Đại Mộng Chủ

Chương 2033: Phung phí của trời

Phiến lá hắc liên bắt đầu run run, trên lá tán phát một cỗ quang mang màu đen, hắc quang bao trùm dọc theo sợi rễ, trực tiếp thôn phệ đạo pháp tắc không gian kia.

Ngay sau đó, những sợi rễ Hỗn Độn Hắc Liên một đường kéo dài sinh trưởng, từ cánh tay lan tràn xuống xương sườn, một đường trực tiếp kéo dài đến đan điền của hắn.

Cuối cùng chiều dài sợi rễ Hỗn Độn Hắc Liên có hạn, chỉ một sợi rễ dài nhất mới có thể tiến nhập vào trong đan Điền, những sợi rễ còn lại chỉ có thể bám vào xương cốt Thẩm Lạc.

Trong nháy mắt khi sợi rễ tiến vào đan điền, vòng xoáy hỗn loạn trong đan điền trở nên trì trệ, tiên ma nhị lực và pháp tắc không gian ẩn chứa bên trong ngưng tụ thành một vòi rồng tinh tế, theo sợi rễ dẫn dắt, dung nhập vào trong Hỗn Độn Hắc Liên.

Thẩm Lạc kinh ngạc phát hiện, vòng xoáy màu xám và pháp tắc không gian vốn đã sắp bộc phát, vậy mà dần dần trở nên ổn định lại.

Cơn đau nhức kịch liệt trên khắp cơ thể Thẩm Lạc dần dịu đi, lúc này hắn cúi đầu nhìn phiến lá hắc liên đang đung đưa trên cánh tay của mình.

Từ lúc tam tai thiên kiếp, Hỗn Độn Hắc Liên và hắn gặp phải nạn bỏ mình, cuối cùng sống lại một lần nữa, thời gian sau Thẩm Lạc quá bận rộn tu luyện Bàn Cổ Chân Công, cũng không quá mức chú ý Hỗn Độn Hắc Liên biến hóa, hiện tại mới phát hiện hắc liên vẫn như cũ, không sinh trưởng thêm bao nhiêu.

Tâm niệm hắn vừa động, thử vận chuyển pháp lực, trợ giúp Hỗn Độn Hắc Liên mau chóng áp chế tiên ma nhị khí phản phệ, áp chế pháp tắc không gian bạo tẩu.

Nhưng khi Thẩm Lạc chịu đựng đau nhức, sau vài lần thử, mới phát hiện căn bản vô dụng.

Chỉ một sợi rễ hắc liên tiến vào đan điền, mặc hắn cố gắng dùng pháp lực trợ giúp thế nào cũng không làm nên chuyện, trừ phi những sợi rễ còn lại có thể dài hơn, cũng tiến vào trong đan điền.

Nghĩ đến đây, Thẩm Lạc không do dự, đầu tiên vận chuyển Đại Khai Bác Thuật chữa trị thân thể, sau thì lật bàn tay, trong lòng bàn tay lóe lên lam quang, hiển hiện pháp bảo Định Hải Châu.

Chỉ thấy năm ngón tay Thẩm Lạc khẽ nắm lại, vừa dùng chút khí lực, thì "Ầm" Một tiếng trầm đục vang lên, viên Định Hải Châu ứng thanh vỡ vụn, một tia tiên thiên linh khí tiêu tán lan tràn.

Thẩm Lạc nhấc tay kia nắm vào trong hư không, một cỗ lực lượng vô hình bao phủ tiên thiên linh khí kéo đến lòng bàn tay.

Sau đó hắn đưa bàn tay đặt lên trên chỗ cánh tay có hắc liên, lòng bàn tay buông lỏng, tiên thiên linh khí theo đó chảy xuôi xuống.

Hỗn Độn Hắc Liên tự có cảm giác, phiến lá nhẹ nhàng lay động bên trong tiên thiên linh khí, nhanh chóng hấp thu toàn bộ linh khí.

Theo một chút tiên thiên linh khí này bị hấp thu, một sợi rễ hắc liên khó khăn lắm mới có thể tiến đến gần đan điền, đột nhiên dài thêm một chút, kéo dài đâm vào trong đan điền, những sợi rễ còn lại cũng dài hơn lúc trước không ít.

Theo sợi rễ kéo dài đâm vào trong đan điền, lục lượng áp chế tiên ma nhị khí và pháp tắc không gian, cũng tăng cường hơn một phần.

Thẩm Lạc thấy thế, trong lòng vui mừng, lúc này lại lấy mấy viên Định Hải Châu, liên tiếp bóp nát, lập tức có vô số tiên thiên linh khí từ trong đó tản mát.

Thẩm Lạc tiếp tục dùng Hỗn Độn Hắc Liên bắt đầu hấp thụ.

Càng ngày càng nhiều tiên thiên linh khí bị hấp thu, Hỗn Độn Hắc Liên đồng thời sinh trưởng, phiến lá lớn dần lên, cuối cùng hoàn chỉnh sinh trưởng chín phiến lá.

Trên thân cây theo đó phát sinh biến hoá, một nụ hoa sen lớn chừng đầu ngón tay, nhọn nhọn nhô khỏi kẽ hở phiến lá, trông khá xinh xắn đáng yêu.

Đúng lúc này, trong lòng Thẩm Lạc có cảm giác, nhấc tay vung lên, trong hư không sáng lên một quang môn màu vàng, Hỏa Linh Tử đang dùng Cốc Huyền Tinh Bàn thúc giục một trận pháp không gian có chút không ổn định.

"Hỏa đạo hữu, ngươi muốn làm gì?" Thẩm Lạc nghi ngờ hỏi.

'Di, ngươi không sao chứ?" Hỏa Linh Tử không trả lời, mở miệng hỏi ngược lại.

"Ngươi phát hiện trạng thái của ta không đúng, nên muốn phá mở không gian Tiêu Dao Kính sao?' Thẩm Lạc nhìn thần sắc gã khẩn trương, cười nói.

'Đúng vậy! Ta lo lắng vạn nhất ngươi vẫn lạc, ta chẳng phải bị nhốt trong Tiêu Dao Kính rồi sao?" Hỏa Linh Tử nói.

Thẩm Lạc tự nhiên biết hảo ý của Hỏa Linh Tử, cũng không coi gã thật sự nghĩ như vậy.

"Muốn nở hoa rồi?" Hỏa Linh Tử chú ý tới Hỗn Độn Hắc Liên trên cánh tay Thẩm Lạc, lập tức kinh ngạc nói.

"Còn kém một chút, vấn đề cũng không lớn." Thẩm Lạc vừa cười vừa nói, tiếp tục lấy thêm ba viên Định Hải Châu.

Dứt lời, trước ánh mắt Hỏa Linh Tử nhìn chăm chú, "Ầm" Một tiếng, hắn bóp nát ba viên Định Hải Châu.

'Ngươi, phung phí của trời à…" Hỏa Linh Tử vốn không đành lòng nhìn thấy pháp bảo bị hủy diệt, lúc này nhìn thấy động tác của Thẩm Lạc, đôi mắt không khỏi trợn tròn đau lòng nói.

Thẩm Lạc không để ý đến, cũng không giải thích, mà tiếp tục thôi động Hỗn Độn Hắc Liên hấp thu tiên thiên linh khí.

Theo ba sợi tiên thiên linh khí bị hấp thu, nụ hoa bị kẹp bên trong phiến lá dài thêm một chút, đầu nhô khỏi khe hở giữa lá, chậm rãi nở trước mắt hai người.

Chỉ thấy từng mảnh cánh hoa sen trương mở, bên trong không phải màu đen, chẳng những bên trên lá hoa có từng sợi tơ đường vân màu vàng, ngay cả nhụy hoa cũng một màu vàng sậm, nhìn thần bí mà cao nhã.

Thấy cảnh này, lời trách cứ của Hỏa Linh Tử cũng cứng đờ.

Không cần Thẩm Lạc phân tâm thôi động, đóa hoa sen trên cánh tay bỗng nhiên nhẹ nhàng lây động, trên nhụy hoa hiện lên một vòng xoáy màu vàng sậm, phát tán lực hấp dẫn kỳ dị.

Lực lượng này không chút ảnh hưởng ngoại giới, lại dẫn dắt pháp tắc không gian đang bạo tẩu trong cơ thể Thẩm Lạc, liên kết pháp trận phong ấn, lưu chuyển thuận theo sợi rễ Hỗn Độn Hắc Liên, di chuyển đến nhụy hoa.

Pháp tắc không gian bị lực lượng phong ấn của trận pháp bao vây, tiến vào trong hoa sen, hóa thành một đoàn bạch quang nho nhỏ, bị vòng xoáy màu vàng bao phủ.

Nếu ngưng thần xem kỹ, có thể nhìn thấy bên trong đoàn bạch quang nho nhỏ, vẫn như cũ duy trì hình thái bị trận pháp phong ấn, nhưng Thẩm Lạc lại có thể cảm nhận rõ ràng, lực lượng phong ấn đã kinh biến đến mức vô cùng suy yếu, mà liên hệ giữa hắn và pháp tắc không gian lại trở nên chặt chẽ mười phần.

Tâm niệm hắn vừa động, cánh tay nhẹ nhàng vung lên, một đạo ngân bạch quang mang từ trong đóa hoa sen thuận theo động tác của hắn lưu động, di chuyển đến lòng bàn tay, bàn tay của hắn theo đó toả sáng ngân bạch quang mang chói mắt.

Những nơi bị quang mang chiếu lên, không gian nơi đó vặn vẹo biến hình.

Thẩm Lạc nhẹ lay động cánh tay, không gian vặn vẹo theo đó chậm rãi chuyển động, vặn vẹo biến hình càng thêm lợi hại, ẩn ẩn xuất hiện vô số khe nứt không gian.

Theo tâm niệm Thẩm Lạc lại khẽ động, bạch quang thuận lòng bàn tay của hắn, lần nữa trở lại bên trong hắc liên, không gian biến hình cũng khôi phục như ban đầu.

Hắn tiện tay khẽ huy động, một đạo ngân bạch quang mang bắn đi như một mũi nhọn, trong hư không lúc này nứt mở một khe hở màu đen, tiếp tục sau một lát, mới một lần nữa khép lại.

"Không cần tiên ma nhị lực, cũng có thể điều động pháp tắc không gian, Hỗn Độn Hắc Liên quả nhiên thần diệu." Trong lòng Thẩm Lạc vui mừng không thôi.

Hỏa Linh Tử đứng bên cạnh, thấy hắn thử nghiệm nhiều lần đến quên cả trời đất, gã cũng yên lặng đứng đó không mở miệng quấy rầy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận