Đại Mộng Chủ

Chương 1964: Diệt ma

"Cuồng vọng!"

Tử Tiên Sinh nghe vậy sắc mặt trầm xuống, há mồm phun một đám tinh huyết màu tím đen, dung nhập không gian xung quanh.

Ba lực lượng pháp tắc xung quanh tăng lên không ít, lực lượng giam cầm quanh người Thẩm Lạc theo đó tăng thêm ba thành.

Trong lòng Thẩm Lạc cười lạnh, hai tay bỗng nhiên kết thành một thủ ấn kì lạ, thi triển thần thông Huyền Dương Hóa Ma.

Một tiếng oanh minh trầm muộn vang lên, quanh người hắn đại phóng quang mang vàng đen, thân thể nhanh chóng bành trướng, trong vô số phù văn lượn lờ hóa thành một cự nhân vàng đen cao trăm trượng.

Linh khí ma khí xung quanh run rẩy sôi trào, thình lình thoát ly không gian pháp tắc màu đen khống chế, cuồn cuộn dung nhập thể nội Thẩm Lạc.

Vô số phù văn lượn lờ bên ngoài thân thể cự nhân, sau đó đột nhiên ngưng tụ, vậy mà hóa thành một chiến giáp vàng đen, trên chiến giáp còn minh khắc vô số đường vân tinh mỹ, tản mát khí tức nhiếp tâm cực lớn.

Trong mắt Thẩm Lạc lóe lên một tia vui mừng, lần này hắn thi triển thần thông Huyền Dương Hóa Ma khác lúc trước, pháp lực và ma khí trong cơ thể đang âm thầm vận chuyển theo lộ tuyến Âm Dương Tạo Hóa Đồ.

Qua mấy lần thi triển, hắn đã sơ bộ nắm giữ Âm Dương Tạo Hóa Đồ, phối hợp thi triển Huyền Dương Hóa Ma, không ngờ dẫn phát kỳ biến như thế.

Hai tay hắn cực kỳ tráng kiện khẽ nhấc lên, hơi vận chuyển lực lượng pháp tắc, một cỗ cự lực bộc phát đè sập hư không, tồi khô lạp hủ đánh nát lực lượng giam cầm xung quanh, ba loại pháp tắc thâm nhập vào trong cơ thể hắn cũng bị lực lượng pháp tắc như sóng dữ đánh tan.

Hai tay Thẩm Lạc nắm vào trong hư không, Hiên Viên Kiếm và Huyền Hoàng Nhất Khí Côn phân biệt xuất hiện trong hai tay.

Kim quang trùng thiên từ hai kiện pháp bảo bộc phát, một không gian pháp tắc màu vàng bỗng nhiên xuất hiện, chồng lên không gian pháp tắc màu đen, bao phủ thân thể Tử Tiên Sinh.

Thân thể Tử Tiên Sinh trầm xuống, phảng phất bị cự sơn cao vạn trượng đè ép, ma thân của gã có chút không chịu nổi, ma quang màu đen bên ngoài thân không ngừng run rẩy.

Trong lòng gã kinh hãi, đang nghĩ cách phản kích, thân thể cự nhân vàng đen hiện lên lôi quang, thân hình khổng lồ biến mất, sau một khắc quỷ mị xuất hiện trước người Tử Tiên Sinh, Hiên Viên Kiếm và Huyền Hoàng Nhất Khí Côn chém nện xuống đầu gã.

Không gian màu đen bộc phát âm thanh bén nhọn chói tai, bị tuỳ tiện vạch hai đạo vết rách to lớn.

Hai bảo chưa đến, một cỗ cự lực ngập trời đã bao phủ xuống, làm thân thể Tử Tiên Sinh lần nữa trầm xuống, không cách nào động đậy mảy may.

Đôi mắt Tử Tiên Sinh trừng lớn muốn rách cả mí, cuồng hống một tiếng, bên ngoài thân lần nữa xuất hiện đạo đạo huyết văn quỷ dị như lúc trước, một cỗ ma khí cực kỳ cường đại bộc phát, đánh áp lực xung quanh xơ xác.

Bốn ma trảo đại phóng quang mang đỏ thẫm, quang mang ngưng tụ thành bốn thanh ma nhận đỏ thẩm, trên ma nhận bốc cháy hắc diễm màu đen, đón lấy Hiên Viên Kiếm và Huyền Hoàng Nhất Khí Côn.

"Ầm" Một tiếng nổ vang rung trời!

Vàng đen đỏ ba hào quang bộc phát, hư không nơi đó vỡ vụn, từng đạo từng đạo khí lãng cuồng quyển.

Tử Tiên Sinh đã biến thân thành ma thần màu tím đen, nhưng trên phương diện đại lực vẫn kém xa Thẩm Lạc, ma nhận đỏ thẩm do ma khí ngưng tụ thành, cho nên bị Hiên Viên Kiếm khắc chế, bản thân Huyền Hoàng Nhất Khí Côn cũng kiên cố dị thường.

Bốn ma nhận ứng thanh vỡ vụn, Tử Tiên Sinh cũng bị kích bay, miệng phun một ngụm máu tươi.

Chẳng qua trên Huyền Hoàng Nhất Khí Côn bị ma diễm màu đen quấn quanh, linh quang màu vàng nhanh chóng ảm đạm, uy thế đại giảm.

Hiên Viên Kiếm cũng bị ma diễm màu đen xâm nhiễm, nhưng trong kiếm này có Hiên Viên Thần Lôi, căn bản không sợ ma diễm màu đen, hồ quang điện màu vàng lóe lên đánh nát hắc diễm, hóa thành một đạo kim ảnh mông lung chém đến cổ của Tử Tiên Sinh.

Tử Tiên Sinh biết uy lực Hiên Viên Kiếm cường hoành, gã mượn lực va chạm bay ngược về sau, một quyền kích phía trước.

Một quyền mơ hồ, biến ảo khó lường, tất cả thế công tập trung vào Hiên Viên Kiếm.

"Ầm" Một tiếng vang thật lớn, quyền đầu bộc phát hắc quang, những nơi đi qua hư không vặn vẹo biến hình, hung hăng đấm đến Hiên Viên Kiếm.

Không chờ hai bên va chạm, một đạo kiếm ảnh màu đỏ đột nhiên từ trong Hiên Viên Kiếm bắn xuất, trên kiếm ảnh còn bốc cháy hoả diễm màu đỏ, lóe lên chui vào thân thể Tử Tiên Sinh.

Tử Tiên Sinh cảm thấy thức hải đau nhức không chịu nổi, phảng phất bị một lưỡi kiếm nung đỏ đâm trúng, hơn nữa còn có một hỏa lực quỷ dị thẩm thấu vào sâu trong thần hồn, tựa hồ muốn đốt cháy hồn phách của gã.

Sau khi thần hồn Thẩm Lạc đột phá cảnh giới Thiên Tôn, hắn khống chế thần thông Tâm Kiếm càng thêm xuất thần nhập hoá, còn kết hợp thần thông này và Hồng Liên Nghiệp Hỏa, uy lực hơn xa lúc trước.

"A!"

Tử Tiên Sinh kêu thảm một tiếng, hai tay ôm đầu, toàn thân run rẩy.

Hiên Viên Kiếm biến thành kiếm ảnh lướt ngang cổ của gã, ma này kêu thảm im bặt, đầu thứ hai cũng bị đánh bay đi.

Thẩm Lạc tế xuất sơn hà đồ, đồ này đón gió hoá to mấy chục lần, phóng xuất một cỗ ngân quang quấn lấy ma thủ.

Ma thủ này phản kháng yếu hơn ma thủ trước nhiều, tuỳ tiện bị thu vào trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Vào thời khắc này, ma thân không đầu "Ầm" Một tiếng phun trào ma khí, vô số ma khí màu đen nồng đậm lan tràn, ma thân theo đó thu nhỏ lại.

Thẩm Lạc biết rõ thần thông ma tộc quỷ dị, không lưỡng lự bấm niệm pháp quyết.

Vô số hồ quang điện màu vàng từ trên Hiên Viên Kiếm bắn xuất, trong nháy mắt hình thành một lôi võng bao phủ phạm vi trăm trượng, bao bọc tất cả ma khí vào trong.

Ma khí màu đen đâm vào lôi vóng, bị kim sắc lôi điện đùng đoàng đánh tan, hóa thành hư không.

Hai tay Thẩm Lạc kết ấn, mở miệng khẽ nói: "Bạo!".

Toàn bộ kim lôi ứng thanh nổ tung, vô số kiếm sắc lôi điện điên cuồng oanh kích xung quanh, tất cả ma khí bị đánh tiêu tán biết mất.

Qua mấy hơi thở, ma khí bị quét hầu như không còn, cũng không thấy tàn hồn của Tử Tiên Sinh chạy trốn, ma thân không đầu thu nhỏ như thường nhân, không còn một tia khí tức nào.

Thẩm Lạc vẫn không dám xem thường, bấm niệm pháp quyết điểm một chỉ, Hiên Viên Kiếm bắn xuất mấy đạo Hiên Viên Thần Lôi thô to, đánh vào thân thể tàn phế.

Thân thể tàn phế lập tức vỡ vụn, hóa thành một làn khói xanh phiêu tán, một vòng tay trữ vật từ đó rơi xuống.

Thẩm Lạc không phát hiện, một tia ngân quang cực kì nhạt thừa dịp thân thể tàn phế bạo liệt, lẳng lặng thoát ly khỏi không gian pháp tắc, hướng nơi xa im ắng bay đi.

Cùng lúc đó, Tổ Long và Bạch Xuyên đứng gần màn cấm chế, nhìn như chỉ đứng quan chiến, kì thực hai yêu đang thi pháp dò xét cấm chế đen trắng, ý đồ phá giải.

Mười ngón tay của Tổ Long âm thầm bắn từng đạo bạch tuyến vô cùng tinh tế, chui vào trong hư không, dò xét cấm chế và động tĩnh trong hư không xung quanh.

Thần sắc lão đột nhiên hiện một tia kinh ngạc, ngón tay khẽ động, bạch tuyến chui vào hư không đột nhiên quấn quanh vật nào đó, từ trong hư không kéo đến một đạo bạch quang, bên trong bạch quang mơ hồ hiển hiện một linh phù màu bạc.

"Đại Chân Ánh Tượng Không Gian Linh Phù!" Tổ Long thấy rõ linh phù này, trong mắt hiển lộ sợ hãi lẫn vui mừng, lập tức thu linh phù vào.

"Tổ Long đạo hữu, vừa rồi tựa hồ có một tia khí tức dị thường, chẳng lẽ có chuyện?" Bạch Xuyên đứng bên cạnh, phát giác một tia khí tức ba động sau đó biến mất, lúc này nhìn sang hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận