Đại Mộng Chủ

Chương 1472: Linh bảo cản kiếp

"Xảy ra chuyện gì?" Kính Hà Long Vương thật vất vả mới ổn định được thân hình, thất thanh kinh hô.

Viên Thiên Cương vốn ngã trên mặt đất xoay người đứng lên, thương thế trên thân đã biến mất, hơn nữa toàn thân ẩn ẩn huỳnh quang, vậy mà có dáng vẻ thần thông tiến nhanh.

"Không thể nào! Ngươi bị Đinh Đầu Thất Tiễn Thư của ta đánh tan thần hồn, đã hồn phi phách tán mới đúng, sao lại có thể phục sinh!" Kính Hà Long Vương khó tin quát.

"Đinh Đầu Thất Tiễn Thư xác thực lợi hại, nhục thể thần hồn của ta đã bị ngươi phá, ta lúc này chỉ một nguyên thần hiển hóa mà thôi. Còn phải đa tạ Kính Hà đạo hữu, phá mất một kiếp trong mệnh ta." Viên Thiên Cương cười nói.

Sắc mặt Kính Hà Long Vương liên tục biến đổi, mặc dù không rõ lời này của Viên Thiên Cương có ý gì, nhưng thần thông của đối phương thật sự tiến nhanh, tiếp tục lưu lại đây chỉ dữ nhiều lành ít, cho nên lão quyết định thật nhanh, quay người bỏ chạy…

Nhưng ma vân phía trước lão "Xoẹt" một tiếng nứt ra, thân ảnh Thẩm Lạc từ đó bắn ra, tay hắn đang nắm một đại ấn đỏ sậm, đập tới đỉnh đầu lão.

Kính Hà Long Vương lần nữa giật mình, nhưng không bối rối, lách mình lướt sang bên cạnh.

Nhưng ngay thời khắc này, một tiếng địch cao vút đột nhiên vang lên, mang theo cảm giác bi thương, như ngàn vạn Thần Long kêu khóc.

Thần sắc Thẩm Lạc lộ vẻ thống khổ, hắn vội vàng dùng hai tay che kín lỗ tai, Viên Thiên Cương phía dưới cũng nhướng mày, vung phất trần trong tay, một màn bạch quang hiển hiện xung quanh y ngăn cách với tiếng địch bên ngoài.

Thân thể Kính Hà Long Vương đột nhiên đứng bất động nơi đó, ánh mắt trở nên hỗn loạn, nhìn như bị trúng Định Thân Chú.

Phiên Thiên Ấn vừa rơi xuống, đã hóa lớn như cung điện, nặng nề nện lên người Kính Hà Long Vương.

Chỉ nghe "Phanh" một tiếng vang lớn, thân thể Kính Hà Long Vương bạo liệt, chỉ lưu lại thủ cấp.

Ánh mắt hỗn loạn của Kính Hà Long Vương chợt khôi phục, khi nhìn thấy thân thể bị hủy, lập tức vô cùng kinh sợ, nhưng không thi pháp trả thù, mà quay đầu tiếp tục bỏ chạy…

Hư không phía trước lão chợt ba động, một thân ảnh màu vàng hiển hiện, chính là Thiên Sát Thi Vương, một phát bắt được thủ cấp Kính Hà Long Vương.

Sau đó cả hai tỏa sáng ngân quang, một bộ đồ quyển che khuất bầu trời bay đến, trong đồ quyển bắn ra mảng lớn ngân quang, thu bọn họ vào.

Thẩm Lạc lách mình bay đến bên cạnh Sơn Hà Xã Tắc Đồ, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.

Trên đồ quyển chớp động kim quang, trong chốc lát ngưng tụ thành một sơn phong cự đại, hình dạng như năm ngón tay, "Ầm ầm" đè thủ cấp của Kính Hà Long Vương xuống mặt đất.

Hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhấc tay lắc nhẹ một cái, đồ quyển to lớn thu nhỏ lại, sau mấy hơi thở đã biến trở về bộ dáng lúc trước, rơi vào trong tay hắn.

Phiên Thiên Ấn cũng nhanh chóng thu nhỏ, bay vào tay áo hắn.

Do Kính Hà Long Vương bị trấn áp, nên ma vân trên bầu trời cũng nhanh chóng phiêu tán, chỉ mấy hơi thở đã biến mất hoàn toàn, mùi hôi thối kia cũng biến mất không còn tăm hơi.

Một nhân ảnh từ phía trên tảng đá rơi xuống, lại là Trình Giảo Kim, đã lâm vào trong hôn mê, ma khí trên thân lão đang còn nhanh chóng lan tràn.

"Trình Quốc Công!" Khi Thẩm Lạc thấy rõ nhân ảnh, đang muốn bay đến tiếp lấy, nhưng một đạo bạch quang đã trước một bước quấn lấy Trình Giảo Kim, từ từ kéo lão xuống tế đài phía dưới, chính Viên Thiên Cương xuất thủ.

Thẩm Lạc cũng bay đến tế đàn, rơi vào trên tế đàn.

"Thẩm tiểu hữu, đa tạ tiểu hữu. Hôm nay nhờ tiểu hữu nhiều lần tương trợ, thành Trường An mới có thể vượt qua trường hạo kiếp này." Viên Thiên Cương chắp tay thi lễ.

"Quốc sư đại nhân khách khí rồi, cuối cùng xảy ra chuyện gì? Vừa rồi không phải ngài đã bị Đinh Đầu Thất Tiễn Thư đánh cho…" Thẩm Lạc hỏi, đồng thời nhấc tay khẽ vẫy.

Phụ cận tế đàn hiển hiện hắc khí, một con mắt dọc màu đen đột nhiên xuất hiện, nhoáng một cái chui vào thân thể Thẩm Lạc.

Lúc hắn đại chiến những yêu ma kia, đã lặng lẽ thi triển thần thông Thiên Ma Nhãn thiết hạ vào hư không phụ cận tế đàn, nhằm nhìn trộm động tĩnh xung quanh, không ngờ sau khi hắn bị đại trận ma vân giam cầm lại phát phát huy tác dụng.

Viên Thiên Cương thấy Thiên Ma Nhãn, trên mặt hơi lộ vẻ kinh ngạc, nhưng lập tức khôi phục bình thường.

"Yêu thuật thượng cổ Đinh Đầu Thất Tiễn Thư của Kính Hà Long Vương, vô cùng lợi hại, ta xác thực đã trúng bí thuật, hồn thể bị phá hủy, cũng may ta có phòng bị từ trước, dùng ba kiện linh bảo Can Tương Mạc Tà, Vô Tự Kinh, Phục Ma Thiên Thư ngăn tai kiếp lần này." Viên Thiên Cương nói.

"Linh Bảo cản kiếp?" Thẩm Lạc chưa từng nghe qua loại bí thuật này.

"Thần thông này bí truyền từ thời Thái Cổ đến nay, tựa như vứt đi tính mạng rồi sau đó sống lại, ta nhân họa đắc phúc, phá mở mê chướng nội tâm, ngày sau cơ sở tiến giai cảnh giới Thiên Tôn cũng vững vàng hơn." Viên Thiên Cương cười nói.

Thẩm Lạc nhìn quốc sư trước mắt, đồng thời hồi tưởng những chuyện phát sinh trong mấy ngày nay, đột nhiên cảm thấy giật mình.

Xem ra tất cả mọi chuyện đều nằm trong bố cục của Viên Thiên Cương, y cố ý dẫn Kính Hà Long Vương tới đây, tự đặt bản thân vào hiểm địa, lợi dụng bí thuật Linh Bảo cản kiếp đột phá bình cảnh.

Trường hạo kiếp này, Kính Hà Long Vương, chính hắn, Quan phủ Đại Đường và rất nhiều cung phụng trong cung, thậm chí bách tính thành Trường An đều nằm trong lòng bàn tay của y, mặc cho y nhào nặn tính toán không sai chút nào.

"Thuật này liên lụy đến thiên địa nhân quả, tuy thực lực Thẩm đạo hữu cường đại, nhưng cảnh giới còn thấp, không cách nào cảm ứng được loại chuyện này, đợi ngày sau tu vi của ngươi đến, tự nhiên có thể cảm nhận được." Viên Thiên Cương thấy thần sắc Thẩm Lạc ngưng trọng, coi hắn còn nghe không hiểu, lại giải thích.

"Thì ra như vậy, quốc sư đại nhân thật thần toán, vãn bối bội phục, thành Trường An có ngài tọa trấn, Đại Đường cũng không cần lo lắng." Thẩm Lạc khâm phục từ đáy lòng nói.

"Chỉ tiểu kế mà thôi, không cần phải nói. Lần mưu đồ này, may mắn có Thẩm tiểu hữu xuất lực, ngày sau tiểu hữu có chỗ cầu, Viên mỗ tất sẽ toàn lực tương trợ." Viên Thiên Cương đáp lễ lại, trịnh trọng nói.

Tuy Kính Hà Long Vương thất bại, nhưng còn rất nhiều chuyện phải làm, tiếp xuống hai người riêng phần công việc của mình mà lu bù lên.

Viên Thiên Cương tiếp tục vận chuyển Chân Long Vô Cực Trận, luyện hóa sát khí trên chân linh long mạch.

Trình Giảo Kim được y an trí trong một pháp trận, đang khu trừ ma khí thể nội.

Theo Viên Thiên Cương nói, Trình Giảo Kim bị Kính Hà Long Vương dùng một môn Khôi Lỗi Thuật của ma tộc điều khiển thần hồn, thân thể bị đại lượng ma khí xâm nhiễm, bất quá vẫn chưa vẫn lạc, cẩn thận khu trừ ma khí thì có thể cứu tỉnh.

Thẩm Lạc nghe vậy cảm thấy buông lỏng, tế khởi Sơn Hà Xã Tắc Đồ sau đó tiến vào trong đồ quyển.

Kính Hà Long Vương chết mà phục sinh, lại chuyên tu ma công đạt tới cảnh giới Thái Ất, thực sự không thể coi thường, phía sau tất nhiên có ẩn tàng bí ẩn trọng yếu quan hệ với Ma tộc.

Sự tình liên quan đến Ma tộc, Thẩm Lạc nhất quán chú ý cẩn thận, nếu có bất kỳ khả năng dò xét điều tra ra, thì hắn sẽ không bỏ qua, một kích Phiên Thiên Ấn vừa rồi không lấy đi tính mệnh của Kính Hà Long Vương, chính vì nguyên nhân này.

Bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, một bóng người màu đen đứng trong hư không, tựa hồ đang chờ đợi Thẩm Lạc, chính là quỷ tướng Triệu Phi Kích.

"Chủ nhân." Nhìn thấy Thẩm Lạc tiến đến, Triệu Phi Kích vội vàng tiến lên bái kiến.

"Ngươi đột phá thành công?" Thẩm Lạc dò xét hai mắt Triệu Phi Kích, âm khí trên thân gã cuồn cuộn, đã đạt tới Chân Tiên kỳ, đang cầm trong tay một ống sáo màu tím, nhìn tương tự Khống Quỷ Địch, nhưng trên cây sáo, phù điêu đầu quỷ đã biến thành đầu rồng vàng óng, đã được Hỏa Linh Tử luyện chế thành Táng Long Địch.

"Nhờ chủ nhân vun trồng, nếu không ta cũng không biết sẽ mất bao lâu mới có thể bước ra một bước này." Trong mắt Triệu Phi Kích lóe lên một tia cảm kích, nghiêm mặt nói.

"Do chính ngươi cố gắng, không quan hệ với ta, ngươi tiến giai Chân Tiên sao lại không thấy lôi kiếp giáng lâm?" Thẩm Lạc khoát tay áo, có chút tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận