Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1159: Phong Thanh Dương kiếm ý! ! ! Nghĩa chánh ngôn từ Sư Phi Huyên! ! ! (canh một )

Chương 1159: Phong Thanh Dương kiếm ý! ! ! Nghĩa chính ngôn từ Sư Phi Huyên! ! ! (canh một ) Chứng kiến Đông Phương Bất Bại ra tay, Định Nhàn sư thái trong mắt lóe lên một tia ánh mắt phức tạp, nàng đã đoán ra thân phận của cô nương trước mắt. Bất quá nàng cũng không nghĩ nhiều, dù sao nếu như Đông Phương Bất Bại không có ý tốt với các nàng, sợ rằng đã c·hết ở nửa đường rồi, cũng không cần chờ tới bây giờ. Trong nháy mắt nhiều công kích như vậy hướng cùng với chính mình đánh tới, Nhạc Bất Quần trong lòng nhất thời cảnh giác cao độ, tóc gáy dựng đứng, một cỗ nguy cơ sinh t·ử bao trùm lấy hắn. Không cần hắn phân phó, Phong Thanh Dương trong nháy mắt đi tới trước người của hắn, một cỗ năng lượng hỗn hợp từ linh khí và t·h·i khí che chắn ở trước mặt. "Đương đương đương! ! !" Những phi châm kia đều bị Phong Thanh Dương cản lại, đương nhiên cũng bao gồm cả viên đ·ạ·n từ súng bắn tỉa. Bất quá Loan Loan các nàng công kích th·e·o nhau mà đến, hơn nữa phương thức công kích khiến người Ngũ Nhạc kiếm phái thấy nghẹn họng trân trối, có thứ hóa thành sương mù, có thứ hóa thành khối băng, đủ loại công kích khiến bọn họ cảm thấy thế giới này xa lạ. Nếu chỉ là đơn thuần Đại Tông Sư Phong Thanh Dương, nhất định không có cách nào chống đỡ nhiều công kích như vậy, nhưng hắn hiện tại không phải một Đại Tông Sư đơn thuần, chỉ thấy trong hai mắt hắn hiện lên hào quang màu xám của c·hết chóc, trên người bộc phát ra một cỗ tà khí, trong nháy mắt chặn đám đông công kích ở bên ngoài, chỉ có công kích của Hoa Mãn Lâu p·h·á vỡ phòng ngự của hắn, những người khác công kích th·e·o s·á·t phía sau. Sau đó đám người kinh ngạc p·h·át hiện, trong phòng đột nhiên xuất hiện mưa phùn lất phất, không ngớt. "Cẩn thận." Nhìn thấy bên trong gian phòng đột nhiên có mưa phùn, đồng tử Đông Phương Bất Bại hơi co lại, hướng về phía người phái Hằng Sơn nhắc nhở: "Đây là kiếm ý! Một khi các ngươi bị thương tổn sẽ có kiếm ý nhập thể p·h·á hoại kinh mạch." Nghe Đông Phương Bất Bại nói, người Hằng Sơn phái vội vàng vận nội lực tránh kiếm ý rơi trên người mình. Định Nhàn sư thái vô cùng may mắn kiếm ý này không nhắm vào các nàng, nếu không, chỉ bằng thực lực của các nàng, căn bản không có biện pháp nào phòng ngự. Người Hằng Sơn phái được Đông Phương Bất Bại nhắc nhở nên không bị kiếm ý làm thương tổn, nhưng những môn phái còn lại thì t·h·ả·m hại, khi những hạt mưa kia rơi xuống người bọn họ, lập tức có một cỗ kiếm ý bắt đầu p·h·á hoại gân mạch bên trong cơ thể. "A..." "Đau quá..." "Chuyện gì thế này..." "Tại sao trong cơ thể lại có kiếm ý?!" "Mưa, là do cơn mưa này, mưa này ẩn chứa kiếm ý." "Mau tránh đi! ! !" Hai người Phương Chứng và Xung Hư lúc này, cũng tỉnh táo lại từ những phương thức công kích thần hồ kỳ kỹ của Loan Loan, trong nháy mắt p·h·át hiện sự bất thường, mở miệng nhắc nhở các đệ t·ử môn phái khác. Các đệ t·ử môn phái khác được nhắc nhở liền vội vàng tránh về phía những nơi khác. "Cút ngay cho lão phu!" Phong Thanh Dương bộc phát hắc khí, trong nháy mắt đánh bay đám đông ra ngoài. Năng lực trái cây của Nhậm Doanh Doanh và Bạch Thanh Nhi đều trực tiếp mất đi hiệu lực, chuẩn bị vượt qua Phong Thanh Dương để tìm Nhạc Bất Quần gây phiền phức. Loan Loan nhẹ nhàng điểm mũi chân trên không, đôi lục lạc nhỏ nơi mắt cá chân trắng nõn vang lên một tiếng, một cổ năng lượng vô hình mạnh mẽ hướng Phong Thanh Dương công kích, Loan Loan vững vàng dừng lại giữa không trung. C·ô·ng kích trong nháy mắt đ·á·n·h lên người Phong Thanh Dương, chỉ là công kích ở mức này đối với hắn mà nói, như gãi không đúng chỗ ngứa, không mấy đau đớn. Phong Thanh Dương không để ý tới Loan Loan, mà tiến đến che chở Nhạc Bất Quần. Trong ánh mắt lạnh lùng của Nhạc Bất Quần hiện lên vẻ nghi hoặc, không nhịn được hỏi Loan Loan: "Loan Loan cô nương, Phó cô nương, Nhạc mỗ không có oán thù gì với các ngươi," Vì sao lại ra tay với Nhạc mỗ." Nhưng hắn không sợ hãi các nàng, mà sợ đây là chủ của sòng bạc ra tay. Hiện tại người duy nhất khiến hắn sợ hãi là chủ của sòng bạc. "Nhạc chưởng môn, chuyện ông làm đã quá đáng rồi, ai trong giang hồ cũng phải diệt trừ, chúng ta đây là vì dân trừ hại." Loan Loan còn chưa kịp lên tiếng, thì Sư Phi Huyên vẫn đang c·ô·ng kích ở bên cạnh, liền mặt mày chính nghĩa trả lời vấn đề của hắn. Loan Loan nghe vậy liền có chút im lặng liếc mắt, trước khi Phó Quân Sước nhận nhiệm vụ, sao không thấy Từ Hàng Tĩnh Trai các ngươi muốn t·r·ảm yêu trừ ma, bây giờ có nhiệm vụ lại ở đây nói là muốn diệt ma vệ đạo, xem ra ảnh hưởng của mình đến nàng còn chưa đủ sâu, còn phải tiếp tục làm sâu sắc mới được. Loan Loan sau khi tiếp xúc Sư Phi Huyên một thời gian dài, liền p·h·át hiện trong cơ thể nàng cũng ẩn chứa Ma tính, chỉ là vì trước kia luôn ở cùng mấy ni cô Từ Hàng Tĩnh Trai nên mới nhạt đi Ma tính. Điều Loan Loan muốn làm bây giờ là kích p·h·át lại Ma tính trong cơ thể nàng. Nhưng Loan Loan bây giờ không nói gì nhiều mà tiếp tục công kích Nhạc Bất Quần. Những người khác cũng không ngừng công kích Nhạc Bất Quần và Phong Thanh Dương. Nhạc Bất Quần nghe thấy lời này liền thở phào một hơi, chỉ cần không phải chủ của sòng bạc ra tay là được, sau đó trong mắt lóe lên một đạo tinh quang. "Đã vậy thì đừng trách ta." Theo tâm niệm Nhạc Bất Quần vừa động, cả Tung Sơn liền truyền đến tiếng tranh đấu, tiếng kêu t·h·ả·m t·h·iết trong nháy mắt vang vọng toàn bộ Tung Sơn. "Đây là tình huống gì?!" "Sao đệ tử bên ngoài lại kêu t·h·ả·m t·h·iết?!" Các môn phái khác đều vẻ mặt ngơ ngác, không hiểu bên ngoài có chuyện gì xảy ra. Chỉ có người phái Hằng Sơn đoán được chuyện gì xảy ra, chắc chắn là Nhạc Bất Quần kh·ố·n·g c·hế những cỗ cương t·h·i để tấn công, sắc mặt của các nàng nhất thời có chút khó coi. "Chư vị, chúng ta ra ngoài hỗ trợ đi, nếu sợ," Cũng có thể ở lại nơi này, bần ni sẽ không trách các ngươi." Định Nhàn sư thái vừa nói xong, liền bay thẳng ra ngoài. Nàng không thể khoanh tay đứng nhìn, nhìn người khác tìm c·hết. Các nữ đệ t·ử phái Hằng Sơn tuy có chút sợ hãi, nhưng vẫn nghĩa vô phản cố theo Định Nhàn sư thái ra ngoài. Nghi Lâm liếc nhìn Đông Phương Bất Bại vẫn còn đang vây c·ô·ng Nhạc Bất Quần, đây chính là sự khác biệt giữa Hằng Sơn phái và những môn phái khác, nếu là môn phái khác, đừng nói ra ngoài hỗ trợ, không bỏ đá xuống giếng là may. "Đi, chúng ta cũng ra ngoài hỗ trợ." Tả Lãnh Thiền bọn họ cũng theo sau người Hằng Sơn phái, hướng ra bên ngoài. PS: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại hoa tươi, vé tháng, đ·á·n·h giá, đặt mua! ! ! (?? ) Cảm tạ vô hạn ác thư đại ca vé tháng! ! Thua thiệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận