Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 394: Tiểu Long Nữ quyết định, Loan Loan: Đây chính là cảm giác về nhà « ba canh ».

Chương 394: Tiểu Long Nữ quyết định, Loan Loan: Đây chính là cảm giác về nhà « ba canh ».
Nhìn thấy Tiểu Long Nữ gật đầu, Tôn Bà Bà có chút gấp gáp mở miệng nói: "Chỗ kia ở nơi nào?"
Nàng đối với loại địa phương thần kỳ này trong lòng tràn đầy tò mò.
Tiểu Long Nữ vẻ mặt khó xử lắc đầu: "Tôn Bà Bà, ta biết chỗ đó, thế nhưng ta đã hứa với Lão Ngoan Đồng không thể kể cho người khác biết chỗ này."
"Ah!"
Tôn Bà Bà trên mặt hiện lên một tia thất vọng, bất quá cũng không tiếp tục truy hỏi.
Tiểu Long Nữ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Nhưng mà Chu Bá Thông nói với ta, nếu như ta muốn đi, hắn có thể dẫn ta đi."
Tôn Bà Bà nghe vậy, nhíu mày một cái, nhất thời thần sắc trên mặt có chút phức tạp, nàng đang suy nghĩ có nên để Tiểu Long Nữ đi hay không.
Chu Bá Thông nàng tự nhiên nhận biết, tuy người này giống như trẻ con hồn nhiên, nhưng là không biết nói dối, tu vi bây giờ cũng là cảnh giới tông sư sơ kỳ, bảo hộ Tiểu Long Nữ tự nhiên không có vấn đề gì.
Tôn Bà Bà lo lắng chính là Tiểu Long Nữ tuổi còn quá nhỏ, chịu không nổi đường dài bôn ba, bất quá nàng có một loại dự cảm, nơi này có kinh thiên cơ duyên, lại không muốn Tiểu Long Nữ cứ như vậy bỏ lỡ, lúc này hướng về phía Tiểu Long Nữ mở miệng dò hỏi: "Long Nhi, con muốn đi không?"
Sau khi suy tư một hồi, Tôn Bà Bà quyết định để Tiểu Long Nữ tự mình quyết định.
Tiểu Long Nữ cúi đầu, cắn ngón tay, sau khi suy nghĩ một hồi, gật đầu nói: "Tôn Bà Bà, ta muốn đến xem thử."
Nàng đối với cái tiệm nhỏ thần bí trong miệng Lão Ngoan Đồng cũng hiếu kỳ vô cùng.
Tôn Bà Bà gật đầu: "Tốt, vậy đến lúc đó con cùng Lão Ngoan Đồng cùng đi đi."
Nếu Tiểu Long Nữ đã quyết định, nàng tự nhiên sẽ không ngăn cản, sau đó mang theo Tiểu Long Nữ trở lại phái Cổ Mộ, chuẩn bị ra ngoài lấy đồ cần thiết.
Tiểu Long Nữ còn mang theo rất nhiều hoàng kim và bạc trắng. Còn những vàng bạc châu báu này từ đâu ra, chính là Vương Trùng Dương trước đây dùng để thu phục tài chính khởi nghĩa phương Bắc.
Lúc đó Vương Trùng Dương chuẩn bị rất nhiều vàng bạc châu báu cất giấu trong mộ cổ. Bởi vì hắn biết dù đạo sĩ cũng có thất tình lục dục, để tránh đệ tử của mình dòm ngó những vàng bạc châu báu này, nên đặt chúng ở mộ cổ thuộc phái Chung Nam Sơn, nơi kín đáo nhất, sau này khởi nghĩa thất bại, Vương Trùng Dương lại chết, những vàng bạc châu báu này tự nhiên trở thành đồ vật của phái Cổ Mộ.
Bên kia, trên đường ngoài thành Lạc Dương.
Loan Loan vẻ mặt mệt mỏi đang dẫn theo Đan Uyển Tinh và Vân Ngọc Chân cùng thị nữ của các nàng hướng tiệm nhỏ chạy tới.
Từ Âm Quỳ phái đến Dư Hàng, rồi từ Dư Hàng đến Lạc Dương, ở giữa ngoại trừ ngủ và ăn cơm, cơ bản không có nghỉ ngơi, dù nàng là người có thực lực Tiên Thiên cảnh giới tột cùng, cũng có chút mệt mỏi.
Bây giờ nhìn thành trì càng ngày càng gần, vẻ uể oải trên mặt Loan Loan biến mất, giọng nói có chút kích động mở miệng nói: "Sắp đến rồi, cố lên."
Dứt lời, Loan Loan tốc độ lại lần nữa tăng lên, trực tiếp hóa thành một đạo bóng trắng lao về phía thành Lạc Dương, lâu lắm không gặp Điếm chủ, nàng đã không thể kìm nén được sự nhớ mong trong lòng, muốn mau chóng nhìn thấy Điếm chủ.
Vân Ngọc Chân cùng Đan Uyển Tinh liếc nhau một cái, cười khổ một tiếng, theo lý thì các nàng là lần đầu mở bình tử, hẳn là phải gấp gáp hơn Loan Loan, thế nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ này, dường như Loan Loan dọc đường đi có vẻ còn nôn nóng hơn các nàng, nhìn thân ảnh Loan Loan dần đi xa, các nàng cũng vội vàng thi triển khinh công đuổi kịp.
Bên kia, bên trong tiệm nhỏ.
Khúc Phi Yên đã hoàn thành cải tạo thiết kế.
Tần Nam Huyền và Khúc Phi Yên đang cải tạo tiệm nhỏ.
Đầu tiên là đặt nguồn suối ở một vị trí cao hơn ao nước nóng một chút, sau đó chia làm mấy đường nước chảy.
Một đường trực tiếp chảy vào ao nước nóng, một đường chảy đến nhà bếp, đường khác lại nối đến nhà vệ sinh.
Tần Nam Huyền vung tay, ống trúc bên cạnh trực tiếp cắm vào mặt đất, nối liền hai địa điểm.
Như vậy, bất luận là rửa chén hay tắm rửa cũng không cần phải tốn công đun nước nóng như vậy. Chỉ cần đến lúc đó rửa xong thì rửa lại một lần nữa là được. Còn có, là nối ao nước nóng bằng một đường ống thông thẳng đến cống thoát nước của thành Lạc Dương, ngâm mình suối nước nóng vẫn cần có nước chảy liên tục mới thoải mái.
Mấy ngày nay nhiệt độ đã dần dần chuyển lạnh, có thể chuẩn bị ngâm mình trong suối nước nóng.
Tần Nam Huyền để tránh các nàng ngại ngùng, vẫn đặt một tấm rèm vải ở giữa ao suối nước nóng, chia ao suối thành hai khu vực.
Đáng tiếc là không có rượu vang đỏ, nếu không, đổ rượu đỏ vào ngâm sẽ càng thêm thoải mái.
"Điếm chủ, ta đã về rồi!"
Lúc này trong tiệm nhỏ truyền đến âm thanh kích động của Loan Loan, sau đó thấy một bóng người trắng trực tiếp lao vào lòng Tần Nam Huyền.
Ngửi mùi hương quen thuộc, tâm tình kích động của Loan Loan từ từ bình ổn, cả người trở nên thả lỏng.
Nhìn thấy Loan Loan tiểu ma nữ này đã trở về, trong mắt Tần Nam Huyền cũng hiện lên một nụ cười vui mừng, đã lâu không gặp Loan Loan, hắn cũng có chút nhớ nhung cô nàng này.
Nhẹ vuốt mái tóc của nàng, ôn nhu mở miệng nói: "Vất vả rồi, trở về là tốt rồi."
Những người khác cũng cười tươi quan tâm hỏi thăm Loan Loan.
Loan Loan trong lòng ấm áp, có lẽ đây chính là cảm giác về nhà, cho dù ở Âm Quỳ phái, ngoại trừ Chúc Ngọc Nghiên và Đán Mai, nàng có thể thả lỏng một chút, những lúc khác đều là kìm chặt lòng mình, chỉ có ở đây, bên trong tiệm nhỏ, nàng mới có thể hoàn toàn thả lỏng, không cần che giấu chính mình.
"Đúng rồi, Điếm chủ, ta dẫn mấy vị khách đến cho ngươi."
Loan Loan rời khỏi vòng tay của Tần Nam Huyền, vẻ mặt tranh công nhìn hắn, hy vọng nhận được lời khen của Tần Nam Huyền.
Tần Nam Huyền ôn nhu cười, sủng nịnh xoa đầu nàng, mở miệng nói: "Loan Loan giỏi lắm!"
"Hắc hắc hắc!"
Tuy chỉ là một câu khen đơn giản, thế nhưng Loan Loan cũng nở nụ cười ngây thơ, tỏ vẻ vô cùng mãn nguyện.
Sau đó Loan Loan nắm tay Tần Nam Huyền đi tới đại sảnh. Liền thấy bốn nữ tử đang tò mò đánh giá cửa tiệm.
Bốn người nhận thấy động tĩnh từ cửa hậu viện, ánh mắt đều bị thu hút tới đây, rơi vào người Tần Nam Huyền.
.
Bạn cần đăng nhập để bình luận