Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 607: Vương Trùng Dương công pháp! ! Có ý tứ trò chơi! ! (canh tư )

Chương 607: Công pháp của Vương Trùng Dương! ! Trò chơi thú vị! ! (Canh tư)
Chu Bá Thông thấy mình mở ra một quả cầu ánh sáng màu tím, vẻ mặt vui mừng mong đợi nhìn Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền nhìn về phía quả cầu ánh sáng màu tím mà hắn vừa mở ra.
«Tiên Thiên Công»: Đến từ tuyệt học của Trung Thần Thông Vương Trùng Dương, có thể phát huy tiềm năng của một người đến cực hạn, dự trữ lực lượng vô cùng, nội lực không chỉ có hiệu quả chữa thương rất tốt, mà còn có thể ích thọ duyên niên.
Thấy giới thiệu về quả cầu ánh sáng màu tím, Tần Nam Huyền hơi nhíu mày, không ngờ Chu Bá Thông lại khai ra tuyệt học của sư huynh hắn. Tần Nam Huyền lạnh nhạt nói: "Đây là một môn võ học ngươi rất quen thuộc, nhưng lại vô cùng xa lạ."
Nghe Tần Nam Huyền nói, trên mặt Chu Bá Thông lộ ra vẻ nghi hoặc, võ học gì mà vừa quen thuộc lại vừa xa lạ? ! Nghĩ một hồi, vẫn không nghĩ ra nên Chu Bá Thông bất đắc dĩ lắc đầu, chờ Tần Nam Huyền cho hắn biết đáp án.
Tần Nam Huyền từ tốn nói: "Môn công pháp này chính là Tiên Thiên Công của Vương Trùng Dương!"
"Cái gì? ! Tiên Thiên Công của sư huynh ta? !" Nghe Tần Nam Huyền nói môn công pháp này là Tiên Thiên Công, trên mặt Chu Bá Thông hiện lên vẻ kinh hãi, hắn không ngờ chính mình lại mở ra công pháp của sư huynh. Sau đó trên mặt lộ ra vẻ cười khổ, e rằng sư huynh của hắn cũng không ngờ tới, bản thân mình học lâu như vậy mà không học được công pháp, hôm nay chỉ tốn một trăm lượng bạc lại học xong.
Chu Bá Thông thần tình phức tạp bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng màu tím trước mặt, theo quả cầu ánh sáng màu tím được hấp thụ, phương pháp tu luyện và tác dụng của Tiên Thiên Công, trong nháy mắt hiện lên trong đầu hắn. Trước đây làm sao cũng không học được công pháp, chỉ trong nháy mắt đã học xong. Sắc mặt Chu Bá Thông có chút trầm xuống, một lát sau mới bình phục nỗi bi thương trong lòng. Sau đó phất tay về phía bình đánh.
"Ba ba ba! ! !" Kèm theo ba tiếng bình vỡ, từng món đồ rơi xuống, lơ lửng giữa không trung. Một món đồ giống như bumerang, một tấm giấy lớn chừng bàn tay, nhìn rất kiên cố, một chiếc mũ màu đỏ.
Chu Bá Thông thấy mấy thứ mình mở ra, nhíu mày, ngoài món đồ giống bumerang, hai món còn lại đều không giống thứ gì tốt. Lúc này Chu Bá Thông vẻ mặt nghi hoặc hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, cái thứ giống bumerang kia là gì vậy? !"
«Súng lục trò chơi»: Đến từ một thế giới khoa kỹ, chế tạo một loại súng lục trò chơi, ở ổ quay có sáu chỗ lắp đạn, tự động biến thành một viên hoặc nhiều viên đạn. Người chơi tự ý xoay ổ đạn, sau đó đóng ổ lại. Người tham gia trò chơi lần lượt thay nhau chĩa súng lục vào đầu mình, bóp cò; người trúng đạn sẽ lập tức tử vong, tử vong rồi thì rời khỏi cuộc chơi, người sợ hãi không dám nổ súng cũng sẽ thua, duy trì liên tục nổ súng, ai có thể kiên trì đến cuối cùng chính là người thắng.
Nghe Chu Bá Thông hỏi, Tần Nam Huyền liếc qua món đồ hắn vừa mở được, khoan thai nói: "Đây là một khẩu súng lục trò chơi, là một loại trò chơi chuyên dùng để khảo nghiệm lòng dũng cảm và vận may của mọi người." Sau đó Tần Nam Huyền nói sơ qua về quy tắc và cách sử dụng ổ xoay cho Chu Bá Thông.
Chu Bá Thông có chút hăng hái cầm súng lục xuống, theo phương pháp Tần Nam Huyền nói, mở khe đạn ra xem, phát hiện bên trong lần này chỉ có một viên đạn, lập tức đóng lại súng, liên tiếp bắn vào cái bình thứ bảy năm phát đều không có viên đạn nào đi ra. Chu Bá Thông tiếp tục bóp cò.
"Thình thịch!"
"Ba!"
Theo một tiếng súng vang lên, cái bình thứ bảy bị đạn bắn nát, một quyển sách rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Trên mặt Chu Bá Thông lộ vẻ vui mừng, vật này có ý tứ, cho dù đối với người có Tiên Thiên Cảnh giới thì cơ bản không trúng đạn, nhưng về sau gặp phải những người xấu, có thể phong bế nội lực của bọn họ, để cho bọn họ chơi trò chơi này, để quyết định sự sống chết của bọn họ, đến lúc đó khẳng định sẽ rất thú vị, Chu Bá Thông nghĩ thầm có chút vui vẻ.
«Yên giấy gói»: Đến từ một thế giới thực tại, là giấy gói kẹo, chất liệu tốt nhất dùng để gấp giấy, trẻ nhỏ rất thích chơi.
«Cô Bé Quàng Khăn Đỏ Cô Bé Quàng Khăn Đỏ»: Đến từ chiếc mũ của Cô Bé Quàng Khăn Đỏ trong một câu chuyện cổ tích nào đó.
Tần Nam Huyền nhìn những đồ vật mà Chu Bá Thông mở được, chậm rãi nói: "Đây chỉ là một miếng giấy gói, không có tác dụng gì cả." Nghe Tần Nam Huyền nói vật này không có tác dụng gì, Chu Bá Thông liền dùng nội lực đánh nát miếng giấy gói, sau đó dùng nội lực bao bọc vứt vào hố tro.
"Còn có cái mũ đỏ trên đầu kia!" Thấy chiếc mũ màu đỏ này, Chu Bá Thông trực tiếp đưa nó cho Tiểu Long Nữ đang ở bên cạnh, Tiểu Long Nữ ngơ ngác cầm lấy, không biết nên đội lên như thế nào. Tần Nam Huyền đi đến bên cạnh nàng ngồi xổm xuống, ôn nhu đội mũ lên cho nàng, Tiểu Long Nữ không hề phản kháng, cặp mắt đẹp đẽ có chút ngây thơ nhìn Tần Nam Huyền. Đội mũ xong, lập tức độ đáng yêu của Tiểu Long Nữ tăng lên một bậc.
Chu Bá Thông thấy Tần Nam Huyền đội mũ cho Tiểu Long Nữ, có chút nôn nóng hỏi: "Điếm chủ, còn quyển sách kia. .? !" Nghe Chu Bá Thông hỏi, Tần Nam Huyền nhìn về phía quyển sách mà hắn mở ra.
«Dragon Ball Manga (Tập 4)»: Đến từ thế giới thực tại, là bộ manga do họa sĩ nổi tiếng vẽ, kể câu chuyện về Tôn Ngộ Không và Dragon Ball. Đây là tập thứ tư. "Đây là tập thứ tư của Dragon Ball Manga."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Hoàng Dung và Tô Anh lập tức mắt sáng lên, nói với Chu Bá Thông: "Lão ngoan đồng, có thể cho ta xem quyển sách này một chút được không ?" Nghe Hoàng Dung muốn xem quyển sách này, Chu Bá Thông không hề do dự đưa Dragon Ball Manga cho Hoàng Dung.
Hoàng Dung mừng rỡ nhận lấy, trước đó nàng đã xem ba tập đầu, rất muốn xem tập thứ tư, nhưng mãi vẫn không có ai mở ra, đến hôm nay Chu Bá Thông cuối cùng cũng khai ra quyển sách này, cuối cùng có thể xem tiếp diễn biến phía sau. Tô Anh thích xem Dragon Ball cũng chạy đến bên Hoàng Dung, chuẩn bị cùng nàng xem quyển sách này.
Chu Bá Thông lại đưa tay đánh về phía bình thứ tám, "Ba!" Kèm theo tiếng bình vỡ, một cái kén nhỏ cỡ đốt ngón tay rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận