Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 821: Ninh Trung Tắc: Điếm chủ chẳng lẽ uống thuốc a ? ! Lý Tú Ninh xấu hổ! ! (canh một )

"Chương 821: Ninh Tr.u.ng Tắc: Chẳng lẽ đ.i.ế.m chủ uống thuốc à? ! Lý Tú Ninh xấu hổ! ! (Canh một) "Trinh Trinh, chờ một chút nấu chút cháo nhé," Ninh nữ hiệp đến lúc đó ăn chút cháo cho dưỡng dạ dày."
"Vâng."
Vệ Trinh Trinh dịu dàng gật đầu.
Đợi sau khi ăn cơm trưa xong, mọi người liền nằm trong sân phơi nắng, ai nấy đều không muốn nhúc nhích.
Loan Loan lại nháy mắt, lén lút đến bên cạnh Tần Nam Huyền, rồi dùng tóc mình cào ngứa Tần Nam Huyền.
"A Thu!"
Tần Nam Huyền đột nhiên cảm thấy mặt mình hơi ngứa, mở mắt ra, liền thấy Loan Loan đang giả bộ ngủ trên ghế một cách hoảng hốt, tức giận liếc Loan Loan một cái, ý niệm vừa động, thân thể Loan Loan liền bay lên, lơ lửng trước mặt Tần Nam Huyền.
Loan Loan đợi một hồi không thấy động tĩnh gì khác, lúc này mới thận trọng mở một mắt ra, liền thấy khuôn mặt đẹp trai của Tần Nam Huyền ngay trước mặt, ánh mắt thích thú nhìn mình.
Loan Loan biết mình bị phát hiện, lúc này hướng Tần Nam Huyền hôn một cái, làm bộ đáng thương nhìn hắn, khiến người không kìm lòng được trong lòng nảy lên một cảm giác muốn che chở người đẹp.
Trên mặt Tần Nam Huyền nở một nụ cười dịu dàng.
Thấy Tần Nam Huyền biểu tình này, trong lòng Loan Loan lộp bộp một tiếng, lúc này trực tiếp thôi động nội lực, thi triển khinh công liền muốn chạy trốn.
Nhưng còn chưa đợi nàng rời đi, Tần Nam Huyền trong nháy mắt liền tóm lấy bả vai nàng.
Sau đó mang theo vẻ mặt kinh hoảng của Loan Loan đi vào phòng.
Một lát sau, mọi người liền nghe thấy tiếng bàn tay vỗ vào da thịt, tiếng kêu đau của Loan Loan cùng với tiếng mạnh miệng không phục, sau đó biến thành âm thanh luận bàn võ nghệ.
Ninh Tr.u.ng Tắc nghe thấy mà mặt đỏ bừng, vẻ mặt kinh hãi nhìn con gái mình, có chút không thể mở miệng nói: "Đ.i.ế.m chủ... bọn họ đây là đánh tới đánh lui thành đánh nhau rồi ? !"
Nhạc Linh San cũng có chút xấu hổ gật đầu.
"Tê!"
Ninh Tr.u.ng Tắc hít một hơi, người đ.i.ế.m chủ này gan cũng quá lớn, lại dám ban ngày ban mặt... Cũng may nơi này hẻo lánh, nếu không khẳng định sẽ có một đám văn nhân đến chỉ trích đ.i.ế.m chủ.
"Yên tâm đi, nương!"
Nhạc Linh San nhìn vẻ mặt của Ninh Tr.u.ng Tắc cũng biết bà đang nghĩ gì, lúc này xấu hổ mở miệng giải thích: "Ở bên ngoài tiệm, không nghe được một chút tiếng động nào."
Tuy là mẹ ruột của mình, nhưng khi nói đến chuyện như vậy, vẫn có chút xấu hổ.
Ninh Tr.u.ng Tắc lúc này mới hiểu ra, trách không được đ.i.ế.m chủ lại làm càn như vậy.
Lúc này bên ngoài tiệm nhỏ, Lý Tú Ninh cùng Hồng Phất Nữ nhìn ngôi nhà phong cách cổ xưa này, thoạt nhìn còn có chút cũ kỹ, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái.
"Hồng Phất, cô xác định là chỗ này bọn họ nói sao ?!"
"Không sai!"
Sắc mặt Hồng Phất Nữ tuy có chút nghi hoặc, nhưng vẫn rất khẳng định gật đầu, biểu thị mình không tính sai.
"Đi, vào xem."
Lý Tú Ninh dẫn đầu hướng vào bên trong tiệm nhỏ đi.
Sau đó hai người trên mặt ửng đỏ, bên trong tiệm nhỏ lại truyền đến những âm thanh luận bàn võ nghệ kỳ quái.
Tuy hai người cũng chưa trải qua chuyện đời, nhưng vì quanh năm theo Lý Thế Dân chạy bên ngoài, vẫn có thể hiểu rõ ý gì.
Hai người lập tức lại lui ra khỏi tiệm nhỏ.
Hồng Phất Nữ chau mày, có chút không chắc chắn nhìn Lý Tú Ninh.
"Tứ tiểu thư, cô xác định cái tên nhân loại này thật sự là cao nhân sao?!"
"Sao ta cảm giác hắn giống một tên dâm tặc vậy!"
Có thể làm loại chuyện như vậy vào ban ngày, thậm chí những tên dâm tặc cũng không làm chuyện này ban ngày.
"Hồng Phất, không được nói bừa!"
Lý Tú Ninh bình tĩnh lại một chút xao động trong lòng, hướng về Hồng Phất Nữ nhẹ giọng nói: "Hồng Phất chẳng lẽ cô không nhận ra chỗ nào không đúng sao!?"
"Chỗ không đúng ?!"
Trên mặt Hồng Phất Nữ hiện lên một tia nghi hoặc, vừa nãy còn đang cố nghe âm thanh, đâu còn nhớ quan sát xung quanh chứ.
Đúng rồi, âm thanh!!!
Trên mặt Hồng Phất Nữ lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Ở bên ngoài này lại không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào! ! !"
"Không sai!"
Lý Tú Ninh gật đầu, vừa nãy nàng đã nhận thấy có gì đó không bình thường, chỉ là ở bên trong không thể bình tĩnh suy nghĩ nhiều, bây giờ ra khỏi tiệm nhỏ, sau khi nàng tỉnh táo lại, trong nháy mắt liền nhận thấy ra vấn đề.
"Chẳng lẽ tên dâm tặc này... người này thật sự là cao nhân ? !"
Trên mặt Hồng Phất Nữ hiện lên vẻ kinh ngạc, đều nói các vị tiền bối cao nhân có một chút cổ quái, không ngờ lại là thật.
"Hồng Phất, lát nữa vào bên trong,"
Lúc nói chuyện chú ý một chút."
Lý Tú Ninh dặn dò Hồng Phất Nữ bên cạnh.
Thấy Hồng Phất Nữ gật đầu, hai người lúc này mới im lặng chờ bên ngoài, còn việc vào bên trong, nàng mới không muốn vào để chịu tội đâu!
Hay là đợi bọn họ đi ra thì tốt hơn.
Bên kia, hậu viện tiệm nhỏ, Tần Nam Huyền đương nhiên cảm nhận được Lý Tú Ninh các nàng vào, nhưng lúc này chính là thời khắc mấu chốt của việc luận bàn võ nghệ, từng chiêu từng thức đều phải đặc biệt tập trung tinh thần, cho nên không để ý tới bọn họ.
Ngoài cửa, trên mặt Ninh Tr.u.ng Tắc là vẻ kinh hãi, trong mắt tràn đầy bất khả tư nghị.
Người đ.i.ế.m chủ này so tài cũng quá lâu rồi, đã nhanh nửa tiếng rồi, trước đây bà và Nhạc Bất Quần lúc tỉ thí, nhiều nhất một khắc đồng hồ đã phân ra thắng bại.
Thế nhưng đ.i.ế.m chủ đến giờ vẫn chưa kết thúc, có phải vừa luận bàn võ nghệ, vừa dùng đan dược khôi phục nội lực không vậy!
Người trẻ tuổi không thể vì nhất thời hiếu thắng, mà làm những chuyện tự hủy tiền đồ như vậy chứ!
Có lòng muốn nhắc nhở con gái mình một câu, nhưng không biết nên nói như thế nào, đợi lúc khác tìm thời gian nhắc nhở đ.i.ế.m chủ vậy.
"A, ta thua rồi..."
Kèm theo tiếng Loan Loan hùng dũng bị Tần Nam Huyền dùng võ nghệ đánh bại, trong hậu viện lần nữa khôi phục sự tĩnh mịch.
Tần Nam Huyền nghỉ ngơi một lát, lúc này mới từ trong phòng vẻ mặt thần thanh khí sảng bước ra.
Thấy sắc mặt của Tần Nam Huyền, Ninh Tr.u.ng Tắc nhất thời nhíu mày một cái, đ.i.ế.m chủ đây không giống như ăn đan dược khôi phục nội lực, chẳng lẽ... võ nghệ của đ.i.ế.m chủ thật sự lợi hại như vậy? !
Những chiêu thức võ học như vậy cũng quá cao siêu đi!
PS: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! !. (?? Tịch )."
Bạn cần đăng nhập để bình luận