Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 918: Quách Phù Dung: Điếm chủ, ngươi nói đây là đao ? ! Không muốn điện có thể sáng bóng đèn! ! (ba canh )

Chương 918: Quách Phù Dung: Điếm chủ, ngươi nói đây là đao?! Không cần điện mà có thể sáng bóng đèn! ! (Ba canh) Nàng trước kia đã thấy có người rút ra binh khí, hơn nữa còn là Thần Binh. Chứng kiến chính mình rút ra cây tiểu đao này, Quách Phù Dung nhất thời vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, đây là Thần Binh sao?!" « Tengumaru »: Đến từ thế giới Hộ Đình thập tam đội nào đó, là đao trảm phách mà Tử Thần đeo, vì trạng thái Asauchi, còn chưa Shikai. "Vận khí coi như không tệ!" Nghe Quách Phù Dung hỏi, Tần Nam Huyền nhìn tiểu đao nàng rút ra, chậm rãi nói: "Đây là một thanh trảm phách đao, tên là Tengumaru." "Cái gì! ! Dĩ nhiên là trảm phách đao!?" Nghe Tần Nam Huyền nói xong, tất cả mọi người trong cửa hàng nhỏ đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Phải biết, tần suất xuất hiện của trảm phách đao thật sự còn thấp hơn cả tần suất xuất hiện của trữ vật giới chỉ. Không ngờ Quách Phù Dung lại may mắn như vậy. Thấy phản ứng của các cô gái trong cửa hàng, Quách Phù Dung cũng biết loại vũ khí gọi là trảm phách đao này có lẽ không là gì với điếm chủ, nhưng đối với các nàng mà nói có lẽ là thần khí, nhất thời vẻ mặt mong chờ nhìn Tần Nam Huyền. "Trảm phách đao, ngoài trừ khắc chế quỷ hồn các loại, có năng lực khắc chế mạnh mẽ, còn có thể chém giết ác quỷ và tai họa." "Hơn nữa mỗi thanh vũ khí đều có năng lực đặc biệt riêng, có thuộc tính khác nhau, có thể Shikai và Bankai." "Thanh vũ khí của ngươi thuộc tính hỏa." Quách Phù Dung và các nàng càng lộ vẻ kinh hãi, một vũ khí lại chia làm ba trạng thái, mà còn thêm công kích thuộc tính hỏa. "Điếm chủ, thanh đao này của ta làm sao mới có thể Shikai được?!" "Đánh nát nó đi, Tengumaru." Nghe Quách Phù Dung hỏi, Tần Nam Huyền chậm rãi nói: "Chỉ cần ngươi thiết lập được liên kết với nó, sẽ có thể Shikai." Nghe Tần Nam Huyền nói, Quách Phù Dung nhất thời có chút nôn nóng cầm thanh trảm phách đao xuống. Vừa cầm xuống, Tengumaru lập tức khôi phục nguyên dạng. Nhìn thanh trảm phách đao thon dài màu lam trong tay, Quách Phù Dung nắm lấy Tengumaru rút đao ra khỏi vỏ. Sau đó, nàng nhắm mắt lại, dựa theo lời Tần Nam Huyền nói thiết lập liên kết với Tengumaru. Trong nháy mắt, nàng cảm nhận được một loại cảm giác kỳ diệu, lập tức tâm lĩnh thần hội nói ra lời Shikai của Tengumaru. "Đánh nát nó đi, Tengumaru!" Theo lời Quách Phù Dung vừa dứt, Tengumaru trong tay nàng lập tức biến hóa. Thân đao của nó biến thành một thiết chùy hình dáng như xương rồng bà màu đen, thoạt nhìn cực kỳ cồng kềnh. Miệng nhỏ của Quách Phù Dung khẽ nhếch lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn đồ vật trước mắt giống như xương rồng bà bằng sắt khổng lồ. Sau đó, nàng quay đầu nhìn Tần Nam Huyền với vẻ mặt khó tin, xác định đây là trảm phách đao, chứ không phải côn, bổng các loại ư?! Nặng như vậy, mình có thật sự có thể dùng nó đánh nhau không?! Hơn nửa ngày Quách Phù Dung mới trì hoãn lại tinh thần. Nàng thử nâng Tengumaru lên một chút, lại phát hiện mình dễ dàng nâng được nó, hoàn toàn không nặng như tưởng tượng. Quách Phù Dung trong lòng có chút hiểu ra, xem ra là do mình là chủ nhân của trảm phách đao a! Nghĩ đến đây, trên mặt Quách Phù Dung lộ ra nụ cười hài lòng, đây đúng là một binh khí tốt. Nhìn quanh cửa hàng một vòng, phát hiện nơi này không thích hợp thử uy lực trảm phách đao, nàng chỉ có thể đè xuống kích động trong lòng, tâm niệm vừa động, giải trừ trạng thái Shikai của trảm phách đao, thu vào vỏ đao. Quách Phù Dung đột nhiên nhớ điếm chủ trước kia có nói trảm phách đao còn có thể Bankai. Nhất thời, nàng không nhịn được hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, nếu muốn Bankai Tengumaru thì phải làm sao?!" "Ngươi cần phải từ từ dụng tâm giao tiếp với nó, chờ độ phù hợp của hai người các ngươi cao lên, đương nhiên sẽ biết làm sao để Bankai." Quách Phù Dung nghe Tần Nam Huyền nói liền gật đầu. Sau đó, nàng vung vỏ đao trong tay về phía bình. "Đùng đùng!!" Kèm theo tiếng hai chiếc bình vỡ tan, đồ vật bên trong rơi ra, nổi bồng bềnh giữa không trung. Một tiểu nhân cao bằng bàn tay. Một hình cầu lưu ly. Quách Phù Dung tò mò quan sát hai thứ mình vừa mở được. Tiểu nhân lớn bằng bàn tay, trông như người thật thu nhỏ, vô cùng chân thực. Cái hình cầu lưu ly thì có một vòng màu đen trông như sắt bên trong. "Đó là bóng đèn sao?!" Vệ Trinh Trinh đứng bên cạnh thấy hình cầu lưu ly, trong mắt lóe lên vẻ hiếu kỳ. Quách Phù Dung nhân tiện hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, cái này là bóng đèn sao?!" «Sinh Mệnh Chi Đèn»: Đến từ thế giới Sinh Tử Thương Điếm nào đó. Tự động trói buộc người mở bình, bóng đèn có thể phát sáng. Đồng thời nó cũng sẽ thay đổi theo trạng thái sinh mệnh của người bị trói buộc. Nếu gặp nguy hiểm hoặc sinh mệnh bị đe dọa, đèn sẽ ảm đạm, còn nếu người chết, đèn sẽ tắt hoàn toàn. "Đây không phải bóng đèn bình thường." Tần Nam Huyền nghe Quách Phù Dung hỏi, nhìn vật nàng vừa rút được, nhất thời lắc đầu, thong thả mở miệng nói: "Đây là sinh mệnh chi đèn, sẽ tự động trói buộc người mở bình. Nó sẽ hiển thị sinh mệnh đặc thù của ngươi, ví dụ như ngươi bị trọng thương, đèn sẽ trở nên ảm đạm, chết thì sẽ hoàn toàn tắt." Vô Tình ở bên cạnh nhất thời lộ vẻ vui mừng, Phó Tổng Bộ tuy ngoài miệng không nói, nhưng vẫn rất lo lắng cho sự an toàn của Quách Phù Dung. Có cái sinh mệnh chi đèn này, đến lúc đó Phó Tổng Bộ đại nhân có thể quan sát được trạng thái của Quách Phù Dung qua chiếc đèn này, sẽ không phải lo lắng cho sự an nguy của nàng nữa. Quách Phù Dung hiếu kỳ cầm đèn lên, Vệ Trinh Trinh và những người khác liền kinh ngạc phát hiện vật này không cần cắm điện cũng tự nhiên phát sáng, giống như bóng đèn các nàng vẫn dùng hàng ngày. "Có cái sinh mệnh chi đèn này, ta cũng không cần đốt nến vào buổi tối." Quách Phù Dung nhìn ngọn sinh mệnh chi đăng đang sáng trong tay, không kìm được buột miệng thốt lên một câu. Mọi người muốn phản bác, nhưng thấy ngọn sinh mệnh chi đèn sáng ngời, nhất thời trầm mặc, quả thật sinh mệnh chi đèn này hơi sáng, nhưng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận