Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 329: Loan Loan đi trước Đông Minh phái, Đan Mỹ Tiên: Ngươi chính là chúng ta Đông Minh phái quý khách! « canh một ».

"Chương 329: Loan Loan đến Đông Minh phái trước, Đan Mỹ Tiên: Ngươi chính là quý khách của Đông Minh phái chúng ta! «canh một»."Không biết Loan Loan cô nương đến Đông Minh phái ta có chuyện gì không?" Lúc này một giọng nói trưởng thành thanh thúy từ trên thuyền truyền đến, sau đó hai bóng người xuất hiện trên boong thuyền nhìn Loan Loan. Chỉ thấy hai người tuổi một lớn một nhỏ, khuôn mặt tinh xảo của các nàng vượt xa thị nữ trên thuyền, người đến chính là chủ nhân Đông Minh phái Đan Mỹ Tiên và con gái nàng Đan Uyển Tinh. Chỉ thấy nữ tử tuổi hơi lớn kia, cả người mặc bộ quần áo cung trang trường sam, thân thể uyển chuyển, lộ ra đường cong ngạo nghễ, da dẻ mịn màng, trong suốt như tuyết, khuôn mặt vô cùng mịn màng, thần thái của nàng toát lên vẻ đoan trang thong dong, vô hình trung tản ra khí độ duyên dáng sang trọng. Bên cạnh nữ tử xấp xỉ tuổi Loan Loan cũng có một vẻ đẹp tuyệt sắc, bất quá do tuổi còn trẻ nên toàn thân tản ra sức sống thanh xuân, ánh mắt tràn đầy tò mò đánh giá Loan Loan. Loan Loan trên mặt nở nụ cười rạng rỡ nhìn Đan Mỹ Tiên mở miệng nói: "Đan tỷ tỷ, giữa chúng ta không cần phải khách sáo như vậy, Loan Loan đến đây là để tặng quà cho tỷ." "Lễ vật??"! Đan Mỹ Tiên tò mò đánh giá nữ tử tinh quái trước mắt, giọng nói bình thản: "Không biết Loan Loan cô nương mang đến cho ta lễ vật gì?" Bất quá trên mặt cũng không có vẻ gì vui vẻ, phải nói là đối với mọi người Âm Quỳ phái đều không có vẻ mặt tốt. Loan Loan không để ý, một chiếc hộp đột nhiên xuất hiện trong tay, sau đó vận nội lực ném về phía trên thuyền. Một thị nữ bên cạnh Đan Mỹ Tiên thấy vậy, lập tức vận nội lực, bay người lên trước, trực tiếp chặn đồ vật lại. Thấy Đan Mỹ Tiên gật đầu, thị nữ mới mở hộp ra, sau đó cau mày, bên trong lại là một chiếc đầu lâu bị đóng băng trông rất sống động. Lúc này đầu lâu nghiêng sang một bên mở miệng nói: "Phu nhân, là một cái đầu lâu!" Khi Đan Mỹ Tiên nhìn thấy cái đầu lâu này, khí chất điềm đạm trên người nàng trong nháy mắt biến mất, thay vào đó là phẫn nộ cùng căm hận, cùng với sự khoái ý khi nhìn thấy đầu của hắn. Biên Bất Phụ! Đan Mỹ Tiên hận nhất người này, hận không thể thiên đao vạn quả hắn, chém thành muôn mảnh. Nội lực trong cơ thể Đan Mỹ Tiên vận chuyển, một thị nữ phía sau liền rút kiếm đưa đến tay nàng. Người thị nữ cầm đầu hiểu ý, trực tiếp ném đầu người ra ngoài thuyền, Đan Mỹ Tiên nhảy lên, trường kiếm trong tay không hề theo chương pháp gì mà không ngừng chém trên đầu hắn, cuối cùng chém đến mệt, trực tiếp vung tay một luồng nội lực bay ra, đem đầu Biên Bất Phụ chấn nát thành bụi phấn biến mất trong không khí. Đan Mỹ Tiên cảm thấy mình đột nhiên như trút được gánh nặng, cảm thấy cả người thư thái, giống như giữa mùa đông được tắm nước nóng, giữa mùa hè ăn dưa hấu ướp lạnh, vô cùng sảng khoái, vui sướng không gì sánh được. Thậm chí Đan Mỹ Tiên cảm giác tu vi vẫn ở Tiên Thiên cảnh giới của mình vậy mà mơ hồ có chút lay động, xem ra là sắp phải đột phá."Nếu như Đan tỷ tỷ cảm thấy vẫn chưa hết giận, ta ở chỗ này còn có thi thể của hắn." Loan Loan vừa dứt lời, phất tay một cái thi thể xuất hiện bay về phía Phiêu Hương Hào. Mọi người trên thuyền đều vẻ mặt khiếp sợ nhìn Loan Loan, các nàng hoàn toàn không thấy rõ, thi thể này xuất hiện trước mặt các nàng bằng cách nào. Lúc đầu đầu người xuất hiện, các nàng đều cho rằng mình nhìn nhầm, nhìn không rõ, bây giờ lại chính mắt thấy thi thể kia đột ngột xuất hiện trước mặt các nàng. Ánh mắt Đan Mỹ Tiên hiện lên sự căm hận, sau đó dùng nội lực chấn nát thi thể hắn, biến thành một đống bột phấn, theo gió tan biến vào không trung."Nếu Loan Loan cô nương đã tặng ta một món lễ lớn như vậy, vậy mời Loan Loan cô nương lên ghế ngồi," "Cũng để ta có thể cảm tạ cô một phen." Loan Loan vốn đã mang mục đích đến đây, tự nhiên là không từ chối yêu cầu của Đan Mỹ Tiên, sau đó khẽ nhún chân, cả người nhất thời hóa thành một đạo bóng trắng, phiêu phiêu dục tiên dừng trên boong thuyền. Đan Mỹ Tiên cũng hơi ngạc nhiên với thủ đoạn vừa thi triển của Loan Loan, mặc dù nàng vừa rồi rất tức giận phẫn nộ, thế nhưng cũng quan sát được thủ đoạn của Loan Loan không giống thủ đoạn của Âm Quỳ phái. Đan Uyển Tinh bên cạnh lại kéo tay mẫu thân mình, ánh mắt tò mò nhìn Loan Loan từ trên xuống dưới: "Vừa nãy ngươi đã làm như thế nào vậy? Vừa rồi ngươi đang làm ảo thuật sao?" Đan Uyển Tinh vừa nãy vẫn luôn chú ý động tĩnh của Loan Loan, nàng chỉ là phẩy phẩy tay, liền có đồ vật đột nhiên xuất hiện bay lên, điều này giống như những trò ảo thuật, khiến cô bé cảm thấy vừa hiếu kỳ vừa có chút kinh ngạc. Nghe thấy Đan Uyển Tinh nói vậy, Loan Loan bướng bỉnh nhìn Đan Uyển Tinh, nháy mắt, vẻ mặt tươi cười: "Chính là như thế, sau đó như thế thì sẽ được thôi mà!" Nghe vậy, khuôn mặt Đan Uyển Tinh ngơ ngác, trên mặt đẹp tràn đầy vẻ mê hoặc, không hiểu Loan Loan đang nói gì. Loan Loan thấy Đan Uyển Tinh vẻ mặt mờ mịt thì bật cười: "Đừng nghĩ nữa, nếu sau này có cơ hội, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết làm như thế nào." "Còn có tiểu công chúa, tính ra thì ngươi nên gọi ta là Loan Loan sư tỷ a!" Đan Uyển Tinh nghe vậy, càng ngây thơ gãi đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn mẫu thân. Đan Mỹ Tiên trầm ngâm một lát rồi chậm rãi gật đầu, nàng cũng biết, mấy năm nay nếu không phải Âm Quỳ phái ở sau lưng ngấm ngầm giúp đỡ họ, thì bọn họ khi đến Trung Nguyên sớm đã bị người khác diệt môn. Âm Quỳ phái có thể giúp nàng, cũng chỉ có người phụ nữ kia, nhưng chuyện năm đó giống như một cái gai đâm trong lòng nàng, cho dù hiện tại đã giết chết Biên Bất Phụ, nàng cũng không thể nhanh chóng tha thứ cho người phụ nữ đó. Sau đó mọi người đến phòng khách của Đan Mỹ Tiên, sau khi ngồi xuống, Đan Uyển Tinh ân cần chạy đi rót cho Loan Loan một chén trà, vẻ mặt mong chờ nhìn nàng, muốn Loan Loan giải thích rõ ràng rốt cuộc làm như thế nào mà đột nhiên biến ra đồ vật. Đan Mỹ Tiên nâng ly trà lên, cảm kích nói: Loan Loan, lần này hoàn toàn nhờ có ngươi, ta mới có thể xem như báo được thù, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là quý khách của Đông Minh phái chúng ta, nếu như sau này ngươi có cần," Ta có thể sai người chế tạo riêng một thanh thần binh cho ngươi." Vừa rồi nàng đã thấy trên người Biên Bất Phụ không chỉ một vết thương do người gây ra.
Ps: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt mua! «? ω ?».
Bạn cần đăng nhập để bình luận