Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 809: Có thể quần thể tăng thực lực lên tạp phiến! ! Xui xẻo Hoa Nguyệt Nô! ! (canh tư )

Chương 809: Có thể tăng thực lực quần thể lên một cách nhanh chóng! ! Hoa Nguyệt Nô xui xẻo! ! (canh tư)
Vừa thấy Tần Nam Huyền rời giường, Tiểu Long Nữ trong nháy mắt ném cành Đạp Tuyết Tầm Mai đang cầm trên tay ra ngoài, cả người như một Tiểu Tinh Linh nhỏ đến bên cạnh Tần Nam Huyền, giang hai tay ra, ý bảo Tần Nam Huyền ôm nàng.
Tần Nam Huyền khẽ cười ôm Tiểu Long Nữ vào trong ngực, sau đó đi đến bồn rửa mặt bắt đầu rửa mặt, tiếp đó ôm Tiểu Long Nữ đi tới trong viện ngồi xuống bên cạnh bàn đá, cùng đợi ăn điểm tâm.
Sau đó những người khác cũng dần dần rời giường, chờ Hoàng Dung và Vệ Trinh Trinh các nàng mang đồ ăn đến. Ăn xong điểm tâm, Yêu Nguyệt đi đến bên cạnh Tần Nam Huyền.
“ĐIẾM chủ, lát nữa buôn bán," Hoa Nguyệt Nô và Thiết Bình Cô hai người bọn họ mỗi người mở mười cái bình.”
Tần Nam Huyền gật đầu, ôm lấy Tiểu Long Nữ hướng về phía đại sảnh đi tới.
"Đi thôi, bây giờ mở luôn đi."
Hoa Nguyệt Nô và Thiết Bình Cô lập tức theo Tần Nam Huyền đi tới đại sảnh.
Đợi đến khi Tần Nam Huyền nhận đủ 2000 lượng bạc trắng, hai người mới đi đến khu bình thường chọn hàng, bắt đầu chọn bình.
Bên kia, Đại Minh Vương Triều, Kinh thành, trong hoàng cung.
Sắc mặt Tào Chính Thuần có chút kỳ lạ, gần đây không biết sao, Chu Vô Thị không những không gây phiền phức cho mình, mà ngay cả Quách Cự Hiệp của Lục Phiến Môn cũng không thấy bóng dáng, điều này khiến cho Tào Chính Thuần, người đã quen theo chân bọn họ đi gây chuyện có chút không quen. Ngay cả Lưu Hỉ, người thường thích ở trước mặt mình xu nịnh, giờ cũng không thấy đâu.
Tào Chính Thuần lập tức vẫy tay với một tiểu thái giám bên cạnh.
“Đi điều tra một chút, tung tích của Chu Vô Thị, Quách Cự Hiệp và cả Lưu Hỉ nữa.”
“Dạ!” Tiểu thái giám gật đầu, sau đó xoay người rời đi điều tra tung tích của ba người họ.
“Tào công công.” Đột nhiên trong thư phòng truyền đến tiếng một nam tử, Tào Chính Thuần đối diện nụ cười, đi về phía trong phòng.
“Bệ hạ, nô tì ở đây, xin hỏi có gì phân phó. .“
Đại Tùy Vương Triều, thành Lạc Dương, cửa hàng bình nhỏ.
“ĐIẾM chủ, chúng ta đã chọn xong rồi.” Hoa Nguyệt Nô cung kính mở miệng với Tần Nam Huyền, lần này hai người bọn họ đều chọn mở bình thường, Hoa Nguyệt Nô tiếp theo có thể mở bình bạc, còn Thiết Bình Cô thì phải mở thêm một lần bình thường nữa mới được.
“Ừm!” Tần Nam Huyền lên tiếng, tâm niệm vừa động, bình liền từ trên giá hàng rơi xuống bàn mở bình.
Hoa Nguyệt Nô đưa tay đánh về phía cái bình thứ nhất trước mắt.
"Ba!"
Kèm theo tiếng bình vỡ tan, một cái chai màu đỏ sẫm rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Hoa Nguyệt Nô tò mò đánh giá cái chai màu đỏ thẫm trước mắt, chỉ thấy bên trong chứa một ít chất lỏng, không biết là thứ gì. Lúc này, nàng ném ánh mắt hỏi Tần Nam Huyền.
«Lafite năm 1982»: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, chất lượng tốt, giá cả đắt đỏ, là tượng trưng của thân phận và sự thưởng thức. Có thể ngươi không biết ông Mã, nhưng nhất định đã nghe qua Lafite năm 1982.
Tần Nam Huyền liếc qua cái chai mà Hoa Nguyệt Nô mở ra, từ tốn mở miệng nói: “Đây là một chai rượu nho, phẩm chất không tệ.”
Hoa Nguyệt Nô nghe nói là rượu nho, nhất thời nhíu mày, trước đây các nàng cũng từng uống rượu nho mà Vương Thế Sung đưa cho, nghe nói còn là rượu nho ngon nhất được chế tạo ở nước ngoài, nhưng tuyệt đối không ngon, vừa chua vừa chát.
Tần Nam Huyền thấy nét mặt nàng, tự nhiên biết nàng đang nghĩ gì, lên tiếng giải thích: "Cái này có chút khác với rượu của Vương Thế Sung đưa tới."
“Đến buổi tối,” “Ngươi nếm thử sẽ biết.”
Hoa Nguyệt Nô gật đầu, gạt chai Lafite cầm trong tay qua một bên. Sau đó đưa tay đánh về phía cái bình thứ hai.
“Ba!”
Kèm theo một tiếng động nhỏ, bình vỡ vụn, một tấm thẻ rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
“Là thẻ bài, Nguyệt tỷ,” “Nói không chừng là một tấm thẻ thể nghiệm võ học cảnh giới.” Thiết Bình Cô thấy Hoa Nguyệt Nô mở ra thẻ, có chút vui vẻ nhìn nàng.
Hoa Nguyệt Nô cũng vẻ mặt mừng rỡ, ném ánh mắt hỏi thăm Tần Nam Huyền.
“ĐIẾM chủ, tấm thẻ này là cái gì?!”
«Thẻ chúc phúc vinh dự (10 cấp)»: Đến từ một thế giới dũng sĩ nào đó, bên trong phong ấn kỹ năng chúc phúc vinh dự của Thánh Chức Giả, sau khi sử dụng có thể tăng gấp đôi thực lực cho tất cả đồng đội trong vòng mười thước, lấy bản thân làm trung tâm. Việc sử dụng thẻ này vô hiệu với người có cảnh giới vượt trên Thiên Nhân Cảnh.
Nghe Hoa Nguyệt Nô hỏi, Tần Nam Huyền nhìn lướt qua hiệu quả thẻ bài mà nàng mở ra, lắc đầu, lạnh nhạt mở miệng nói: “Đây là một tấm thẻ kỹ năng bị phong ấn, gọi là chúc phúc vinh dự.” Sau đó nói hiệu quả của thẻ kỹ năng này cho Hoa Nguyệt Nô nghe.
Nghe Tần Nam Huyền nói xong, trên mặt mọi người đều hiện lên một tia kinh ngạc, quả nhiên là một tấm thẻ bài có thể đề thăng thực lực quần thể! Phạm vi ba trượng, đã đủ tăng gấp đôi thực lực của một thế lực cao cấp.
Sau khi Hoa Nguyệt Nô lấy thẻ bài xuống, đưa cho Đại cung chủ Yêu Nguyệt, tấm thẻ này chỉ đưa cho nàng mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất. Yêu Nguyệt cũng không khách khí, nhận thẻ bài Hoa Nguyệt Nô đưa, quan sát một chút, phát hiện ngoài vẽ một hình kỳ lạ, cùng dòng chữ “chúc phúc vinh dự” thì không còn gì đặc biệt.
Yêu Nguyệt thở dài, xem ra cảnh giới của mình còn chưa đủ rồi, sau đó không nghĩ nhiều nữa, thu thẻ bài vào trong chiếc nhẫn trữ vật. Hoa Nguyệt Nô lại vung tay đánh về phía cái bình thứ ba.
“Ba!”
Kèm theo tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
«Lực của cao thủ Đại Tông Sư kỳ trong võ lâm trong vòng 3 ngày»: Đến từ một cao thủ võ lâm nổi tiếng Đại Tông Sư kỳ trong vòng 3 ngày, sau khi hấp thu có thể trực tiếp nhận được nội lực trong ba ngày.
“Vận may không tốt lắm.” Nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng mà Hoa Nguyệt Nô mở ra, Tần Nam Huyền hiện lên vẻ mặt kỳ dị, khẽ mở miệng nói: “Quả cầu ánh sáng màu trắng này là nội lực trong vòng 3 ngày.”
Nghe Tần Nam Huyền nói, trên mặt Hoa Nguyệt Nô hiện lên vẻ kinh ngạc, nàng không ngờ vận mình xui xẻo như vậy, lại chỉ mở được nội lực ba ngày. Có chút buồn bực hấp thu quả cầu ánh sáng màu trắng, sau đó vung tay đánh về phía cái bình thứ tư.
"Ba!"
Theo một tiếng bình vỡ tan, một con dao lớn bằng bàn tay rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận