Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1125: Có thể trồng vào trong đất phòng ở! ! ! Thần kỳ Linh tàng kho! ! ! (canh một )

"Vật này cũng không tệ."
"Cái này gọi là Tiểu Mã Ca nửa đoạn tiền, sau khi đốt nó, vào lúc tiền này thiêu đốt, thực lực của ngươi sẽ tăng lên gấp đôi."
Nghe Tần Nam Huyền nói, vẻ mặt Chúc Vô Song hiện lên sự kinh ngạc, nàng vẫn là lần đầu nghe chuyện đốt đồ vật mà có thể tăng cường thực lực bản thân. Nhưng nếu chủ quán nói có thể tăng cường thực lực, vậy chắc chắn là có thể. Chúc Vô Song đưa tay lấy nửa đoạn tiền đã cháy xuống, quan sát tỉ mỉ, chỉ thấy số tiền này chỉ còn lại một nửa, hơn nữa trên mặt tiền có hoa văn kỳ lạ, hoàn toàn khác với ngân phiếu nàng từng thấy, thảo nào lại có hiệu quả mạnh mẽ như vậy, hoa văn và đồ án trên giấy hẳn là do chủ quán thi pháp.
Chúc Vô Song không nghĩ nhiều nữa, cất số tiền này xong, rồi phất tay đánh vào cái bình thứ tám.
"Ba!"
Theo tiếng bình vỡ vang lên, một món đồ có hình dạng kỳ dị rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Chúc Vô Song nhìn vật có hình dạng phía trên là một quả cầu, phía dưới giống như cái kim này, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ nghi hoặc, chẳng lẽ đây là một loại ám khí?
«Bao con nhộng dã ngoại»: Đến từ thế giới Doraemon thứ 843 nào đó, một loại bao con nhộng du lịch đơn giản. Cắm mũi nhọn xuống đất, toàn bộ sẽ phình ra, bộ phận hình cầu sẽ biến thành nơi người có thể nghỉ ngơi. Một cái bao con nhộng chỉ có một giường lớn và thiết bị phòng tắm. Nhất định là bảo vật chuẩn bị cho những chuyến du lịch tại gia.
"Đây là một thứ tên là bao con nhộng dã ngoại." Tần Nam Huyền liếc qua vật kỳ quái Chúc Vô Song vừa mở được, chậm rãi nói: "Chỉ cần ngươi cắm nó xuống đất, nó sẽ phình ra biến thành một căn phòng, chỉ có điều bên trong chỉ có một giường lớn và một phòng tắm."
"Phòng tắm?! Đó là cái gì?!" Chúc Vô Song nghe Tần Nam Huyền nói, nghiêng đầu nhìn hắn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
"Phòng tắm chính là nơi ngươi tắm rửa."
"Huyền."
Chúc Vô Song lúc này mới hiểu rõ, gật đầu, thì ra phòng tắm chính là nơi tắm rửa. Nàng đưa tay cầm bao con nhộng dã ngoại xuống, cầm trên tay nghịch nghịch, nếu không phải chủ quán nói như vậy, thật sự rất khó tưởng tượng vật này có thể biến thành một căn nhà. Sau đó, nàng ném nó sang một bên, rồi đưa tay đánh vào cái bình thứ chín.
"Ba!"
Theo một tiếng vang nhỏ, bình vỡ tan, một vật giống như tủ rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Chúc Vô Song tò mò quan sát cái tủ mình vừa mở ra, chỉ thấy đỉnh tủ bốn phía có vân văn, chính diện mở ra hai cánh tủ, bên trên khắc hình một con rồng và một con rắn, chẳng lẽ cái tủ này là do hoàng đế sử dụng? Không đúng, nếu là của hoàng đế thì sao lại để cho người khác khắc hình rắn chứ, chắc không phải hoàng đế sử dụng. Dù là cái tủ hoàng đế đã dùng thì đối với mình cũng không có tác dụng gì, nói không chừng truyền ra ngoài còn chuốc họa vào thân.
«Linh tàng kho»: Đến từ một thế giới ẩm thực nào đó, trong truyền thuyết là một trong tám loại đồ dùng làm bếp. Trong khi người thừa kế được lựa chọn nắm giữ nó, thân tủ sẽ xuất hiện phượng may mắn vân. Để nguyên liệu nấu ăn vào trong có thể bảo đảm sự tươi ngon, giống như mới bỏ vào vậy.
Tần Nam Huyền xem giới thiệu của vật này, nhất thời chân mày hơi nhăn lại một chút, thứ này không tệ, xét ở một khía cạnh nào đó thì nó tốt hơn tủ lạnh, phải biết rằng tủ lạnh tuy là cũng có thể giữ tươi, thế nhưng tủ lạnh dù sao không phải là sản phẩm thần kỳ như vậy, để lâu ngày sẽ có một chút biến vị hoặc là không còn tươi, nhưng Linh tàng kho này thì khác, bỏ vào lúc nào thì khi lấy ra vẫn như vậy, cơ bản sẽ không có bất kỳ sự thay đổi nào, hơn nữa Linh tàng kho còn không cần dùng điện, để ở đâu cũng vô cùng thuận tiện.
"Vận khí của ngươi không tệ đấy."
"Vật này gọi là Linh tàng kho, chỉ cần là đồ vật bỏ vào bên trong, ngươi bỏ vào hình dạng gì thì lúc lấy ra vẫn là hình dạng đó, có thể giữ cho nguyên liệu nấu ăn được tươi."
Hai mắt Chúc Vô Song nhất thời sáng lên, nàng thích nhất là nấu cơm, chỉ có điều có lúc, nguyên liệu nấu ăn không được tươi, làm cho món ăn không còn ngon nữa, có cái này rồi, vậy là mỗi lần nấu cơm không cần lo lắng món ăn không tươi, ảnh hưởng đến tài nghệ nấu ăn của mình. Nghĩ tới đây, vẻ mặt Chúc Vô Song lộ ra vẻ ngây ngốc vui vẻ. Một lát sau, tỉnh táo lại, Chúc Vô Song thấy Tần Nam Huyền thì vẻ mặt lộ ra một tia xấu hổ. Nàng đưa tay cầm Linh tàng kho xuống, ngay lúc chạm vào thì Linh tàng kho khôi phục nguyên dạng, biến thành một cái tủ lớn, Chúc Vô Song dùng nội lực cẩn thận nâng nó đặt xuống đất. Rồi mở tủ ra nhìn một chút, phát hiện thứ này ngoài việc nhiệt độ bên trong thấp hơn một chút thì nhìn bên ngoài không có gì đặc biệt. Sau đó, nàng đóng cửa tủ, đặt sang một bên, rồi phất tay đánh vào cái bình cuối cùng.
"Ba!"
Theo tiếng bình vỡ tan, một đống đồ vật màu lục giống cỏ nhỏ rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
"Đây là cỏ nhỏ?!" Chúc Vô Song thấy vật này, không khác gì cỏ nhỏ nàng từng thấy ở ven đường. Trong mắt nàng hiện lên vẻ thất vọng, xem ra cái bình cuối cùng này mình cũng không mở ra được thứ gì tốt.
«Trầm Ngọc Tiên búp trà»: Đến từ một thế giới Genshin Impact nào đó, một loại lá trà mọc ở nơi ấm áp ẩm ướt của thung lũng Trầm Ngọc. Trải qua mấy ngàn năm sàng lọc, nuôi dưỡng tỉ mỉ, bây giờ lá trà có hương thơm nồng nàn lâu dài, dù cách xa vài con phố, vẫn có thể ngửi thấy hương thơm thấm vào lòng người.
Nhìn vào vật phẩm Chúc Vô Song mở ra, Tần Nam Huyền thản nhiên nói: "Đây là một loại lá trà, tên là Trầm Ngọc Tiên búp trà, tuy là lá trà này không có hiệu quả đặc biệt gì, nhưng vì nó được hái từ cây trà ngàn năm," cho nên mùi trà của nó sẽ rất nồng."
"Cái gì? Cây trà ngàn năm?!?" Chúc Vô Song nghe Tần Nam Huyền giới thiệu xong, cái miệng nhỏ nhắn hơi há ra, vẻ mặt kinh ngạc.
PS: Cảm tạ chư vị quan khách đại đại hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! ! ! (? ω` ? )
Bạn cần đăng nhập để bình luận