Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 592: Làm cho Quách Phù Dung khiếp sợ điều khiển! ! Cổ quái rượu! ! (canh tư )

Chương 592: Khiến Quách Phù Dung kinh sợ điều khiển! ! Rượu cổ quái! ! (canh tư) Quách Phù Dung vẻ mặt tò mò đánh giá chuôi trường thương lớn bằng bàn tay này, trên mặt lộ ra vẻ không hiểu, cái này nhìn giống như trường thương, nhưng lại không có đầu thương. Không có đầu thương thì còn có thể gọi là trường thương sao? Gọi gậy gỗ thì còn tạm được. Chẳng lẽ chuôi trường thương này cũng giống thanh Thái đao vừa rồi, đã quá cũ nát, vừa đụng vào liền vỡ tan cái kiểu đó? ! « Không có đầu thương Bá Vương Thương »: Đến từ binh khí phổ triều Đại Minh, xếp hạng thứ ba Đường gia Bá Vương Thương. Tần Nam Huyền liếc qua món đồ mà Quách Phù Dung mở ra, chậm rãi lên tiếng: "Đây là một thanh không có đầu thương Bá Vương Thương." Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, Quách Phù Dung gật đầu, nàng cũng biết thứ hạng trong binh khí phổ, nhưng điều đó không chân thực. Rất nhiều cường giả không thèm tham gia cái gọi là xếp hạng binh khí này, nếu không thì Bá Vương Thương có còn nằm trong số đó hay không đều khó nói. Sau đó bỏ sang một bên, Quách Phù Dung hướng cái bình cuối cùng đánh vào. "Ba!" Kèm theo một tiếng vang nhỏ, cái bình vỡ tan, một quả cầu ánh sáng màu tím rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Chứng kiến mình mở ra được quả cầu ánh sáng màu tím, Quách Phù Dung lộ ra vẻ mừng rỡ, không biết quả cầu ánh sáng màu tím này là võ học gì! « Hải quân Lục Thức Chỉ Thương »: Đến từ thế giới Tặc Vương nào đó, chiêu thức Chỉ Thương trong sáu chiêu siêu nhân mà tổ chức bí mật CP 9 luyện tập từ nhỏ, uy lực cực lớn, tính thực dụng cực cao. Chiêu thức này dồn toàn bộ sức mạnh của cơ thể vào ngón trỏ, dùng ngón tay cứng như đá, trong điện quang hỏa thạch phóng ra một đòn, đầu ngón tay có lực công kích mạnh, có thể dễ dàng xuyên qua cơ thể người. Nhìn thoáng qua quả cầu ánh sáng màu tím mà Quách Phù Dung mở được, Tần Nam Huyền thong thả nói: "Đây là Chỉ Thương trong Hải quân Lục Thức, ngươi có thể kết hợp tự thân để khai phá ra phương thức thi triển phù hợp." Hải quân Lục Thức? ! Là chỉ chiêu thức công kích của đám binh sĩ đi biển sao? Với tâm tình không hiểu, Quách Phù Dung bắt đầu hấp thu quả cầu ánh sáng màu tím trước mặt. Các phương thức tu luyện và kỹ xảo thi triển của Chỉ Thương nhất thời hiện lên trong đầu Quách Phù Dung. Trên mặt Quách Phù Dung thoáng hiện một tia vẻ kinh sợ. Nàng lúc này mới biết chiêu thức này đúng là do hải quân sử dụng. Nhưng chiêu thức này cũng không bất kham như nàng nghĩ. Mặc dù không mạnh mẽ như các công pháp Nhất Dương Chỉ, nhưng nó là kỹ xảo bộc phát lực lượng trong cơ thể. Lúc không có nội lực, biết đâu có thể trở thành một chiêu phản kích tuyệt địa. Hơn nữa, có thể thử dung nhập Kinh Đào Chưởng của mình vào, gia tăng uy lực chiêu thức. Như vậy, Quách Phù Dung đã mở xong hết các bình. Nàng thu dọn đồ của mình xong liền tránh ra vị trí, để Đông Tương Ngọc mở bình. Tần Nam Huyền phất phất tay, mười cái bình Đông Tương Ngọc chọn từ trên giá hàng bay ra, vững vàng rơi xuống bàn mở bình. Đông Tương Ngọc phất tay hướng vào cái bình đầu tiên. "Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một cái máy móc lớn bằng bàn tay, hình dạng kỳ dị rớt xuống, lơ lửng giữa không trung. Đông Tương Ngọc nhìn cái hộp làm từ sắt này, trên còn dựng ba ống sắt cong, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền dò hỏi: "Điếm chủ, cái tủ này sao mà kỳ quái thế ạ?!" « Máy móc bia dinh dưỡng vô hạn năng lượng mặt trời »: Đến từ một thế giới khoa kỹ nào đó, do một nhà khoa học thích uống rượu chế tạo ra, có thể sản sinh vô hạn bia, chia làm ba loại: bia nóng, bia thường, bia đá, trưng bày sự biến hóa nhất thể. Vô luận dùng trong nhà hay thương mại đều vô cùng tiện lợi. Nghe Đông Tương Ngọc hỏi, Tần Nam Huyền nhìn thoáng qua món đồ nàng mở ra, nhất thời nhíu mày. Thứ này rất không tồi, ăn đồ nướng mà không có chút bia thì cảm giác món nướng ăn không được ngon cho lắm. Tần Nam Huyền lạnh nhạt nói: "Đây là máy móc bia dinh dưỡng vô hạn năng lượng mặt trời, có thể sản xuất bia vô hạn. Ba cái vòi này chính là miệng ra rượu, theo thứ tự là nóng, thường, đá ba loại." Nghe nói là bia, Hoàng Dung và Bạch Thanh Nhi đã từng uống bia, đồng loạt hai mắt sáng lên. Các nàng thật sự rất thích món này, không cay như rượu trắng, lại mang theo mùi mạch nha nhàn nhạt. Bia? ! Đó là loại rượu gì? Đông Tương Ngọc và đám người Mộ Dung Phục chưa từng uống bia, nghe cái tên này đều vẻ mặt mờ mịt nhìn Tần Nam Huyền. "Ngươi cầm xuống, uống một chút sẽ biết!" Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, Đông Tương Ngọc đưa tay cầm máy bia dinh dưỡng xuống. Nhất thời máy bia dinh dưỡng trở lại nguyên dạng. Nếu không phải Đông Tương Ngọc theo Lữ Tú Tài học Cửu Âm Chân Kinh, có thể vận chuyển nội lực trong người, e rằng cái tủ đột ngột trở lại hình dáng ban đầu, nàng căn bản không bắt nổi. Sau đó cẩn thận đặt tủ máy trên mặt đất. Đông Tương Ngọc vẻ mặt nhờ giúp đỡ nhìn Tần Nam Huyền. Nàng không biết làm sao để khống chế thứ này. Tần Nam Huyền đơn giản nói qua cách sử dụng cái máy móc này. Sau đó chỉ vào tờ giấy hướng dẫn 297 trang phía sau máy, khẽ giọng nói: "Nếu các ngươi quên thì phía trên có hướng dẫn chi tiết!" Học được cách dùng cái máy, Đông Tương Ngọc gật đầu, rồi nói với Quách Phù Dung: "Tiểu Quách, lấy cái bình của ngươi tới đây, rót thử xem." Quách Phù Dung cũng không từ chối, trực tiếp đưa bình cho Đông Tương Ngọc. Đông Tương Ngọc cầm bình muốn hướng vòi nóng rót, Tần Nam Huyền vội ngăn lại: "Đông chưởng quỹ, bình trong tay ngươi là loại nhựa, nếu rót bia nóng vào thì sẽ hỏng đấy, ngươi rót bia thường thử xem." Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, Đông Tương Ngọc liền hướng vòi rót bia thường rót. Các nàng đều biết chất liệu này tên là nhựa, không chịu được nước nóng. Theo bia được rót ra, một mùi hương rượu nhàn nhạt quanh quẩn trong tiệm nhỏ. Một bên Loan Loan và Hoàng Dung có chút thèm ăn nuốt một ngụm nước bọt. Hai người nhìn nhau, rồi như làn khói chạy về hậu viện, không biết đi làm gì. Hai người này luôn tinh quái, thỉnh thoảng lại nảy ra ý đồ xấu. Bất quá các nàng làm việc ở tiệm nhỏ luôn có chừng mực, Tần Nam Huyền lúc này cũng lười quản các nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận