Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 958: Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết! ! Tiền bối ở nơi nào ? Ta nghĩ muốn đăng môn nói lời cảm tạ! ! (ba canh )

Chương 958: Thần kiếm Ngự Lôi Chân Quyết! ! Tiền bối ở nơi nào? Ta muốn đến tận nơi nói lời cảm tạ! ! (ba canh) Vô số linh khí ngưng tụ thành phi kiếm xuyên qua cái lỗ nhỏ to bằng quả đấm kia, hướng phía Tần Nam Huyền bay tới. Tần Nam Huyền không hề sơ suất, linh khí trong cơ thể lưu chuyển, một chuôi kiếm hiện ra trong tay, trên người nhất thời bộc phát ra khí thế cường đại, một lớp hộ tráo vô hình hiện lên bên người Tần Nam Huyền, thiên địa trong nháy mắt biến sắc, bầu trời vốn đang trong xanh lúc này lại mây đen giăng kín, sấm sét rền vang, Vô Ảnh kiếm trong tay Tần Nam Huyền tản ra ánh sáng màu xanh, giữa bầu trời từng đạo lôi điện hiện lên, bao trùm toàn bộ thiên địa. Theo cánh tay Tần Nam Huyền vung lên, phảng phất như cả thiên địa đều xoay tròn theo, mang theo tiếng xé gió bén nhọn, dưới chân liên tục di chuyển, phảng phất như tiên nhân dạo chơi trong tiên giới, trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, ngưng tụ đám mây đen xung quanh, rung chuyển kịch liệt, dường như ngay sau khắc liền muốn nổ tung ra. "Cửu thiên huyền sát, hóa thành thần lôi. Huy hoàng thiên uy, lấy kiếm dẫn chi!" Tần Nam Huyền cất giọng vang vọng khắp trời đất, theo lời nói của Tần Nam Huyền vừa dứt, vòng xoáy hắc ám khổng lồ mà sâu thẳm trên bầu trời càng xoay nhanh hơn, tiếng điện xẹt, tiếng sấm rền bên tai không ngừng, tựa hồ muốn xé rách mảnh thiên địa này, cộng thêm trên người Tần Nam Huyền tản ra ánh kim nhàn nhạt, vẻ ôn hòa nho nhã trên mặt cũng hiện lên một tia vẻ trang nghiêm thần sắc. Lúc này trong mắt những người vây xem, Tần Nam Huyền thoắt cái đã biến thành trích tiên trên trời, vừa thần bí lại vừa thâm sâu. Trong tầng mây đen dày đặc, vô số lôi điện kèm theo từng tiếng nổ vang dội, xé toạc mây đen, rơi vào Vô Ảnh kiếm, nhất thời Vô Ảnh kiếm trong tay phát ra ánh sáng trắng chói mắt vô cùng, theo Tần Nam Huyền vung lên, trường kiếm trong tay phát ra âm thanh nổ vang hướng về phía tên mặt nạ đối diện đánh tới, đem Vạn Kiếm của tên mặt nạ toàn bộ đánh nát thành một luồng năng lượng, biến mất khỏi thế giới này. Thế công lôi điện không giảm tiếp tục hướng về phía tên mặt nạ xông lên. Nói thì dài dòng, thực tế chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, tên mặt nạ còn chưa kịp phản ứng, đã cảm nhận được khí tức nguy hiểm do lôi điện mang tới, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, đáy mắt hiện lên một tia mộng bức thần sắc, người này đánh nhau không theo lẽ thường gì cả, có ai mới ra chiêu đã dùng chiêu mạnh nhất của mình đâu! Bất quá trong lòng tuy đang thầm oán, nhưng hắn lại không dám chút nào sơ suất. Tên mặt nạ tử điều động linh khí trong cơ thể, vội vàng dùng linh khí ngưng tụ bàn tay để nghênh đón. Bất quá sự vội vàng ngưng tụ linh khí của hắn sao có thể so được với công kích của Tần Nam Huyền! Chỉ trong nháy mắt, bàn tay ngưng tụ linh khí của tên mặt nạ đã bị lôi điện chém tan, lôi điện tiếp tục đánh về phía hắn. Bất quá điều này đã cho tên mặt nạ tranh thủ được thời gian, khi lôi điện đánh tới, thân hình tên mặt nạ tan biến, chờ đến khi công kích lôi điện của Tần Nam Huyền thất bại, thân ảnh hắn lần nữa ngưng tụ, trên mặt hiện lên vẻ tức giận. Giữa lúc tên mặt nạ chuẩn bị tiếp tục phản kích thì vết nứt kia dần dần biến mất, điều này khiến trên mặt tên mặt nạ vốn đang chuẩn bị phản kích nhất thời hiện lên vẻ bực bội, chỉ có thể dùng ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Tần Nam Huyền, dường như muốn ghi nhớ người này vào tận tim. Sau khi thông đạo đóng lại, Tần Nam Huyền lúc này mới trấn tĩnh lại, khi vừa ra tay đã rất thận trọng, sợ mình bị người kia phát hiện, phải biết hiện tại mình đang ở bên ngoài thành Lạc Dương, cũng không có thực lực vô địch, nếu bị người kia bắt được thì cũng không biết mình có thể chạy thoát không, cũng may lối đi này đóng lại đúng lúc. Tần Nam Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó mỉm cười với Sư Phi Huyên, thân hình trong nháy mắt biến mất trong tầm mắt mọi người. "Huyền ca ca, chiêu thức vừa rồi ngươi thi triển là gì vậy? !" Trông thật là lợi hại a! ! ""Muốn học à? ! Đợi có thời gian ta dạy cho ngươi nhé!""Tốt, vậy Huyền ca ca khi nào thì có thời gian? !""Khi nào có thời gian à? ! Chính là ở..." Một cuộc đối thoại giữa một nam tử và một bé gái non nớt, càng lúc càng xa, từng bước nhỏ giọng lại cho đến khi biến mất. Rất nhiều người vây xem vừa nãy còn chấn động đến mức á khẩu, lúc này mới hoàn hồn lại. "Thật mạnh, đây là cường giả cảnh giới gì? !" "Đây... vị tiền bối này là ai? !" Ta muốn đến tận nơi cảm tạ hắn." "Ngươi muốn đến tận nơi cảm tạ người ta sao? ! Ta cũng không có ý tứ vạch trần ngươi! ! !""Không biết xấu hổ!" Nghe được lời của nam tử, trên mặt mọi người đều hiện đầy vẻ khinh thường, muốn bái sư thì cứ bái sư đi, còn ở đó làm bộ làm tịch, đúng là vừa làm vừa diễn! Bất quá rốt cuộc vị tiền bối này là ai? ! Nếu như mình có thể đi bái hắn làm sư phụ thì việc xưng bá võ lâm cũng chẳng khác gì chuyện dễ như trở bàn tay. Nghĩ đến đây, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ nóng rực, trong khi bọn họ vẫn còn đang ảo tưởng thì một số người thông minh đã cảnh giác nhìn quanh, sau đó lặng lẽ rời đi, hướng theo hướng thanh âm biến mất chạy theo. "A Di Đà Phật." Đế Tâm Tôn Giả sau khi phục hồi tinh thần lại, niệm một tiếng Phật hiệu, trấn an lại tâm thần đang khiếp sợ của mình, thực lực mà Tần Nam Huyền vừa thi triển tuyệt đối không chỉ là cảnh giới thiên nhân, còn có người vừa giao đấu với hắn, rốt cuộc là đến từ nơi nào? ! Đế Tâm Tôn Giả đặt mình vào vị trí của Tần Nam Huyền suy nghĩ một chút, bản thân mình chỉ sợ không đỡ nổi một chiêu của vị cường giả kia, ở chiêu thứ nhất thôi e rằng đã bị những lưỡi băng kia đâm xuyên qua rồi. Nghĩ đến đây, Đế Tâm Tôn Giả không nhịn được hỏi Phạm Thanh Huệ đang kinh hãi không kém ở bên cạnh: "Phạm Trai Chủ, vị tiền bối kia vừa rồi ngươi có biết không? !" Nghe Đế Tâm Tôn Giả hỏi, Phạm Thanh Huệ mới từ trong cơn kinh hãi tỉnh táo lại, nuốt một ngụm nước bọt, lắc đầu: "Ta cũng không nhận ra vị tiền bối kia, nếu ta biết, ta sớm đã diệt Âm Quỳ phái rồi," Hà tất còn để đến bây giờ." "A Di Đà Phật, là ta đường đột!" Đế Tâm Tôn Giả thậm chí ngay cả cách tự xưng của mình từ bản tôn cũng đổi thành ta, có thể thấy được ông đã chấn động đến mức nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận