Đại Mộng Chủ

Chương 1894: Khảo nghiệm

Bảo đao bị huỷ thanh niên không chút để ý, song quyền bộc phát hai đoàn lục quang, giống như độc long xuất động đánh ra, đụng thẳng vào côn ảnh màu vàng.

"Ầm"

Trong kim lục lưỡng sắc quang mang kịch liệt va chạm, thân hình thanh niên bay ngược về sau, hai tay màu xanh đồng dạng vỡ vụn, khắp thân thể hiện đầy vết rạn.

Nhưng thanh niên không có bất kỳ bộ dáng nào của kẻ bị trọng thương, thả người từ dưới đất nhảy dựng lên, toàn thân chớp động lục quang, hai tay vỡ vụn cùng vết thương trên thân thể khôi phục trong nháy mắt.

Giữa không trung, côn ảnh màu vàng đột nhiên thu lại, thân ảnh Thẩm Lạc hiển hiện, khi nhìn thấy thân thể thanh niên biến hóa, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc.

Hắn thấy vô cùng rõ ràng, đối phương không sử dụng huyễn thuật, mà quả thật có được năng lực khôi phục kinh khủng dị thường, đúng như Hỏa Linh Tử từng nói, Hoàng Đế Nội Kinh có thần thông gần như bất tử.

Thanh niên xanh biếc nhìn thấy Thẩm Lạc xuất hiện, thân hình thoáng mơ hồ, lần nữa hóa thành một đạo lục ảnh bắn thẳng đến.

"Đến hay lắm!" Song đồng Thẩm Lạc nhíu lại, hai tay lộ long gân, Huyền Hoàng Nhất Khí Côn lấy một cỗ khí thế khai sơn phá thạch quét ngang, một đạo côn ảnh màu vàng thô to thẳng tắp đụng vào ngực thanh niên.

"Bịch" một tiếng vang lớn!

Thân thể thanh niên bị đánh thành hai đoạn, lập tức bạo liệt hóa thành sương mù màu lục, trong khoảnh khắc bao phủ phạm vi vài chục trượng.

Thân thể Thẩm Lạc cũng bị sương mù màu lục bao phủ, toàn thân hắn đột nhiên nóng lên, một cỗ nguyên khí tinh thuần xâm nhập thể nội.

Pháp lực trong cơ thể hắn bởi lúc trước luân phiên kịch chiến, lại vừa cực khổ ngăn cản Lạc Phách Kim Quang, hiện tại vậy mà khôi phục nhanh chóng, tinh thần đại chấn.

"Ồ! Có chuyện gì?" Thẩm Lạc nao nao.

Công pháp Hoàng Đình Kinh đột nhiên tự động vận chuyển, nhanh chóng thu nạp sương mù màu lục xung quanh, trong chớp mắt đã hấp thu non nửa.

Pháp lực Thẩm Lạc hoàn toàn khôi phục, mười vạn tám ngàn lỗ chân lông trương mở, toàn thân không chỗ nào không thoải mái, phảng phất như ăn tiên đan.

"Không đúng!" Trong lòng hắn vang lớn cảnh báo, lập tức cưỡng ép dừng Hoàng Đình Kinh lại, lách mình lao đến bên ngoài, muốn ly khai phạm vi sương mù màu lam.

Vào thời khắc này, trên hai chân hắn hiện lên lam ảnh, trong nháy mắt biến thành màu xanh biếc, trên da còn nổi lên đường vân như cây cối, triệt để không nhận khống chế của hắn, thân hình bay lượn đình trệ nơi đó.

"Sương mù này quả nhiên có vấn đề." Nội tâm Thẩm Lạc nghiêm nghị, đang muốn thi pháp khôi phục hai chân.

Nhưng trong đan điền hắn đột nhiên tuôn trào một cỗ lục quang, mạnh mẽ đánh bốn phía xung quanh, quấy đến pháp lực vừa mới ngưng tụ đại loạn.

Sương mù màu lục bên ngoài đột nhiên tuôn động, phảng phất vật sống đánh tới, tràn vào thân thể hắn.

Thẩm Lạc giật mình, vội vàng miễn cưỡng thôi động pháp lực, quanh người hiện lên ngân quang, Sơn Hà Xã Tắc Đồ hiển hiện, hình thành một vòng ngân quang bảo vệ thân thể.

Vòng ngân quang chính do Sơn Hà Xã Tắc Đồ biến thành, trước đó cũng có thể ngăn cản công kích vết nứt không gian của Bắc Minh Côn, chớ nói đến những sương mù này, sương mù màu lục đánh tới lập tức bị ngăn cách bên ngoài.

Trong lòng Thẩm Lạc buông lỏng, lần nữa đánh giá sương mù màu lục.

"Tu luyện Hoàng Đế Nội Kinh đến cảnh giới đại thành, còn có thể biến hoá thành sương mù như vậy, xâm nhập thể nội địch nhân." Trong mắt hắn hiện lên một tia dị mang, hai tay đại phóng kim sắc lôi điện.

Từng đạo từng đạo lôi điện màu vàng lan tràn đến các vị trí cơ thể hắn, trong đan điền cũng dâng lên vài luồng hỏa diễm, có Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Thái Dương Chân Hỏa và Chu Tước Chân Hỏa.

Lôi hỏa xen lẫn, uy thế đại thịnh, bao trùm lục quanh, ý đồ luyện hóa khu trừ nó.

Nhưng lục quang đột nhiên tán loạn, hóa thành vô số điểm sáng màu xanh lục, dung nhập nhục thân, ngũ tạng lục phủ của Thẩm Lạc.

Lông mày Thẩm Lạc nhíu lên, vận chuyển lực lượng lôi hoả tiếp tục luyện hóa những lục quang kia, bởi lục quang đã triệt để tương dung pháp lực, kinh mạch, ngũ tạng lục phủ, cho nên khó mà phân tách luyện hóa, lực lượng lôi hỏa tuy rằng có thể luyện hóa nó, nhưng thân thể hắn cũng sẽ bị trọng thương.

Sắc mặt Thẩm Lạc trầm xuống, không nghĩ tới sương mù màu lục xâm nhập thể nội vậy mà khó chơi như thế.

Bất quá hắn tinh thông nhiều bí pháp, hiện tại đã ngăn cách hơn phân nửa sương mù màu lục bên ngoài, cũng không quá lo lắng.

Sau khi suy nghĩ một chút, hắn cũng vận chuyển Hoàng Đế Nội Kinh, các nơi toàn thân dâng lên một cỗ lục quang óng ánh, tính toán lấy pháp chế pháp, dùng Hoàng Đế Nội Kinh luyện hóa những sương mù này.

Một khi vận chuyển Hoàng Đế Nội Kinh, lục quang trong cơ thể Thẩm Lạc lập tức xuất hiện xu thế bị luyện hóa, dần dần bị đồng hóa thôn phệ.

Nhưng hắn tu luyện Hoàng Đế Nội Kinh không tinh thâm, tốc độ luyện hóa phi thường chậm chạp, không mất một hai canh thì đừng mơ tưởng hoàn thành.

Bên ngoài chẳng biết Vạn Yêu Minh lúc nào sẽ từ trong Lạc Phách Kim Quang Huyễn Trận thoát khốn, hiện tại không có thời gian cho hắn lề mề.

"Đúng rồi, sao ta lại quên môn công pháp này!" Trong đầu Thẩm Lạc chợt nhớ đến chuyện nào đó, vận chuyển Xi Vưu Võ Quyết, một cỗ ma quang đen nhánh bỗng nhiên dâng lên, hư không phụ cận cũng theo đó rung động.

Thẩm Lạc đạt được Xi Vưu Võ Quyết lâu hơn Hoàng Đế Nội Kinh, mà ma khí trong cơ thể cũng thâm hậu, nếu thêm Xi Vưu Võ Quyết hỗ trợ thì uy lực hơn xa Hoàng Đế Nội Kinh.

Xi Vưu Võ Quyết tương khắc Hoàng Đế Nội Kinh, sau khi phát giác pháp lực dị chủng của Hoàng Đế Nội Kinh, ma khí lập tức nhào tới, phân tán bao trùm lục quang khắp nơi, thi triển một môn thần thông luyện hóa trong Xi Vưu Võ Quyết, hung hăng luyện hóa.

Trong khoảnh khắc, tất cả lục quang đã bị luyện hóa, hóa thành một cỗ nguyên khí tinh thuần màu xanh nhạt, non nửa bị Xi Vưu Võ Quyết thôn phệ, còn dư lại phân nửa dung nhập thân thể Thẩm Lạc.

Hoàng Đế Nội Kinh tự động vận chuyển, hấp thu cỗ nguyên khí xanh nhạt này, vậy mà đột nhiên tăng mạnh.

Thẩm Lạc mừng rỡ, sau đó xoay chuyển ánh mắt, âm thầm điều khiển Sơn Hà Xã Tắc Đồ, vòng bạch quang quanh người bắt đầu rung động, nhìn giống như bất ổn.

Vòng ngân quang "Phốc" một tiếng, lộ một khe hở.

Sương mù màu lục một mực muốn đánh vào, nay thấy ngân quang lộ sơ hở, ngay lập tức vọt tới chui vào bên trong, dung nhập thân thể Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc chờ chính khoảnh khắc này, không chờ sương mù màu lục dung nhập huyết nhục pháp lực, hắn đã vận chuyển Xi Vưu Võ Quyết bao bọc nó lại.

Những sương mù màu lục không thể dung nhập thân thể hắn, căn cơ phù phiếm, chỉ mấy hơi thở đã bị triệt để luyện hóa.

Thẩm Lạc vận chuyển Hoàng Đế Nội Kinh, hấp thu sương mù màu lục biến thành nguyên khí, công pháp lần nữa tiến nhanh một đoạn.

Nhiếp Thải Châu và Kính Yêu thấy Thẩm Lạc bị sương mù màu lục vây khốn, dưới sự kinh hãi muốn xuất thủ tương trợ, nhưng Thẩm Lạc thuần thục, trong nháy mắt luyện hóa tất cả sương mù màu lục, mặt mũi tràn đầy huỳnh quang, một bộ tu vi tiến nhanh.

Hai người thấy vậy, lúc này mới thoáng nhẹ nhàng thở ra.

"Thải Châu không cần lo, cấm chế nơi đây giao cho ta phá giải." Thẩm Lạc phất tay áo thu hồi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, quay người nói với Nhiếp Thải Châu.

Thế cục trước mắt, thanh niên xanh biếc thoạt nhìn ngăn cản Thẩm Lạc tới gần chỗ bàn vuông sâu trong đại điện, bất quá hắn lại ẩn ẩn cảm thấy, đây như một khảo nghiệm mà Hiên Viên Hoàng Đế lưu lại.

Chỉ thông qua khảo nghiệm, mới có thể nhận được truyền thừa của Hiên Viên Hoàng Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận