Đại Mộng Chủ

Chương 1245: Tiểu Phu Tử

"Còn có loại biện pháp này?" Thẩm Lạc sờ lên mũi, có chút lúng túng gật gật đầu.

Lúc trước hắn thu thập tin tức Thiên Cơ thành, vì để tránh tiết lộ gối ngọc, vẫn luôn vụng trộm nghe ngóng, rất ít hỏi trực tiếp, không ngờ làm ra chuyện đi ngang sa mạc như thế, cũng may cuối cùng vẫn thuận lợi tới nơi này.

"Chu đạo hữu nói cực ít có người đi ngang qua Vô Ngân Sa Hải, trong biển cát kia có nguy hiểm gì sao?" Thẩm Lạc nghe Chu Minh nói đột nhiên nghĩ tới một chuyện, dò hỏi.

"Cái này. . ." Thân thể Chu Minh hơi rung, trong mắt lóe lên một tia ảo não, ngập ngừng không nói.

"Chu đạo hữu không tiện nói thì không nên miễn cưỡng, lần này những cửa hàng nào trong thành đáng để đi xem đây?" Thẩm Lạc thấy vậy, chuyển chủ đề hỏi.

"Trong Thiên Cơ thành cửa hàng đông đảo, cửa hàng lớn có bảy tám nhà, đáng giá đi xem, cách nơi này gần nhất có một nhà Hồng Quang các, buôn bán các loại linh thảo cao giai. . ." Sắc mặt Chu Minh buông lỏng, vội vàng giới thiệu.

Ngay lúc Thẩm Lạc đi dạo trong Thiên Cơ thành, Yển Vô Sư lẻ loi một mình đi tới một chỗ cung điện ở thượng thành, kính cẩn chờ đợi ở nơi đó.

Sau một lát, một trận thanh âm bánh xe chuyển động từ phía sau truyền đến, một xe lăn bằng gỗ chậm rãi đi qua, trên ghế ngồi một nam tử áo lam tóc trắng, nhìn phi thường trẻ tuổi, chỉ hai ba mươi tuổi, nhưng ánh mắt lại tràn đầy cơ trí thấy rõ thế sự, phảng phất lão giả một trăm tuổi.

"Bái kiến Vô Danh trưởng lão!" Yển Vô Sư khom mình hành lễ.

"Không cần đa lễ, lần này ra ngoài kết quả thế nào?" Nam tử tóc trắng nói chầm chậm, thanh âm rất có từ tính, khiến người cảm giác phi thường dễ chịu.

"Lần này chúng ta ra ngoài vẫn không công mà lui về, cũng không tra được tung tích Quỷ Yển và Ngoạn Ngẫu Thành, xin trưởng lão trách phạt." Yển Vô Sư cúi đầu nói.

"Trách phạt thì không cần, Quỷ Yển đã lẩn trốn nhiều năm như vậy, chúng ta lục soát không dưới trăm lần đều vô công trở lại, tìm không thấy cũng không sao." Nam tử tóc trắng không nhanh không chậm nói.

"Vâng, bất quá trưởng lão vì nhiệm vụ lần này bỏ ra không ít tài nguyên, lại không thu hoạch được gì, dù Vô Danh trưởng lão tha thứ, đệ tử cũng sẽ tự xin đi luyện hỏa đường trách phạt ba tháng." Yển Vô Sư nói.

"Ngươi đứa nhỏ này đầu óc quá cứng nhắc, ai, được rồi, ngươi muốn đi thì đi, bất quá ta mới vừa nghe người báo cáo, lần này các ngươi trở về còn mang theo một ngoại nhân?" Nam tử tóc trắng lắc đầu, lập tức hỏi.

"Đúng vậy, người kia gọi là Thẩm Lạc, chính là khôi thủ Tam Giới võ hội lần này, hắn đến Thiên Cơ thành là muốn bái kiến thành chủ, chữa trị một kiện pháp bảo tổn hại. Theo đệ tử biết, Thẩm Lạc này mặc dù xuất thân tiểu phái Trung Thổ Đại Đường, lại có quan hệ với các đại tông môn như Đại Đường quan phủ, Phổ Đà sơn, Hóa Sinh tự, không như tu sĩ bình thường, mà người kia xuất hiện trong mảnh phế tích quốc đô Lang Hạ thành, khó đảm bảo sẽ không liên quan đến Quỷ Yển, cho nên đệ tử dẫn hắn trở về, xin mời Trưởng Lão hội phán quyết." Mặt Yển Vô Sư không thay đổi bẩm báo.

"Ta đã nghe qua người này, tuổi không lớn lắm, thần thông, tâm trí, thủ đoạn đều có thể xưng là thượng giai, là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ các ngươi, hẳn là không có quan hệ với Quỷ Yển. Ngươi dẫn hắn đi Bách Luyện đường tìm Man Phách, xem là pháp bảo gì, nếu như có thể chữa trị, vậy để Man Phách chữa trị một chút là được." Thanh niên tóc trắng từ tốn nói.

"Bất quá người kia nói rõ muốn cầu kiến thành chủ, không biết thành chủ ngài . . ." Yển Vô Sư nói.

"Thành chủ hiện không ở tại thượng thành, không biết đã chạy đi nơi nào." Thanh niên tóc trắng bất đắc dĩ nói.

Yển Vô Sư nghe vậy ồ một tiếng, cũng không quá mức kinh ngạc, tựa hồ tình huống này không phải lần đầu phát sinh.

Lại nói với thanh niên tóc trắng một hồi, Yển Vô Sư mới cáo từ rời đi.

Giờ khắc này, Thẩm Lạc và Chu Minh cùng đi dạo qua mấy cửa hàng, Yển Vô Sư cũng không nói ngoa, các cửa hàng trong Thiên Cơ thành có các loại vật liệu dị thường đầy đủ, phẩm chất cũng cực cao, hắn chỉ đi ba cửa hàng, sưu tập đủ một nhóm vật liệu Ẩn Thân Phù, Độn Địa Phù, Khôn Thổ Dẫn Lôi Phù.

"Thẩm tiền bối, tiếp theo ngài còn muốn mua gì nữa không?" Chu Minh hỏi.

"Trong Thiên Cơ thành có nơi bán pháp bảo không?" Thẩm Lạc trầm ngâm một chút, hỏi.

Về sau trọng yếu nhất của hắn chính là đột phá Chân Tiên kỳ, Thiên Cơ thành nổi danh thuật luyện khí như vậy, các loại linh tài cũng dị thường phong phú, chắc hẳn không thiếu pháp bảo.

"Thẩm tiền bối muốn cầu mua pháp bảo, không bằng đi Thiên Kim lâu cách không xa phía trước. Lâu này là Ngũ trưởng lão Man Phách của Thiên Cơ thành lập ra, bên trong mua bán pháp bảo và Yển Giáp rất nhiều, đều là lão nhân gia ông ta tự mình luyện chế, tuyệt sẽ không để tiền bối thất vọng." Chu Minh lập tức nói.

Về phần pháp bảo Thiên Kim lâu đều có giá trị không nhỏ, gã một đường nhìn Thẩm Lạc bỏ ra một bút lại một bút tiên ngọc, còn không có vẻ gì đau lòng, đối với tài lực của hắn đã sớm không hoài nghi gì.

"Man Phách? Ngũ trưởng lão Thiên Cơ thành? Thiên Cơ thành các ngươi có mấy vị trưởng lão? Người này có gì đặc biệt sao?" Thẩm Lạc khẽ sờ cằm hỏi.

"Số lượng trưởng lão Thiên Cơ thành chúng ta không ít, chừng hơn mười vị, bất quá Man Phách trưởng lão là thành viên Trưởng Lão hội, chưởng quản Bách Luyện đường, hoàn toàn khác với trưởng lão bình thường." Sắc mặt Chu Minh không đổi, tựa hồ khá bất mãn với việc Thẩm Lạc khinh bạc đàm luận về Man Phách.

"Trưởng Lão hội là gì?" Thẩm Lạc tựa hồ không chú ý tới thần sắc Chu Minh, vẫn chẳng hề để ý hỏi, cất bước đi thẳng tới phía trước.

"Thành chủ Thiên Cơ thành ta từ trước đến nay đảm nhiệm Yển Sư mạnh nhất, thành chủ cùng năm vị trí trưởng lão phía dưới hợp thành Trưởng Lão hội, chưởng quản sự vụ Thiên Cơ thành, địa vị tôn sùng không gì sánh được. Thẩm tiền bối ngài mặc dù là khách nhân từ bên ngoài đến, nhưng cũng xin tự trọng." Chu Minh nhìn sau lưng Thẩm Lạc, càng tức giận, lạnh giọng đáp.

Chu Minh lên cơn giận dữ cũng không tự phát giác được, chỗ sâu ánh mắt gã chẳng biết lúc nào hiện ra từng tia từng tia thanh quang, phiêu đãng như sương mù, mà trong đôi mắt Thẩm Lạc đi phía trước cũng lưu chuyển thanh quang quỷ dị.

Đây là một môn Mê Hồn thuật trong U Minh Quỷ Nhãn, có thể trong lúc vô tình ảnh hưởng cảm xúc đối phương, để nó thổ lộ ra bí mật trong lòng, mà sau đó không lưu lại bất cứ trí nhớ gì.

Bất quá muốn triển khai phép thuật này, cần thời gian chuẩn bị rất dài, mà tu vi đối phương phải thua xa mình, cũng không quá thực dụng.

"Vậy Trưởng Lão hội có thành viên nào?" Thẩm Lạc thấy đã triệt để khống chế được Chu Minh, tiếp tục hỏi.

"Thành chủ đại nhân, đệ nhất trưởng lão Vô Danh, trưởng lão thứ hai Phúc gia gia, trưởng lão thứ ba Mạc Vong, trưởng lão thứ tư Mị, cùng trưởng lão thứ năm Man Phách. Man Phách trưởng lão mặc dù là trưởng lão thứ năm, nhưng thuật luyện khí tinh tuyệt, lại gần bằng với thành chủ đại nhân." Lời nói Chu Minh phẫn nộ, nhưng vẫn không chậm trễ chút nào thổ lộ ra.

Trên mặt Thẩm Lạc vui mừng, Man Phách có thuật luyện khí cao như thế, Thiên Kim lâu phía trước ngược lại có thể chờ mong một chút.

"Thành chủ các ngươi gọi là gì?" Hắn lại hỏi.

"Thành chủ chúng ta gọi là Tiểu Phu Tử." Chu Minh nói tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận