Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 317: Bị Cổ Tam Thông lừa gạt Chu Vô Thị, Thiên Hương đậu khấu tin tức « canh tư ».

Chương 317: Bị Cổ Tam Thông lừa gạt Chu Vô Thị, tin tức về 'Thiên Hương đậu khấu' «canh tư». Mỗi lần sử dụng chiêu thức võ học, đều sẽ nhận được một tầng phù văn chi nhận bổ sung năng lượng hiệu quả. Thời gian công kích sẽ tiêu hao một tầng phù văn chi nhận bổ sung năng lượng, tăng thêm một tầng thương tổn lên đối thủ. «Kim Cương Bất Hoại Thần Công»: Là thần công chí cao vô thượng của Thiếu Lâm Tự, một trong mười loại tuyệt học khó luyện nhất trong 72 tuyệt kỹ. Sau khi luyện thành, không chỉ có da dẻ chống lại mọi sự tấn công từ bên ngoài, mà còn có được thân thể Kim Cương Bất Hoại đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm. Hấp thu liền có thể thu được. «Tờ giấy nhỏ»: Theo tin tức đáng tin, thành Lạc Dương hiện tại có hai 'Thiên Hương đậu khấu'. Nghe Chu Vô Thị hỏi, Tần Nam Huyền nhìn thoáng qua những đồ vật hắn vừa mở được, nhẹ giọng nói: "Lần này mở ra đồ vật cũng không tệ lắm!" Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, trên mặt Chu Vô Thị lộ ra vẻ vui mừng, trong này ít nhất phải có hai món không tồi, e rằng chỉ có điếm chủ mới nói ra được những lời "cũng không tệ" như vậy. Sau đó hắn vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền mở miệng: "Quả cầu ánh sáng màu tím này là 'Kim Cương Bất Hoại Thần Công', một trong 72 tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự." "Cái gì!" Nghe vậy, trên mặt Chu Vô Thị hiện lên vẻ kinh hãi, có chút không dám tin hỏi lại: "Điếm chủ, ngươi vừa nói là 'Kim Cương Bất Hoại Thần Công'?" Chứng kiến Tần Nam Huyền gật đầu, trên mặt Chu Vô Thị hiện lên vẻ mừng rỡ như điên. Phải biết rằng trước đây hắn đã sớm muốn tu luyện 'Kim Cương Bất Hoại Thần Công', thế nhưng yêu cầu phải là đồng tử thân quá khó đối với hắn, sợ cưỡng ép tu luyện sẽ tẩu hỏa nhập ma, cho nên hắn vẫn không dám luyện. Bây giờ trực tiếp mở ra quang cầu, cũng có nghĩa là hắn có thể học được, bất quá ngay khi hắn có chút kích động muốn hấp thu, lại quay sang Tần Nam Huyền hỏi để xác nhận lần nữa: "Điếm chủ, không phải công pháp này phải là đồng tử thân mới có thể tu luyện sao? Ta đã không còn, liệu có ảnh hưởng gì không?" Tần Nam Huyền lắc đầu nói: "Không có ảnh hưởng gì, ngươi trực tiếp hấp thu là có thể học, không liên quan đến việc ngươi có còn là đồng tử thân hay không." Nghe vậy, Chu Vô Thị lúc này mới yên tâm bắt đầu hấp thu quả cầu ánh sáng màu tím! Sau đó trong đầu hắn hiện ra phương thức tu luyện 'Kim Cương Bất Hoại Thần Công' cùng những năng lực mà nó mang lại. Sắc mặt Chu Vô Thị trong nháy mắt trở nên âm trầm, nghiến răng nghiến lợi mở miệng nói: "Cổ Tam Thông! !" Hóa ra hắn đã bị Cổ Tam Thông lừa, căn bản không có yêu cầu nhất định phải là đồng tử thân mới có thể tu luyện. Chỉ là nếu đồng tử thân tu luyện môn võ công này thì sẽ nhanh hơn mà thôi! Chờ mình trở về, nhất định phải cho Cổ Tam Thông biết tay. Bây giờ hắn mới biết thì ra tu luyện 'Kim Cương Bất Hoại Thần Công' sẽ không bị bất kỳ thủ pháp phong huyệt tiệt mạch và những chiêu thức hút công lực như 'Hấp Tinh Đại Pháp', 'Hấp Công Đại Pháp', 'Minh Ngọc Công', 'Thiên Ma Đại Pháp' gây trở ngại. Nghĩ đến đây, Chu Vô Thị theo bản năng nhìn Yêu Nguyệt Liên Tinh một cái, nói cách khác nếu mình giao đấu với các nàng thì có thể khắc chế 'Minh Ngọc Công' của họ. Yêu Nguyệt và Liên Tinh thấy Chu Vô Thị nhìn mình bằng ánh mắt không mấy thiện cảm, nhất thời chau đôi mày thanh tú lại, cảm thấy ánh mắt Chu Vô Thị có chút kỳ lạ! Không phải là ánh mắt yêu thích các nàng, mà là đang tính kế các nàng! Tần Nam Huyền tiếp tục nói: "Tấm bùa này không có tác dụng gì cả." Chu Vô Thị liền trực tiếp bóp nát tấm bùa vứt vào bên ngoài đống tro tàn. Tần Nam Huyền cười nhạt một tiếng, nói: "Thanh kiếm này gọi là 'Phù Văn Chi Nhận', tính là một thanh thần binh. Ngươi đừng nhìn nó là một thanh đoạn nhận, nhưng khi ngươi rót năng lượng vào thì nó sẽ biến thành một lưỡi dao hoàn chỉnh. Đồng thời, mỗi khi ngươi sử dụng chiêu thức võ học để tấn công đều sẽ tăng thêm một thành uy lực." Chu Vô Thị nghe vậy thì lộ vẻ kinh hãi, thanh đoạn nhận này lại có thể một lần nữa trở thành một lưỡi dao hoàn chỉnh, mà còn có thể tăng uy lực chiêu thức của mình, chuyện này sao có thể! Lúc này hắn có chút nóng lòng đưa tay cầm 'Phù Văn Chi Nhận' xuống, sau đó nội lực trong cơ thể bắt đầu vận chuyển. Chỉ thấy trên thân dao hiện lên một đạo lục quang, tiếp đó lưỡi kiếm dĩ nhiên trực tiếp từ từ ngưng tụ lại ở trên thân kiếm. Nhất thời, đám người trong tiểu điếm cảm nhận được một luồng sát khí nồng đậm phát ra từ trên thanh kiếm. Mọi người có chút kinh ngạc, xem ra chuôi 'Phù Văn Chi Nhận' này đã giết không ít người… Nếu không thì không thể tích tụ sát khí đậm đặc đến vậy. Trong mắt Chu Vô Thị ánh lên vẻ vui mừng, không ngờ mình lại mở được một thanh bảo đao, không những tăng một thành công lực, mà mấu chốt là, cây đao này khi không có nội lực thì chỉ là một thanh phế đao, người bình thường ai sẽ cảnh giác với một thanh phế đao đâu chứ! Sau đó Tần Nam Huyền chỉ vào vật cuối cùng nói: "Đây là một tờ giấy nhỏ, trên đó ghi lại một tin tức." "Tin tức?! Tin tức gì?" Chu Vô Thị tò mò hỏi Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền chỉ vào tờ giấy: "Ngươi xem một chút là biết!" Chu Vô Thị nghe theo lời Tần Nam Huyền, cầm tờ giấy lên xem, phát hiện trên đó có một dòng chữ. Hắn lập tức tò mò liếc qua, trong nháy mắt ánh mắt hắn dán chặt vào dòng chữ kia, không thể rời đi được. Cố gắng hết sức kiềm chế sự xung động trong lòng, nhưng vẫn không nhịn được, giọng nói hơi run rẩy hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, tin tức này là thật sao?" Thấy Tần Nam Huyền gật đầu, Chu Vô Thị có chút sốt sắng, không kìm được hỏi: "Điếm chủ, có thể nói cho ta biết nó ở đâu không?" Nghe Chu Vô Thị nói vậy, Tần Nam Huyền không đáp, chỉ nhìn hắn với vẻ mặt nửa cười nửa không! Chu Vô Thị lúc này mới tỉnh ngộ, thấy mình có chút kích động, liền vội vàng nhìn Tần Nam Huyền với vẻ khẩn trương, áy náy: "Điếm chủ, xin lỗi, ta quá kích động!" Tần Nam Huyền lắc đầu khẽ nói: "Không sao!" Chu Vô Thị lần này mới thở phào nhẹ nhõm, bất quá trên mặt không giấu nổi nụ cười hưng phấn. Lạc Dương có hai 'Thiên Hương đậu khấu', cũng có nghĩa là ngoài viên 'Thiên Hương đậu khấu' trên người hắn ra, trong thành Lạc Dương còn một viên nữa! Hắn coi như có phải lật tung thành Lạc Dương lên cũng phải tìm ra cho bằng được, còn việc có đắc tội thái thú nơi này hay không thì Chu Vô Thị tự tin rằng vị thái thú này nể mặt hắn đôi chút, sẽ không truy cứu chuyện hắn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận