Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 382: Yêu Nguyệt Liên Tinh mở tiệm, Yêu Nguyệt Liên Tinh có hài tử rồi hả? « canh tư ».

Chương 382: Yêu Nguyệt Liên Tinh mở tiệm, Yêu Nguyệt Liên Tinh có hài tử rồi hả? « canh tư ». Tần Nam Huyền nhìn Hoàng Dung có hành động quái dị, có chút không hiểu mở miệng nói: "Dung Nhi, ngươi đang làm gì vậy?" Nghe Tần Nam Huyền hỏi, Hoàng Dung nhăn mũi ngọc tinh xảo, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc mở miệng nói: "Điếm chủ, không biết ngươi có nhận thấy không, sáng sớm nay tỉnh dậy cảm giác không khí chung quanh trở nên trong lành hơn nhiều, hơn nữa nội lực vận chuyển cũng nhanh hơn rất nhiều." Tần Nam Huyền gật đầu, chậm rãi nói: "Đúng là như vậy, bất quá ngươi cũng không cần giống như vừa rồi làm vậy mà ngửi chứ!" Trong lòng mơ hồ có chút hiểu ra, xem ra đây chính là một luồng Hồng Mông Chi Khí mang đến biến hóa. Nghe Tần Nam Huyền nói, Hoàng Dung tức giận liếc mắt: "Ta chỉ muốn kiểm tra xem cảm giác của mình có đúng không thôi mà!" "Vậy ngươi hỏi Trinh Trinh các nàng không phải được rồi sao?" Hoàng Dung không nhịn được vỗ vỗ đầu, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Đúng nha, ta có thể đi hỏi các nàng mà!" Nhìn Hoàng Dung ngốc nghếch, Tần Nam Huyền bất đắc dĩ cười rồi đi về phía tiền viện. Liền thấy Liên Tinh đang ngồi ở bên bàn ăn cùng Vệ Trinh Trinh và các nàng làm điểm tâm. Thấy Tần Nam Huyền xuất hiện, vội vẫy tay, mồm miệng không rõ nói: "Điếm chủ, mau lại đây ăn điểm tâm «*?ω? » tsu ??!" Tần Nam Huyền đi đến bàn ăn, thấy trên bàn bày các món điểm tâm Vệ Trinh Trinh chuẩn bị! Một bát cháo, bánh bao, còn có bánh mì các nàng thử làm. Tần Nam Huyền cầm lấy một cái bánh mì, bỏ vào trong miệng mình. Vệ Trinh Trinh thì khẩn trương nhìn Tần Nam Huyền. Tuy những người khác đều nói bánh mì ăn rất ngon, nhưng nàng vẫn không yên tâm, muốn có được sự tán thành của điếm chủ. Ăn xong một cái bánh mì, Tần Nam Huyền gật đầu với Vệ Trinh Trinh, khen ngợi: "Bánh mì này làm không tệ." Nghe được Tần Nam Huyền khen, Vệ Trinh Trinh mới bình tĩnh lại, trên mặt nở nụ cười tươi. Chỉ cần điếm chủ thích là nàng vui rồi. Mọi người ăn điểm tâm xong, đi về phía cửa hàng nhỏ của Yêu Nguyệt Liên Tinh ở kế bên. Hai tiểu chỉ cũng theo sau Tần Nam Huyền, hấp tấp đi tới! Lúc này các đệ tử Di Hoa Cung đang bận bày đồ đạc trong tiệm, ngoài cửa cũng tụ tập vài người đi đường đến xem! "Đây là cửa hàng gì vậy, lại mở ở chỗ vắng vẻ như thế!" "Đúng đó, không biết nghĩ gì nữa, chắc ai biết chỗ hẻm nhỏ này thì cũng không có nhiều." "Các ngươi xem người ta làm gì? Chúng ta có trò vui là được rồi." "Chỉ thích xem việc vui, nếu biết vì sao người ta mở ở đây, vậy ngươi chắc là người có tiền." "Các ngươi nhỏ tiếng thôi, nghe nói ông chủ là người trong võ lâm đấy!" "Nếu chọc giận các nàng, coi chừng cái mạng nhỏ của các ngươi đó!" Nghe nói cửa hàng này là người trong võ lâm mở, Yêu Nguyệt Liên Tinh không có thời gian để ý tới đám người này! Các nàng còn phải nhanh chóng chiêu đãi Tần Nam Huyền và những người khác! Trong đám đông, một người đàn ông có dáng vẻ bình thường, mặc đồ thường ngồi xe lăn, trong mắt lóe lên vẻ u ám. "Đồ đàn bà thối tha, đối với ta thì không nể mặt, với người khác lại nũng nịu ân cần, có đúng không." "Chờ xem chút nữa ngươi sẽ cầu xin ta thế nào." Người đàn ông nghĩ đến vẻ mặt Yêu Nguyệt Liên Tinh cầu xin tha thứ lát nữa, nhất thời khóe miệng lộ ra một nụ cười tàn nhẫn! Còn về cô gái kia, hắn chuẩn bị ban cho đệ tử của mình! Sau đó gật đầu với đệ tử của mình! Đám đệ tử hiểu ý rồi đi về các hướng khác nhau! Lúc này tiếng người huyên náo, không ai phát hiện điều gì bất thường! "Bùm bùm..." Khi Yêu Nguyệt và Liên Tinh châm pháo, Yêu Nguyệt cảm thấy toàn thân vô lực, trong lòng thấy không ổn, khinh thường, vậy mà bị người hạ độc! Trong giây lát, liền co quắp ngồi xuống đất! Mọi người không phát hiện ra lúc nằm xuống có một cổ lực lượng vô hình thu lấy họ! Tần Nam Huyền thoáng có vẻ suy tư, cũng giả vờ trúng độc, theo ngã xuống. Hắn muốn xem thử đám người này định làm gì! Một bên Đạp Tuyết Tầm Mai và Gấu Trúc con non thấy Tần Nam Huyền đều nằm dưới đất, còn tưởng là chơi trò chơi với mình, liền thân mật nằm bên cạnh Tần Nam Huyền, trơ mắt nhìn Tần Nam Huyền! Đám người đi xem náo nhiệt cũng tê liệt trên mặt đất, trúng độc nước mắt lưng tròng, toàn thân không thể động đậy... "Ta... ta sao thế này!" "Sao người thấy vô lực, như bị móc hết sức rồi!" "Ta không chỉ thấy vô lực mà còn muốn khóc là sao?" Những người bình thường nước mắt giàn giụa, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ, có chút không biết làm sao. "Tây Hạ Nhất Phẩm Đường Bi Tô Thanh Phong!" Yêu Nguyệt cảm thấy mắt mình hơi khó chịu, thêm việc không có điềm báo trước mà trực tiếp co quắp ngã xuống, nàng chắc chắn đây là độc của Tây Hạ Nhất Phẩm Đường Bi Tô Thanh Phong! Đám nữ nhân đều kinh ngạc, bọn họ không ai liên quan tới Tây Hạ Nhất Phẩm Đường! Người có liên quan duy nhất, chỉ có Hoàng Dung là người Nam Tống! Mọi người nhìn về phía Hoàng Dung, vẻ mặt Hoàng Dung lại đầy mờ mịt, mình ở Nam Tống không hề đắc tội ai cả! Vương Thế Sung thì lộ vẻ không nói nên lời và phẫn nộ, từ khi làm Thái thú Lạc Dương, chẳng qua đến dự lễ khai trương mà lại bị hạ độc! Điều làm người ta phẫn nộ hơn là, người Tây Hạ đến đây mà mình lại không nhận được một chút tin tức nào!"Yêu Nguyệt, Liên Tinh!" Lúc này một giọng nói the thé không ra gì, như tiếng vịt đực kêu từ trong đám người truyền đến. Nghe giọng nói the thé này, Đạp Tuyết Tầm Mai và Gấu Trúc con non đang nằm bên cạnh Tần Nam Huyền lập tức xù lông, lộ vẻ hung ác hướng về nơi phát ra tiếng nói, khẽ gầm gừ! Mọi người mới nhìn thấy một người thường ngồi trên xe lăn, bên cạnh là một bé gái khoảng mười một, mười hai tuổi phấn điêu ngọc trác! Nhìn dáng vẻ bé gái, Tần Nam Huyền lộ vẻ kinh ngạc, cô gái bên cạnh hắn lại giống Di Hoa Cung chủ đến bảy phần, giống hệt bản sao thu nhỏ của Liên Tinh Yêu Nguyệt! Tần Nam Huyền chuyển mắt nhìn Yêu Nguyệt Liên Tinh và bé gái. PS: Chư vị xem quan đại đại, phi thường xin lỗi, chương mới hơi chậm một chút! Xin thứ lỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận