Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 349: Đạt Văn Tây thần kỳ sản phẩm, có thể để người ta trở nên lớn Lưu Ly « canh một ».

"Chương 349: Sản phẩm kỳ diệu của Đạt Văn Tây, có thể phóng to mọi thứ « canh một ».
Tần Nam Huyền tiếp tục nói: "Chất lỏng màu xanh biếc bên trong kia là dịch mật, sau khi dùng, tất cả đối thủ xung quanh ngươi sẽ bị lây nhiễm dịch mật và liên tục bị tấn công trong 20 nhịp thở."
Thượng Tú Phương nghe vậy, nở nụ cười rạng rỡ. Vậy thì tốt rồi, sau này ai dám có ý đồ bắt nạt nàng, chỉ cần ném dịch mật lên người hắn, để cho bọn chúng chó cắn chó một trận tơi bời. Có điều, thứ này là đồ làm bằng Lưu Ly, phải cẩn thận một chút, Lưu Ly rất dễ vỡ.
"Còn đây là bùn mặt, có thể làm sạch bụi bẩn trên da mặt, giúp da dẻ mịn màng hơn."
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, các cô gái đều sáng mắt lên. Dù da dẻ của họ vốn đã trong suốt, mịn màng, nhưng cô gái nào chẳng muốn mình đẹp hơn, nên ai nấy đều tỏ vẻ rất hứng thú. Thượng Tú Phương cũng vậy, thấy những người khác nhìn chằm chằm, vội vàng cất bùn mặt đi, tránh cho các nàng thèm muốn.
Thượng Tú Phương vung tay vào chiếc bình thứ bảy.
"Ba!"
Tiếng bình vỡ vang lên, một vật đen sì rơi xuống, lơ lửng giữa không trung.
Thượng Tú Phương tò mò đánh giá vật đen như sắt này, có cảm giác nó giống vũ khí, nhưng lại không sắc bén. Ngay cả mấy cây côn ngắn tay chân trong thanh lâu dùng cũng không dài thế này. Nàng vẻ mặt nghi hoặc hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, đây là cái gì vậy?"
«Đèn pin kỳ diệu Đạt Văn Tây»: Sản phẩm nghiên cứu của một nhà khoa học trong thế giới đặc công nào đó, là đèn pin năng lượng mặt trời không cần pin, có ánh sáng thì nó mới hiện ra, không có ánh sáng thì nó sẽ biến mất!
Tần Nam Huyền liếc qua giới thiệu về món đồ mà Thượng Tú Phương vừa mở, hơi nhíu mày, người nghiên cứu ra cái này chắc có vấn đề về thần kinh. Nhưng hắn vẫn mở miệng nói: "Thứ này gọi là đèn pin kỳ diệu Đạt Văn Tây, chỉ dùng được ở nơi có ánh sáng, nó có thể phát ra một tia sáng."
Nghe Tần Nam Huyền nói, mọi người đều lộ vẻ ngạc nhiên. Đã ở chỗ có ánh sáng rồi, cần ánh sáng của nó làm gì! Thượng Tú Phương cũng ngơ ngác, rồi để nó sang một bên, tiếp tục đánh vào chiếc bình thứ tám.
"Ba!"
Một tiếng vỡ nhỏ vang lên, một quả cầu ánh sáng trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
«Nội lực hai mươi năm của cao thủ võ lâm Tông Sư Cảnh»: Nội lực hai mươi năm của một cao thủ Tông Sư Cảnh vô danh nào đó, sau khi hấp thu sẽ trực tiếp có được hai mươi năm nội lực.
"Quả cầu ánh sáng trắng này cũng không tệ lắm!"
Tần Nam Huyền thản nhiên nói khi nhìn đồ mà Thượng Tú Phương mở được: "Đây là một quả cầu nội lực hai mươi năm."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Hoàng Dung, Giang Ngọc Yến đều kinh ngạc, không ngờ Thượng Tú Phương lại mở ra được nội lực hai mươi năm. Điều đó có nghĩa là sau khi hấp thụ, nàng có thể trực tiếp bước vào cảnh giới Tiên Thiên. Thượng Tú Phương lộ vẻ vui mừng, hấp thụ quả cầu ánh sáng trắng.
Một dòng nước ấm chảy khắp cơ thể nàng, hòa vào nội lực của nàng, trong nháy mắt, một luồng khí thế mạnh mẽ bùng phát trên người nàng, tóc bay không gió, y phục bị khí thế mạnh mẽ thổi phần phật. Tần Nam Huyền khẽ động ý niệm, trực tiếp tán đi khí thế của nàng, mọi người thấy cảnh giới của Thượng Tú Phương đột phá liên tục. Tiên Thiên sơ kỳ, Tiên Thiên trung kỳ, Tiên Thiên đỉnh phong.
Thượng Tú Phương từ Hậu Thiên cảnh giới trực tiếp bước vào Tiên Thiên! Mọi người đều ngưỡng mộ nhìn Thượng Tú Phương. Vệ Trinh Trinh và Khúc Phi Yên, hai người chưa từng mở bình cũng bắt đầu hơi động lòng, đằng nào tiền của mình cũng để không, chi bằng mở bình thử xem, biết đâu lại mở ra được thứ gì tốt.
Quyết định vậy, hai người liền chờ chút, khi nào không ai mở bình nữa sẽ ra mở, như thế cũng không làm mất thời gian làm ăn của điếm chủ. Thượng Tú Phương mở mắt, lộ vẻ vui mừng, không ngờ nàng dễ dàng đột phá đến Tiên Thiên Cảnh giới như vậy, thăng cấp dễ quá.
Sau khi bình ổn lại chút tâm tình kích động, nàng vung tay về chiếc bình thứ chín.
"Ba!"
Tiếng bình vỡ vang lên, một vật hình thù cổ quái rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
Thượng Tú Phương đánh giá vật này, thấy nó hình tròn, có một thứ vật liệu đen không rõ tên bao lấy một miếng Lưu Ly, phía dưới còn có một vật liệu đen lớn cỡ chiếc đũa, nàng chưa từng gặp thứ gì giống vậy, có lẽ lại là đồ mới, nàng liền hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, vật này là gì?"
«Kính lúp»: Một sản phẩm từ thế giới thực, loại dụng cụ quang học đơn giản có thể phóng to vật thể nhỏ lên nhiều lần.
Tần Nam Huyền nhìn món đồ mà Thượng Tú Phương vừa mở, chậm rãi nói: "Đây là kính lúp! Có thể phóng to hình ảnh vật thể nhỏ lên nhiều lần."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Thượng Tú Phương có chút ngạc nhiên cầm nó lên xem xét kỹ, rồi phát hiện khi nhìn Tần Nam Huyền qua kính lúp, nàng liền hoảng sợ nói: "Điếm chủ, mặt của ngươi!?"
Cứ như nhìn thấy chuyện kinh khủng gì. Vừa rồi, khi xuyên qua kính lúp, nàng thấy toàn bộ khuôn mặt của Tần Nam Huyền phóng to lên, đến cả sợi tóc cũng thấy rõ mồn một. Tuy Tần Nam Huyền có dáng vẻ anh tuấn tuyệt trần, nhưng phóng to như vậy trông cũng hơi đáng sợ. Nhưng khi bỏ kính lúp ra, mặt Tần Nam Huyền lại trở về như cũ, không còn như khi nhìn qua kính lúp nữa. Lúc này Thượng Tú Phương mới hiểu ra lời của điếm chủ, vẻ mặt nàng vui sướng như đứa trẻ được món đồ chơi yêu thích.
Nhìn xung quanh một lúc, Thượng Tú Phương dừng lại, rồi đánh vào chiếc bình cuối cùng.
"Ba!"
Một tiếng vỡ nhỏ, chiếc bình vỡ vụn, một cái túi trong suốt rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Thượng Tú Phương nhìn vào trong, thấy toàn là mấy trái cây màu đỏ đã héo.
Ps: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá và đặt mua! « ? ω ? »."
Bạn cần đăng nhập để bình luận