Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 717: Cường đại thẻ bài! ! Kỳ quái cái tẩu! ! ! (canh một )

Chương 717: Thẻ bài cường đại! ! Cái tẩu kỳ quái! ! ! (Canh một) Lục Tiểu Phụng thấy mình mở ra một quyển sách, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, hướng phía Tần Nam Huyền dò hỏi với vẻ mặt thăm dò.
« Nhật ký liếm cẩu (hai) »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, đây là nhật ký liếm cẩu, bên trong ghi chép tỉ mỉ những khoảnh khắc của liếm cẩu với nữ thần của hắn. Sau khi xem xong, ngươi sẽ biết nên làm thế nào để trở thành một liếm chó.
Nhìn Lục Tiểu Phụng mở ra cuốn sách có giới thiệu như vậy, sắc mặt Tần Nam Huyền có chút cổ quái. Lẽ nào Lục Tiểu Phụng cần phải làm liếm cẩu sao? Tần Nam Huyền sau đó chậm rãi mở miệng: "Đây là quyển nhật ký liếm cẩu (hai). Sau khi xem xong, có thể học được cách trở thành một liếm cẩu."
"Liếm cẩu?! Cái gì vậy?!" Lục Tiểu Phụng lộ vẻ nghi hoặc, cái gọi là liếm cẩu này là thứ gì vậy?! Sao mình trước giờ chưa từng nghe qua. Nhất thời có chút hiếu kỳ, hắn liền cầm quyển nhật ký xuống xem thử, muốn mở mang kiến thức xem cái gọi là liếm cẩu là như thế nào.
"Hôm nay bị ốm, nằm trên giường. Gửi tin cho nàng, sao nàng không quan tâm ta? Nàng hỏi ngược lại ta có phải bị bệnh không, bệnh thì phải uống thuốc. Ta bỗng chốc bị sự ôn nhu của nàng làm cảm động, thì ra nàng vẫn quan tâm ta."
Chỉ mới nhìn trang đầu, Lục Tiểu Phụng đã lập tức khép quyển nhật ký lại, mặt lộ vẻ cổ quái. Tuy có vài từ ngữ hắn không hiểu, nhưng vẫn có thể hiểu sơ nội dung bên trong. Nam tử này thật là mất mặt mà, cô nương kia rõ ràng đang mắng hắn, vậy mà hắn lại tự cho là người ta đang quan tâm mình. Đây chính là cái mà điếm chủ gọi là liếm cẩu sao? Đúng là danh bất hư truyền.
Lục Tiểu Phụng sau đó vứt quyển nhật ký sang một bên, rồi hướng phía bình đập tới.
"Ba ba ba!!!"
Tiếng bình vỡ vang lên ba tiếng, rồi một loạt đồ vật rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Một khối thủy tinh. Một tấm thẻ. Một cái hộp giấy nhỏ.
Lục Tiểu Phụng nhìn mấy thứ mình vừa mở ra, nhất thời nhíu mày, cảm thấy những thứ này không phải là đồ tốt gì. Khối thủy tinh tuy rằng có giá trị không nhỏ, nhưng với Hoa Mãn Lâu ở đây, mình căn bản không thiếu tiền. Bất quá có thể đưa cho Hoa Mãn Lâu để hắn cất giữ cũng được. Còn cái hộp giấy kia thì nhìn không giống như là đồ vật quý giá gì.
Chỉ có tấm thẻ kia làm cho hắn có một chút mong chờ, nên nhất thời hướng phía Tần Nam Huyền dò hỏi: "Điếm chủ, tấm thẻ này là vật gì vậy?!"
Nghe Lục Tiểu Phụng hỏi, Tần Nam Huyền nhìn vào tấm thẻ mà hắn đã mở ra.
« Thẻ trải nghiệm cảnh giới Đại Tông Sư »: Một tấm thẻ trải nghiệm cảnh giới Đại Tông Sư tối thượng. Sau khi sử dụng có thể nâng cao thực lực lên cảnh giới Đại Tông Sư, duy trì liên tục trong nửa canh giờ.
"Tấm thẻ này không tệ." Xem xong giới thiệu thẻ, Tần Nam Huyền chậm rãi mở miệng: "Đây là tấm thẻ trải nghiệm cảnh giới Đại Tông Sư. Sau khi sử dụng, thực lực của ngươi sẽ tăng lên đến cảnh giới Đại Tông Sư, duy trì trong nửa canh giờ."
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, hai mắt Lục Tiểu Phụng nhất thời sáng lên, lộ vẻ vui mừng, vật này không sai, ngược lại rất phù hợp với hắn. Dù sao với cái thể chất phiền phức cứ đi đến đâu là rắc rối theo tới đó của hắn, biết đâu có ngày sẽ đụng phải kẻ không nên dây vào. Cái này có thể bảo toàn tính mạng của hắn.
Lúc này, hắn trịnh trọng cất tấm thẻ trải nghiệm vào người.
« Thủy tinh từ biển sâu »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, là một khối thủy tinh vớt lên từ biển sâu. Có giá trị không nhỏ, sau khi trải qua quá trình chế tác tỉ mỉ, giá trị của nó sẽ còn tăng lên!
« Mì ăn liền cùng nhau »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, trong này có đủ loại mì ăn liền với hương vị khác nhau, tổng cộng 24 thùng! Đáp ứng đủ loại nhu cầu của mọi người.
Tần Nam Huyền chỉ vào khối thủy tinh trong suốt kia, thong thả nói: "Đây là một khối thủy tinh có giá trị không nhỏ, ngươi có thể tìm một người thợ điêu khắc tạo hình theo ý ngươi, có thể dùng để cất giữ."
"Đây là mì ăn liền cùng nhau, bên trong có 24 thùng mì ăn liền với các hương vị khác nhau, chỉ cần dùng nước sôi pha. Mỗi thùng đều có hướng dẫn tương ứng trên đó."
Tuy Lục Tiểu Phụng sớm đã có chuẩn bị tâm lý, biết hai món này không phải là thứ gì đó quá hữu dụng, nhưng sau khi nghe Tần Nam Huyền nói xong, trên mặt hắn vẫn lộ ra một tia thất vọng. Lục Tiểu Phụng sau đó bỏ hai món này sang một bên, rồi hướng phía chiếc bình thứ chín đánh tới.
"Ba!"
Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một đồ vật tạo hình quái dị và một hộp giống như son môi rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Lục Tiểu Phụng nghi hoặc nhìn cái đồ vật tạo hình kỳ dị kia, trông nó rất kỳ quái, hắn nhớ đi nhớ lại, khẳng định trước đây chưa từng thấy qua. Còn hộp giống son môi kia thì không biết bên trong đựng cái gì, nhưng hắn biết hai thứ này là một bộ.
« Cái tẩu sức nổi »: Đến từ thế giới của Doraemon, là một đạo cụ thần kỳ. Một bộ gồm có cái tẩu và khói. Đặt làn khói vào phía sau cái tẩu, chỉ cần dùng cái tẩu hút một cái, sau đó nhả khói ra, là có thể biến thành một vòng khói có hình dạng vòng tròn, giống như cái phao. Chỉ cần người đó đội vòng tròn lên, có thể bay trên không trung, giống như bơi lội vậy, thời gian kéo dài một giờ.
"Đây là một đạo cụ thú vị." Tần Nam Huyền nhìn thoáng qua món đồ Lục Tiểu Phụng mở được, chậm rãi nói: "Vật này gọi là cái tẩu sức nổi. Đặt làn khói trong hộp kia vào bên trong cái tẩu, hít một hơi rồi nhả ra, sẽ tạo thành một vòng tròn. Đeo vòng tròn lên, ngươi có thể bay trên không trung (sao vương hảo), một vòng tròn duy trì trong nửa canh giờ."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Lục Tiểu Phụng vẻ mặt tò mò cầm mấy món xuống, rồi làm theo Tần Nam Huyền chỉ dẫn, cất làn khói, sau đó hít vào một hơi, nhả ra một làn khói trông như sương mù cùng với mùi khét của rơm rạ bị đốt, tạo thành một vòng tròn, nhưng giống như có một lực lượng vô hình nào đó giam cầm nó lại, nên nó không hề tan ra. Lục Tiểu Phụng đưa tay đâm một cái, phát hiện tay mình giống như bị thứ gì đó cản lại, không cách nào xuyên qua. Có chút hiếu kỳ, hắn đeo vòng tròn lên người, tâm niệm vừa động, liền lơ lửng bay lên không trung.
Mọi người trong quán nhỏ đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
P/S: Cảm tạ chư vị quan khách đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá, và đặt mua! ! (??) Các vị quan khách, vì có chút việc bận nên hai ngày cuối tuần này ta sẽ ra ít chương hơn. Tạm thời cứ hai chương mỗi ngày. Bắt đầu từ thứ hai sẽ ra ít nhất là sáu chương! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận