Đại Mộng Chủ

Chương 1200: Đại quân sắp tới

"Tốt, tốt, tốt! Không ngờ long thương này của ngươi có uy năng to lớn như thế, so đấu binh khí coi như ta thua một tay, giờ nếm thử lợi hại Huyết Vân đại trận của ta đi!" Cửu Đầu Trùng ổn định thân hình, trên mặt lệ khí đại thịnh.

Dưới người gã đại phóng huyết vân, giống như sóng dữ khuếch tán ra, trong chớp mắt bao phủ lại gần nửa màn trời, một tầng huyết mang chói mắt từ đó lộ ra, chiếu rọi hết thảy xung quanh thành màu đỏ như máu.

Vu Man Nhi, Quỷ Tướng, Diên Diên bị huyết quang này chiếu trúng, lập tức cảm thấy buồn nôn một hồi, thần hồn cũng xao động không thôi, vội vàng tự mình thi triển độn thuật bay ngược ra sau.

Một mực lui hơn mười dặm, cảm giác buồn nôn mới biến mất, lúc này ba người mới ngừng lại.

"Huyết vân Cửu Đầu Trùng thật sự là tà môn, chỉ là ánh chiều đã có uy lực lớn như vậy, may mà chúng ta chạy nhanh, nếu bị nó bao lại thì phiền toái." Quỷ Tướng nhẹ nhàng thở ra, lòng vẫn còn sợ hãi nói.

"Vừa rồi Ngao Liệt tiền bối đã nói, Cửu Đầu Trùng này lấy ma khí quán thể, trong huyết vân ẩn chứa không ít ma khí, mới có uy lực lớn như vậy, dưới Chân Tiên kỳ tuyệt khó ngăn cản." Ánh mắt Vu Man Nhi chớp động nói, hai tay ôm Diên Diên vào trong ngực.

Tu vi Diên Diên thua xa Quỷ Tướng và Vu Man Nhi, giờ phút này đã ở vào trạng thái nửa hôn mê, trên tay Vu Man Nhi chớp động lục quang, đang vận công điều trị khí tức thể nội nó.

"Đại Thừa phổ thông tự nhiên không thể chống lại, bất quá nếu chủ nhân đến đây, nhất định có thể chống đỡ được." Quỷ Tướng có chút không phục nói.

"Thực lực Thẩm đạo hữu cao tuyệt, tự nhiên là chuyện khác. Vừa rồi biến cố liên tiếp phát sinh, chưa kịp hỏi, vì sao Thẩm đạo hữu không ở trong động phủ?" Vu Man Nhi mỉm cười, sau đó thu hồi vẻ tươi cười hỏi.

"Ngươi tiến vào mật thất chữa thương cho Ngao Liệt tiền bối không bao lâu thì chủ nhân đột nhiên rời động phủ, không nói cho ta biết đi nơi nào, bất quá ta cảm thấy ngài hẳn là đi tìm cách ngăn chặn Cửu Đầu Trùng, không để cho nó quấy rầy Ngao Liệt tiền bối chữa thương." Quỷ Tướng nói ra.

Vu Man Nhi nhớ lại trước đó Thẩm Lạc đã từng hỏi nàng thời gian cần để Tiểu Bạch Long khỏi hẳn, mà Cửu Đầu Trùng cách lâu như vậy mới tìm đến động phủ nơi này, xem ra tám thành là bị Thẩm Lạc cuốn lấy. Nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đồng thời càng thêm khâm phục Thẩm Lạc.

"Tình huống Thẩm đạo hữu bây giờ thế nào, đang ở nơi đâu?" Vu Man Nhi lập tức hỏi.

"Chủ nhân không việc gì, giờ khắc này ngài ở cách chỗ chúng ta rất xa, đang dùng tốc độ cao nhất chạy về." Quỷ Tướng trả lời.

Vu Man Nhi nghe vậy nhẹ nhàng thở ra.

Trong khi hai người nói chuyện, giữa không trung Cửu Đầu Trùng và Tiểu Bạch Long lại bắt đầu chiến đấu tiếp, huyết vân liền trời tiếp đất đột nhiên phát ra tiếng vang ầm ầm, như sóng biển dâng trào dũng mãnh lao tới Tiểu Bạch Long, trong nháy mắt bao phủ y vào trong đó.

Tiểu Bạch Long vậy mà cũng không tránh né, mặc cho sóng triều huyết vân cuốn đến, toàn thân đại phóng kim quang, lao thẳng tới chỗ sâu huyết vân

Huyết vân xung quanh chen chúc đến, kim quang quanh người y ẩn ẩn hiện ra hình rồng, nhẹ nhõm ngăn huyết vân xung quanh ở bên ngoài, long thương màu vàng phảng phất một đạo thiểm điện màu vàng, nhẹ nhõm xé rách huyết vân, giống như tên nỏ đâm về phía Cửu Đầu Trùng.

Lúc này hai mắt Cửu Đầu Trùng đã biến thành huyết hồng, hai tay chớp động hắc quang, bỗng nhiên hóa thành hai cự thủ đen nhánh lớn gần trượng, hình như ưng trảo, đầu ngón tay bắn ra đạo đạo lệ mang màu đen, chụp thẳng vào long thương màu vàng.

Ầm ầm hai tiếng nổ mạnh!

Hắc mang trên cự trảo vỡ vụn, nhưng long thương màu vàng cũng bị phản chấn quay về.

Trên mặt Tiểu Bạch Long hiện ra một tia kinh ngạc, thân hình quay tít một vòng, toàn thân bỗng nhiên toả ra kim quang trùng thiên, trong hư không xung quanh vang lên mảng lớn tiếng phạm xướng phật âm, vô số kim hoa trống rỗng hiện lên, hình thành quanh người một không gian màu vàng lớn mấy trăm trượng, tất cả ma khí huyết vân đều bị đuổi ra ngoài.

Vô số kim quang từ trong không gian màu vàng bắn ra, phô thiên cái địa đánh về phía Cửu Đầu Trùng. Huyết vân đụng một cái liền bị tuỳ tiện xuyên thủng, căn bản ngăn cản không được mảy may.

Cửu Đầu Trùng cười lạnh một tiếng, không sợ chút nào, hai tay bấm niệm pháp quyết, huyết vân xung quanh cuồn cuộn phun trào, mấy trăm đạo xúc tu màu đỏ thẫm từ đó bắn ra, hung hăng quất về hướng những kim quang kia.

Trong lúc nhất thời chỉ thấy kim quang chớp động, huyết vân gào thét, bao phủ thân ảnh Tiểu Bạch Long và Cửu Đầu Trùng vào trong đó, chỉ có thể nhìn thấy hai quái vật khổng lồ một kim một đỏ giữa không trung đối kháng, toàn bộ màn trời rung động ù ù.

Vu Man Nhi và Quỷ Tướng lộ vẻ khiếp sợ, lần nữa lui về phía sau một khoảng, nhìn nhau đều thấy trong mắt đối phương một tia kinh hãi.

Đại năng Chân Tiên hậu kỳ đối kháng, bọn họ còn xa xa không có tư cách tham gia vào, một đạo dư ba va chạm cũng có thể làm cho bọn họ trọng thương, có lẽ chỉ có quái thai như Thẩm Lạc mới có thể hơi nhúng tay vào.

Giữa không trung huyết quang kim mang cuồng thiểm, vậy mà kiềm chế nhau tại đó, nhìn trong thời gian ngắn không thể phân ra thắng bại.

Vu Man Nhi và Quỷ Tướng cũng không nhàn rỗi, tranh thủ thời gian nuốt đan dược, khôi phục nguyên khí tiêu hao trước đó.

Nhưng không chờ bọn họ khôi phục bao lâu, một mảnh mây đen xuất hiện ở phía xa chân trời, cấp tốc tới gần, trên mây đứng đầy các loại yêu vật, nhìn chính là yêu vật dưới trướng Cửu Đầu Trùng, chừng mấy trăm loại.

Cầm đầu là một thiếu phụ xinh đẹp, chính là Vạn Thánh công chúa. Bên cạnh Vạn Thánh công chúa là Liên Sơn, Quy Tàng, lúc trước bị thương nhìn đã khỏi hẳn.

Vu Man Nhi và Quỷ Tướng nhìn thấy những yêu vật này, trên mặt giật mình, chần chừ không quyết.

Nếu lúc khác, đối mặt nhiều yêu binh như vậy, trong đó còn có mấy tên cùng giai, Vu Man Nhi và Quỷ Tướng khẳng định sẽ lập tức đào tẩu, nhưng giữa không trung Tiểu Bạch Long và Cửu Đầu Trùng còn đang đại chiến.

Tuy nói hai đại năng Chân Tiên hậu kỳ chiến đấu, tu sĩ Đại Thừa kỳ không cách nào tham gia vào trong đó, bất quá số lượng những yêu binh này đông đảo, nếu như lại biết hợp kích thuật, vẫn có khả năng ảnh hưởng đến Tiểu Bạch Long, cho nên Vu Man Nhi và Quỷ Tướng không dám đào tẩu là vậy.

"Vu đạo hữu, làm sao bây giờ?" Quỷ Tướng nhìn về phía Vu Man Nhi.

"Bất luận thế nào cũng không thể để bọn hắn ảnh hưởng đến Ngao Liệt tiền bối, Thẩm đạo hữu không có tại đây, chúng ta nghĩ cách ngăn chặn bọn hắn!" Trong mắt Vu Man Nhi loé lên vẻ tàn khốc, phất tay áo quấn lấy Diên Diên, nhoáng một cái không biết chạy đi nơi nào, trên thân hiện lên lục quang, chui xuống đất không thấy bóng dáng.

Quỷ Tướng há to miệng, tựa hồ muốn nói gì, cuối cùng cũng không nói gì, đang muốn chui xuống đất.

"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn đột nhiên vang lên, một đạo hoàng mang thô to xen lẫn vô số bụi đất từ chỗ Vu Man Nhi độn địa xông ra, thân ảnh Vu Man Nhi bị ngạnh sinh từ lòng đất vọt ra, quần áo trên người tổn hại, trên gương mặt còn có hai vết thương, nhìn bị thua thiệt không nhỏ.

"Vu đạo hữu!" Quỷ Tướng kinh hãi, vội vàng đi lên tiếp ứng, phất tay phát ra một cỗ hắc quang nâng thân thể Vu Man Nhi lên, trong mắt hiện lên hung quang, há miệng phát ra một tiếng thét dài về phía dưới mặt đất.

Vô số sóng âm màu đen trống rỗng xuất hiện, lóe lên chui vào lòng đất.

Mấy chục trượng mặt đất rung động ong ong, vỡ ra từng vết nứt, vô số bụi đất thật nhỏ từ đó phun ra.

Có thể vì thần thông Quỷ Hào của Quỷ Tướng ảnh hưởng, địch nhân dưới lòng đất không truy kích lên.

"Vu đạo hữu, xảy ra chuyện gì? Là kẻ nào công kích ngươi?" Quỷ Tướng trầm giọng hỏi, thần thức của gã đã sớm phát ra, dò xét vào lòng đất, nhưng không phát hiện bất luận thứ gì.

"Ta cũng không thấy rõ, người kia đột nhiên xuất hiện bên cạnh ra tay với ta, may mắn ta có một kiện dị bảo có thể tự chủ hộ thể, nếu không đã bị thương nặng rồi." Sắc mặt Vu Man Nhi trắng bệch, pháp lực thể nội tán loạn, nhất thời vậy mà không thể nào ngưng tụ.

Trì hoãn một lát như thế, nhóm Vạn Thánh công chúa xa xa đã phi độn đến gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận