Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 756: Thương Tú Tuần quyết định! ! Cư dân lầu thiết kế đồ chỉ mở ra! ! (năm canh )

Chứng kiến mình mở ra một quả cầu ánh sáng màu tím, Phó Thải Lâm trên mặt hiện lên một tia mừng rỡ. Lần trước mình mở ra một cái Cáp Mô công, không biết lần này mình sẽ mở ra thứ gì, lúc này vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Nam Huyền.
« Không Minh Quyền »: Là do Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông của Toàn Chân Giáo sáng tạo, là thiên hạ Chí Nhu quyền pháp, ý chính là lấy không. Rõ ràng, Nhu trong mang nhận, quyền lực muốn làm như có như không, quyền pháp này tổng cộng chia làm 72 đường.
Chứng kiến Phó Thải Lâm mở ra quả cầu ánh sáng màu tím, Tần Nam Huyền chậm rãi nói: "Đây là Không Minh Quyền của Chu Bá Thông."
"Không Minh Quyền?!"
Phó Thải Lâm suy tư một chút, nhớ tới Chu Bá Thông hình như là sư đệ của Vương Trùng Dương, xem ra đây không phải là loại quyền pháp thâm ảo gì. Bất quá dù sao cũng là một môn quyền pháp mình trước đây chưa từng tiếp xúc, Phó Thải Lâm cũng không thất vọng, lúc này bắt đầu hấp thu quả cầu ánh sáng màu tím trước mặt.
Theo quả cầu ánh sáng màu tím bị hấp thu, phương thức tu luyện của Không Minh Quyền, cùng chiêu thức đều hiện lên trong đầu Phó Thải Lâm.
Cảm nhận thông tin về Không Minh Quyền trong não, Phó Thải Lâm có chút kinh ngạc. Quyền pháp này tuy không cùng cảnh giới với Tứ Đại Kỳ Thư, nhưng vẫn cực kỳ cường đại. Thậm chí một vài điều trong đó cũng có tác dụng không nhỏ với hắn.
Phó Thải Lâm bình phục lại tâm tình, rồi nói với Lỗ Diệu Tử đang nghiên cứu lựu đạn bỏ túi: "Lỗ Diệu Tử, ngươi nên mở bình rồi."
Lúc này Lỗ Diệu Tử đang chau mày nghiên cứu cảm giác điện lựu đạn, hắn phát hiện vật này quá tinh diệu, căn bản không phải thứ mình có thể hiểu được. Nghe thấy tiếng của Phó Thải Lâm, hắn đành phải tạm gác nghiên cứu, nói với Phó Thải Lâm: "Cái lựu đạn này, ngươi cho ta mượn nghiên cứu một chút."
Thấy Phó Thải Lâm gật đầu, hắn mới hài lòng đi đến chỗ bàn mở bình. Lỗ Diệu Tử không trực tiếp mở bình mà cầm một cái bình lên nghiên cứu.
Bên kia, hậu viện, trong phòng.
Thương Tú Tuần nhìn mộng đẹp phù trên tay, cắn chặt răng, như đã quyết định điều gì, trực tiếp làm theo lời Tần Nam Huyền, dán lá bùa lên người. Nhất thời lá bùa hóa thành một vệt kim quang tan vào cơ thể nàng. Thương Tú Tuần lập tức cảm thấy buồn ngủ, biết lá bùa có tác dụng, liền nằm xuống giường.
"Tú Tuần, Tú Tuần, dậy đi, lớn thế này rồi, sao còn nằm ỳ ra!"
Thương Tú Tuần vừa nằm xuống đã nghe thấy tiếng nói quen thuộc bên tai, mặt lộ vẻ bất ngờ. Mí mắt hơi run rẩy từ từ mở ra, liền thấy một bóng hình quen thuộc đang đặt đồ ăn lên bàn. Thương Tú Tuần thấy bóng hình đó, mắt lập tức rưng rưng, nước mắt lặng lẽ rơi. Giọng nàng nghẹn ngào: "Nương."
Sau đó cả người bật dậy khỏi giường, chân chưa kịp đi giày đã vội chạy đến ôm lấy Thương Thanh Nhã, cảm nhận mùi hương quen thuộc, Thương Tú Tuần nghẹn ngào: "Nương, nữ nhi rất nhớ người!"
Thương Tú Tuần thấy con gái khóc như mưa, dù không biết có chuyện gì vẫn ôm lấy con, dịu dàng nói: "Nương ở đây, có ấm ức gì cứ nói với nương, nương sẽ xả giận cho con."
Thương Tú Tuần nức nở lắc đầu, không nói gì mà chỉ ôm chặt lấy mẹ.
Sau khi bình tĩnh lại, Thương Tú Tuần làm nũng với mẹ: "Nương, con đói."
Thương Thanh Nhã sủng nịnh nhìn nàng, ôn nhu nói: "Đã chuẩn bị xong món cháo quế hoa và bánh ngọt con thích nhất rồi, mau ăn đi, kẻo nguội." Nói xong liền kéo Thương Tú Tuần ngồi xuống ăn điểm tâm.
... Một lát sau, Lỗ Diệu Tử đành phải buông tha, hắn phát hiện cái bình này nhìn thì đơn giản nhưng lại tinh diệu hơn cả lựu đạn. Lựu đạn còn có hy vọng tìm ra nguyên lý, còn vật trước mắt thì căn bản không cách nào.
Lỗ Diệu Tử càng thêm mong chờ thứ bên trong, vung tay đập vào cái bình thứ nhất.
"Ba!"
Cùng tiếng vỡ tan của bình, một xấp giấy rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
"Đây là một xấp giấy?!" Lỗ Diệu Tử thấy vật mình mở được, vẻ mặt tò mò hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, xấp giấy này là gì vậy?"
« Bản vẽ kiến trúc nhà ở năm tầng »: Đến từ một thế giới hiện thực, là bản vẽ thiết kế một tòa nhà ở năm tầng.
Tần Nam Huyền nhìn bản vẽ Lỗ Diệu Tử mở được, chậm rãi nói: "Đây là bản vẽ kiến trúc nhà ở năm tầng."
"Nhà ở?! " "Đó là loại lầu gì?!"
Nghe Tần Nam Huyền giới thiệu, mặt Lỗ Diệu Tử lộ vẻ ngơ ngác, mình từng nghe Hoàng Hạc Lâu, Tùng Hạc Lâu, tửu lâu, chứ chưa từng nghe nhà ở năm tầng bao giờ.
Ngược lại Khúc Phi Yên bên cạnh thì mắt sáng lên. Với kinh nghiệm cả đời của chuyên gia xây dựng mà nàng đã hấp thụ, nàng biết tác dụng của bản vẽ này. Nếu không phải không biết làm xi măng và các vật liệu tương tự thì đã thiết kế một tòa nhà lớn để chơi rồi.
"Nhà ở là chỉ một tòa nhà có thể cung cấp chỗ ở cho rất nhiều người cùng một lúc, có chút giống khách sạn."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Lỗ Diệu Tử vẻ mặt tò mò cầm xấp giấy xuống, giở ra xem. Lập tức mắt hắn sáng lên, bị kiểu kiến trúc mới lạ độc đáo này hấp dẫn. Xem qua một lượt, mặt Lỗ Diệu Tử lộ vẻ kinh thán, người thiết kế bản vẽ này thật thông minh, cách bố trí phòng vừa tăng không gian sử dụng lại thoải mái hơn. Hơn nữa thiết kế bằng xi măng trong bản vẽ cũng rất vững chắc.
Lỗ Diệu Tử hít một hơi sâu, ngừng ý định tiếp tục nghiên cứu, nghĩ mình nên mở hết các bình rồi nghiên cứu tiếp vậy.
Lỗ Diệu Tử vung tay đập vào cái bình thứ hai.
"Ba!"
Cùng tiếng nổ nhẹ, bình vỡ vụn, một tấm thẻ rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận