Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 45: Tám năm nội lực, tiểu đồ chơi chong chóng tre ? ! (canh hai )

"Đắt như vậy sao!?" Loan Loan có chút kinh ngạc nhìn Tần Nam Huyền, chút tiền này đối với nàng mà nói tự nhiên là không có gì. Nhưng đối với người bình thường mà nói, đây là một mức giá vô cùng đắt đỏ. Loan Loan ngược lại có chút tin tưởng bên trong cái lọ này có thể mở ra một vài thứ tốt."Vậy ta mở trước năm cái thử xem." Loan Loan móc ra năm mươi lượng hoàng kim đưa cho Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền sau khi nhận lấy gật đầu: "Được, trên kệ tùy ý chọn." Ánh mắt tinh ranh của Loan Loan đảo quanh. Giọng nói đột nhiên trở nên vô cùng mị hoặc: "Điếm chủ, hay là ngươi giúp Loan Loan chọn lọ nào có thể mở ra đồ tốt đi." Theo Loan Loan, nếu bên trong lọ có thể mở ra đồ, nhất định là điếm chủ bỏ vào. Chỉ cần làm cho điếm chủ chọn ra món đồ có giá trị nhất trong số này là được. Chỉ thấy sắc mặt Tần Nam Huyền vẫn bình thường, không hề thay đổi: "Nếu Loan Loan cô nương muốn ta giúp cô chọn, vậy cũng được, nhưng ta không thể đảm bảo có thể mở ra đồ tốt, dù sao bên trong lọ chứa cái gì, ta cũng không biết." "Còn nữa, lần sau thu lại Thiên Ma Đại Pháp của ngươi, nó vô dụng với ta." Nụ cười trên mặt Loan Loan không hề thay đổi, tựa như người bị vạch trần không phải là nàng. Trong lòng cũng vô cùng kinh hãi. Vừa rồi khi nói chuyện, nàng đã mang theo Thiên Ma Đại Pháp của Âm Quỳ Phái kèm thêm Thiên Ma Âm. Ngoài nàng ra, Thiên Ma Âm chỉ có Chưởng môn Âm Quỳ Phái và mấy người trọng yếu, còn có Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên mới có thể tu luyện. Nên biết hiện tại nàng đã là cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong. Ngoại trừ Từ Hàng Tĩnh Trai, chính là con mọt sách kia. Thế hệ trẻ không có ai mạnh hơn nàng. Không ngờ rằng điếm chủ không có bất kỳ tu vi nào trước mặt lại có thể chống lại mị hoặc của nàng, không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào. Nhất thời nàng thu hồi phần nào sự khinh thị trong lòng. Xem ra điếm chủ trông có vẻ bình thường này trên thực tế không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Nghĩ đến đây, Loan Loan cuối cùng vẫn quyết định tự mình chọn lọ. Vốn định chọn kỹ càng một phen, lại phát hiện các lọ trên giá trông giống hệt nhau. Loan Loan chỉ có thể tùy tiện chọn năm cái. Tần Nam Huyền phẩy tay, ba chiếc lọ mà Loan Loan chọn liền lặng lẽ bay khỏi giá hàng, vững vàng rơi xuống bàn mở lọ. Chứng kiến một tay này của Tần Nam Huyền. Ánh mắt Loan Loan khựng lại, trong lòng có chút kinh ngạc. Không nhận thấy bất kỳ dao động nội lực nào, mà có thể thi triển thủ đoạn Cách không thủ vật. Ngay cả sư phụ nàng, Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên cũng không thể đạt tới trình độ này. Nên biết sư phụ của nàng là cường giả tông sư cảnh giới. Loan Loan có chút khó hiểu, đây rốt cuộc là tình huống gì. Cô lắc đầu đáng yêu. Sao tự nhiên cảm thấy nhức đầu, không thể nghĩ nhiều, sẽ mọc thêm não mất. Thực ra Loan Loan không hề ôm bất cứ hy vọng nào về việc có thể mở ra thứ gì trong lọ. Sở dĩ nàng mở năm cái lọ là vì trong lòng cảm thấy hơi hiếu kỳ. Chỉ là muốn xem bên trong có vật gì. Huống hồ năm mươi lượng hoàng kim đối với nàng mà nói cũng chẳng phải chuyện gì lớn. Nhìn năm chiếc lọ trước mặt, nàng liền chuẩn bị mở. "Di, điếm chủ, lúc này vẫn có người mở lọ à." Vừa hay lúc này Hoàng Dung đi chợ mua thức ăn xách giỏ về, thấy có người đang mở lọ, cũng không vội vào làm cơm, mà nán lại quan sát. Loan Loan cũng quay đầu tò mò nhìn Hoàng Dung xách một giỏ rau. Nhìn bộ dáng có vẻ là đang nấu cơm trong cái quán nhỏ này! Nhất thời lòng hiếu kỳ của Loan Loan trỗi dậy, rốt cuộc là thứ gì mà có thể khiến Hoàng Dung cam tâm tình nguyện ở lại làm cơm cho điếm chủ. Với tâm trạng đầy nghi ngờ, Loan Loan đưa bàn tay ngọc mảnh khảnh lên, đập vỡ chiếc lọ thứ nhất trước mặt. "Ba!" Theo tiếng lọ vỡ vang lên, một bông hoa lớn cỡ bàn tay rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. «Hoa hồng»: Đến từ thế giới thực, hoa hồng được nhân công vun trồng, là một lựa chọn tuyệt vời để tặng bạn gái, khi cầm cần hết sức cẩn thận, vì Hoa Hồng Có Gai. Loan Loan nhìn bông hoa nhỏ lơ lửng giữa không trung, nàng cảm thấy nó chẳng khác gì một bông hoa bình thường."Đây là hoa hồng, khi cầm nên cẩn thận một chút, vì nó có gai." Nghe Tần Nam Huyền nói, Loan Loan ngơ ngác nhìn hắn. Có chút không thể tin nổi: "Ý của ngươi, đây chỉ là một bông hoa hồng bình thường?" Nhìn Tần Nam Huyền gật đầu. Loan Loan lập tức vẻ mặt chấm hỏi. Tuy rằng bông hoa này rất đẹp, trước kia cũng chưa từng thấy bao giờ. Nhưng cũng đâu đến mức mười hai lượng vàng. Chẳng lẽ quán này thật sự là một cái Hắc Điếm? Sau đó nàng lại vội vàng gạt ý nghĩ này ra khỏi đầu. Nếu là Hắc Điếm, thì chỉ riêng Vương Thế Sung cũng sẽ khiến nó sụp đổ. Huống hồ còn có Đông Phương Bất Bại cùng những người trong giới giang hồ kia. Nếu là Hắc Điếm, có lẽ đã bị đánh chết từ lâu rồi. Loan Loan cầm lấy hoa. Mắt trần có thể thấy được, bông hoa hồng trực tiếp lớn ra. Vẻ mặt Loan Loan lộ rõ vẻ kinh hãi. Bông hoa này sao đột nhiên lớn lên thế. Đây là chuyện chưa từng thấy trước đây. Xem ra nơi này cũng không hề tầm thường như nàng nghĩ. Nói không chừng thật sự có cơ duyên lớn. Nghĩ đến đây, Loan Loan hít sâu một hơi, đưa tay trực tiếp đập vỡ cái lọ thứ hai. "Ba!" Theo tiếng lọ vỡ, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng này, Loan Loan ngơ ngác nhìn về phía Tần Nam Huyền. Nàng hoàn toàn không hiểu đây là cái gì. «Nội lực tám năm của cao thủ võ lâm»: Đến từ một cao thủ võ lâm vô danh nào đó, có nội lực tám năm, sau khi hấp thu có thể trực tiếp nhận được tám năm nội lực. Tần Nam Huyền nhìn Loan Loan mở ra quả cầu ánh sáng màu trắng, mỉm cười giải thích: "Đây là một quả cầu nội lực, sau khi hấp thu ngươi có thể tăng thêm tám năm nội lực mà không có bất kỳ tác dụng phụ nào." Nghe vậy, Loan Loan vẻ mặt khó tin nhìn quả cầu ánh sáng trắng trước mắt. Chỉ một quả cầu trắng như thế mà có thể tăng thêm tám năm nội lực sao. Nàng có chút không tin lắm. Loan Loan nghi ngờ làm theo gợi ý của Tần Nam Huyền, hấp thụ quả cầu ánh sáng đó. Rồi nàng phát hiện ra trong người mình quả nhiên vừa tăng thêm tám năm nội lực. Đến đây, nàng đã hiểu vì sao Trương Tam Phong cùng Đông Phương Bất Bại cũng đến quán nhỏ này. Đây thực sự là một cơ duyên lớn. Chỉ có kẻ ngốc mới không đến. Loan Loan mong chờ nhìn ba chiếc lọ còn lại. Tay khẽ động, chiếc lọ thứ ba trực tiếp vỡ vụn. "Ba!" Theo tiếng lọ vỡ, một vật có hai cánh trên, một cái cán tre ở dưới rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Nhìn tạo hình này, trong lòng Loan Loan xuất hiện một ý nghĩ không hay. Đây chẳng lẽ là cái chong chóng tre mà trẻ con hay chơi à. Vào thời của bọn họ, chong chóng tre đã xuất hiện. "Điếm chủ, đây chẳng lẽ là một cái chong chóng tre?" Loan Loan có chút không dám tin nhìn vật trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận