện ra, chính là tôn Hủy Diệt Minh Vương kia, cửa lớn phòng điều khiển nơi ngực mở rộng ra.

Thẩm Lạc hóa thành một đạo điện quang chui vào trong đó, Liệt Nhật Chiến Phủ của Hủy Diệt Minh Vương toả ra quang mang như liệt nhật, hư không xung quanh bị chiếu một mảnh đỏ bừng, phảng phất muốn đốt cháy toàn bộ không gian.

Liệt nhật chiến phủ khổng lồ hóa thành một đạo huyễn ảnh, tốc độ nhanh đến mức khó tin, lóe lên trảm trên huyết sắc cự trảo.

"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn!

Huyết sắc cự trảo lại lần nữa bị đánh nát, nhưng trên Liệt nhật chiến phủ đã bị huyết quang xâm nhiễm, Liệt nhật giống như hồng quang nhanh chóng ảm đạm đi.

Thẩm Lạc cảm thấy trầm xuống, huyết quang này thậm chí ngay cả yển giáp cũng có thể ăn mòn.

"Thẩm Lạc, ta ngược lại muốn xem ngươi còn có bao nhiêu pháp bảo!" Vu La cười lạnh một tiếng, lập tức đánh tới kiếm luân thứ ba, trên huyết sắc trảo thứ quang mang lại thịnh, ngưng tụ thành một huyết sắc cự trảo chụp vào kiếm luân.

Thẩm Lạc căng thẳng, nhưng hiện tại hắn mang theo Hủy Diệt Minh Vương, không cách nào thi triển Lôi Độn thuật, vội vàng thôi động Hủy Diệt Minh Vương đuổi qua, đồng thời triệu gấp Trảm Ma Thần Kiếm, lợi dụng Hiên Viên Thần Lôi khu trừ huyết quang trong pháp bảo.

Nhưng ngay giờ phút này, hạt giống màu đen trong pháp mạch ở tay phải hắn đột nhiên động một cái, hai sợi rễ màu đen phá vỡ hư không, đâm vào trong Thuần Dương Kiếm cùng Phiên Thiên Ấn, thu nạp huyết quang trong hai bảo hầu như không còn.

Thẩm Lạc khẽ giật mình, lập tức vừa mừng vừa sợ, không ngờ hạt giống màu đen này lại có thể thu nạp huyết quang ô uế pháp bảo.

Bất quá trước đó đại chiến ở Đông Hải Long Cung, hạt giống màu đen từng thu nạp ma khí Xi Vưu trong huyết sắc cốt địch, khí tức huyết sắc trảo thứ trước mắt rất tương tự cốt địch lúc trước, hạt giống màu đen thu nạp huyết quang trảo thứ cũng không kỳ quái.

Nghĩ tới đây, hắn lập tức lấy Phiên Thiên Ấn ra, ngẩng đầu ném ra ngoài.

Thiên Sát Thi Vương lóe lên xuất hiện, nắm ấn này trong tay, đánh tới Vu La.

Mà Thẩm Lạc thì bấm niệm pháp quyết điểm Liệt nhật chiến phủ một chút, chiến phủ lóe lên từ trong tay Hủy Diệt Minh Vương biến mất, sau một khắc xuất hiện trước người Thẩm Lạc, rút nhỏ rất nhiều lần.

Hắn lật tay nắm chặt chiến phủ, thôi động lực lượng hạt giống màu đen.

Huyết quang trên Liệt nhật chiến phủ cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được ảm đạm đi, mấy hơi thở sau đã hoàn toàn biến mất.

Những chuyện này nói thì phức tạp, kỳ thật phát sinh trong chớp mắt.

Thiên Sát Thi Vương giờ phút này cũng đuổi kịp Vu La, Phiên Thiên Ấn hóa thành một đoàn quang mang đỏ sậm bắn ra, như lưu tinh đánh về phía huyết sắc cự trảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận