Đại Mộng Chủ

Chương 1709: Thông đạo màu đen

Thất Sát đối mặt sóng lớn màu đỏ ngòm mãnh liệt cuốn đến, không chút e ngại, hai tay bấm niệm pháp quyết như bánh xe, phun ra một ngụm pháp lực tinh thuần, dung nhập vào trong Ngũ Sắc Kỳ Hạp.

Tiểu kỳ trong hộp ngũ sắc lập tức bắn ra, bỗng nhiên phân tứ tán, chia ra rơi vào năm nơi quanh huyết hải, "Phốc" một tiếng đâm vào trong hư không.

Năm cột sáng kim, lục, lam, đỏ, vàng từ trên lệnh kỳ nở rộ ra, trong đó còn có vô số linh văn ngũ sắc chớp động, nhanh chóng nối liền nhau cùng một chỗ.

Chỉ trong chốc lát, một tòa quang trận ngũ sắc to lớn ngưng tụ thành hình, bao phủ toàn bộ huyết hải vào trong.

Con sóng lớn màu đỏ ngòm hung hăng đánh vào trên quang trận ngũ sắc, quang trận kịch liệt chấn động, hiện ra từng vết nứt, mảng lớn huyết thủy phun ra ngoài, nhưng hơn phân nửa huyết hải vẫn bị quang trận giam cầm bên trong.

"Ta có thể miễn cưỡng điều khiển ba lệnh kỳ, còn hai cái ta cần các ngươi hỗ trợ, nhanh!" Thất Sát xòe năm ngón tay, ba đạo hắc quang tuột tay bắn ra, rót vào ba lệnh kỳ kim, lục, lam.

Yển Vô Sư và Khương Thần Thiên lách mình bay đến hai lệnh kỳ còn lại là màu đỏ và màu vàng đất, vận khởi pháp lực rót vào trong đó.

Năm lệnh kỳ tỏa sáng hào quang, phát ra tiếng như long ngâm hổ gầm, vô số điểm sáng màu sắc khác nhau xuất hiện trong ngũ sắc quang trận, tụ lại hướng trung tâm quang trận.

Trong nháy mắt, ngũ sắc ánh sáng tuôn ra, không chỉ khiến những chỗ vỡ tan khôi phục lại, càng có từng tầng từng tầng màn sáng hiển hiện ra, phạm vi ngũ sắc quang trận bao phủ lớn ra hơn gấp đôi, toàn bộ huyết hải bị một mực giam cầm trong đó.

"Lực lượng huyết hải này dị thường khổng lồ, chúng ta cũng không biết có thể giam cầm nó bao lâu, các ngươi tranh thủ thời gian!" Thất Sát quát với bốn người Thẩm Lạc.

"Ba vị yên tâm!" Thẩm Lạc đáp lại một tiếng, hai chân hiện ra mảng lớn lôi quang màu tím, vọt tới chỗ sâu vương cung.

Nhiếp Thải Châu, Bạch Tiêu Thiên, Lục Hóa Minh cũng theo sát phía sau, chui vào chỗ sâu hắc ám trong vương cung.

Thanh âm bên ngoài lập tức đều biến mất, bốn người giống như đi vào một chỗ không gian bịt kín.

Thẩm Lạc vận chuyển U Minh Quỷ Nhãn nhìn xung quanh, đáng tiếc không cách nào xuyên thấu bóng tối bốn phía.

Ánh mắt hắn ba động một chút, vận chuyển thần thức lan ra, não hải lập tức đau nhức kịch liệt không chịu nổi, thần thức giống như trước thình lình bị nồng đậm hắc ám xung quanh nhanh chóng thôn phệ.

Bất quá trong thời gian nháy mắt này, Thẩm Lạc đã dò xét rõ tình huống trong điện, lập tức thu hồi thần thức, đồng thời vận chuyển pháp môn ôn dưỡng thần hồn trong « Hoàng Đế Nội Kinh », não hải lập tức thanh tỉnh.

Vào thời khắc này, hắc ám trong cung điện đột nhiên nồng đậm gấp mấy lần, vô số Hắc Hổ, Hắc Lang, cự mãng, các loại dị thú từ đó bắn ra, giương nanh múa vuốt nhào về phía bốn người.

Thẩm Lạc bấm niệm pháp quyết vung lên, chín chuôi Thuần Dương Kiếm xuất hiện bay múa quanh thân.

Từng đạo kiếm khí lăng lệ không gì sánh được cắt ra, chém về phía hắc ám xung quanh.

Bạch Tiêu Thiên lật tay tế ra một thanh pháp bảo quạt xếp, phía trên thêu một bức Thần Long đằng vân giá vũ, chính là thanh Họa Long Điểm Tình Phiến kia, vỗ tới một bên khác.

"Ô ô" trong âm thanh duệ khiếu, một mảnh hào quang màu vàng như sóng dữ phun ra ngoài, trong đó thình lình ẩn chứa mấy Kim Long to lớn, giương nanh múa vuốt chụp vào những hắc ám dị thú kia.

Lục Hóa Minh cũng đã lấy ra Sương Lãnh Cửu Châu, chém hư không một phát.

Một đạo kiếm khí màu xanh lam dài trăm trượng phá không bắn ra, bộc phát ra khí thế cường đại vô cùng, tựa như núi lửa phun trào, thế không thể đỡ chém về phía trước, ép cả công kích của Thẩm Lạc và Bạch Tiêu Thiên xuống.

Ba người hợp lực, dễ như trở bàn tay đánh vỡ dị thú màu đen đang đánh tới.

Nhưng lực lượng hắc ám xung quanh không giảm chút nào, ù ù vang lên, vô số mũi tên ánh sáng màu đen nổ bắn ra.

Nhiếp Thải Châu lật tay tế lên Côn Lôn Kính, đang muốn xuất thủ, trong đầu lại vang lên tiếng Thẩm Lạc: "Thải Châu, nàng nghĩ cách dò xét tung tích của địch nhân, những lực lượng hắc ám này cứ để chúng ta ngăn cản."

Đuôi lông mày nàng khẽ động, thân hình lóe lên chui vào trong Côn Lôn Kính.

Côn Lôn Kính lập tức hóa thành một đoàn hắc luân, dung nhập vào trong bóng tối xung quanh biến mất không thấy gì nữa.

Thẩm Lạc lần nữa thôi động chín chuôi Thuần Dương Kiếm, lít nha lít nhít kiếm khí giảo sát ra xung quanh. Bạch Tiêu Thiên và Lục Hóa Minh cũng đồng thời xuất thủ, lại lần nữa xoắn nát mũi tên ánh sáng màu đen xung quanh.

Vào thời khắc này, sắc mặt Thẩm Lạc ngưng tụ, bén nhạy phát giác được mũi tên ánh sáng bị chém vỡ lại lần nữa hóa thành từng tia từng sợi lực lượng hắc ám, dung nhập vào trong hắc ám xung quanh, đợt công kích thứ ba lại rục rịch đến.

"Rất giống Vạn Quỷ Phiên, có thể hấp thu lực lượng tản mát ra rồi lại công kích, phương pháp bình thường chỉ sợ khó mà đối phó." Ý niệm trong đầu Thẩm Lạc thay đổi thật nhanh, lật tay lấy ra một thanh bảo phiến màu xanh thẳm, xung quanh bao vây lấy một tầng tinh quang hoa mỹ, chính là chuôi Tinh Hãn Phiến kia.

Bạch Tiêu Thiên nhìn thấy Thẩm Lạc tế ra Tinh Hãn Phiến, trong nháy mắt cả người nhất thời cứ ngây tại đó, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm bảo phiến, giống như hơi bị điên vậy.

Thẩm Lạc cũng chú ý tới dị dạng của Bạch Tiêu Thiên, vận chuyển Hoàng Đình Kinh, toàn thân toả ra kim quang chói mắt, giữa ngón tay bỗng nhiên kết thành pháp ấn Tam Tinh Diệt Ma, chỉ về phía không trung.

Tinh Hãn Phiến trên tay hắn đại phóng tinh quang, ầm ầm chảy xuôi phụ cận, phảng phất một đạo ngân hà sáng chói, bức lui hắc ám trong vòng mấy chục trượng.

Hắc ám nơi đây thuộc về thần thông Âm thuộc tính, đang bị Tam Tinh Diệt Ma khắc chế, mà Tinh Hãn Phiến là pháp bảo tinh thần, có hiệu quả gia trì với thần thông Tam Tinh Diệt Ma, hắn đã rất muốn thử xem uy lực bảo vật này, hôm nay rốt cuộc có cơ hội.

Ngôi sao đầy trời bỗng nhiên toả ra tinh quang sáng tỏ, chiếu xạ toàn bộ màn đêm cơ hồ biến thành như mặt trời ban trưa.

Thẩm Lạc cảm ứng được dị tượng trên bầu trời, mặt lộ vẻ khiếp sợ, trong ánh mắt nhìn về phía Tinh Hãn Phiến tràn ngập sợ hãi lẫn vui mừng.

Chuôi Tinh Hãn Phiến này vậy mà gia tăng thần thông Tam Tinh Diệt Ma đến tình trạng như thế!

"Tam Tinh Diệt Ma!" Hắn rất nhanh thu liễm thần sắc, bảo phiến trên tay ra sức vung lên.

Ầm ầm!

Từng đạo tinh quang thô to từ trên trời giáng xuống, đánh vào trong hắc ám vương cung, hình thành một mảnh hải dương tinh quang, vô số hư ảnh ngôi sao chớp động, phảng phất ngôi sao đầy trời rơi xuống mặt đất, xé rách hắc ám trong vương cung.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, vô số bóng dáng màu đen trong vương cung hiển hiện ra, muốn bỏ chạy ra ngoài. Nhưng toàn bộ cung điện đã bị tinh quang chói mắt bao lại, những hắc ảnh kia căn bản không thể động đậy, chỉ có thể thống khổ giãy giụa, sau đó dưới tinh quang chói mắt chiếu xuống nhanh chóng bốc hơi, hóa thành đạo đạo khói xanh biến mất.

Bạch Tiêu Thiên và Lục Hóa Minh cũng bị cỗ tinh quang lực này cầm cố lại, không thể động đậy, cảm thấy kinh hãi.

Trong điện, lực lượng hắc ám nhanh chóng bốc hơi tiêu tán, sau mấy hơi thở, cả tòa cung điện chỉ có chỗ sâu mặt đất còn có một đoàn bóng đen chiếm cứ, ngoan cường ngăn cản tinh quang lực xung quanh trùng kích.

Thẩm Lạc nhìn thấy một màn này, nhíu mày lại, hai tay kết thành pháp quyết phong ấn.

Vương cung tràn ngập hải dương tinh quang bỗng nhiên ngưng tụ, hóa thành một tòa trận hình phong ấn tinh thần khổng lồ.

Chỉ nghe "Xoẹt" một tiếng, đoàn bóng đen chỗ sâu cung điện ầm vang sụp đổ, biến thành khói đen biến mất, hiển lộ ra một tòa pháp trận màu đen, bên trong có vô số hắc khí phun trào, ẩn ẩn hình thành một đầu thông đạo màu đen, không biết thông đến nơi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận