Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 238: Bị đuổi theo đi song long, hâm mộ Bạch Uyển Nhi « năm canh ».

Chương 238: Bị truy đuổi song long, ngưỡng mộ Bạch Uyển Nhi « năm canh ».
Từ Tử Lăng nghe vậy, gãi đầu vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Ta cũng không biết nên làm gì bây giờ nữa.""Hay là chúng ta nên đi trước thôi! Lỡ bị đám người kia đuổi kịp thì phiền toái đấy.""Đám người này thật đúng là dai như đỉa, từ Lạc Dương đuổi đến tận Dư Hàng."
Khấu Trọng nhìn xung quanh bên ngoài đường xá, thấy không có dấu hiệu truy binh, lúc này mới đi ra ngoài."Lăng thiếu, ngươi xem kìa, đó là Lý tiểu thư!"Lúc này Khấu Trọng đột nhiên thấy Lý Tú Ninh đang ngồi gảy đàn cổ trong Lý Phiệt hành quán.
"Lý tiểu thư, cứu mạng với!"Hai người giống như tìm được cứu tinh, khi bọn hạ nhân chưa kịp phản ứng, đã xông vào."Đứng lại! Các ngươi đến đây làm gì?"Hồng Phất Nữ, thị nữ của Lý Tú Ninh, lập tức tiến lên ngăn cản họ.
Lý Tú Ninh ngừng gảy đàn, nhìn Khấu Trọng và Từ Tử Lăng một cái: "Hồng Phất, ta nhận ra họ, cho họ vào đi!""Lý tiểu thư, chúng tôi đang bị người ta đuổi giết!"
Khấu Trọng còn chưa kịp kể tường tận đầu đuôi câu chuyện thì bên ngoài đã ồn ào náo động."Hai tên nhóc con đó chắc chắn ở đây, lục soát cẩn thận cho ta!"
"Tuân lệnh, đại nhân!"Lý Tú Ninh nghe thấy cuộc đối thoại bên ngoài, biết rõ là quân truy binh đã đến, liền nháy mắt với Từ Tử Lăng và Khấu Trọng, ra hiệu họ trốn vào căn phòng bên cạnh."Dừng lại! Ai dám xông vào Lý Phiệt hành quán chúng ta, còn quấy rầy tiểu thư nhà ta, các ngươi gánh nổi trách nhiệm sao?"
Hồng Phất Nữ biết chủ nhân muốn cứu hai người kia, lập tức ra cửa chặn lính đang định xông vào. Nghe Hồng Phất Nữ nói, tên lính cầm đầu ngẩng lên nhìn, thấy cô nương trong sân là Lý Tú Ninh, tứ tiểu thư của Lý Phiệt.
Hắn có chút sợ hãi, chắp tay nói: "Không biết Lý tiểu thư ở đây, xin thứ lỗi cho sự mạo phạm, chúng tôi chỉ là vâng lệnh Vũ Văn tổng quản truy bắt hai tên đào phạm, không biết có thấy hai người chạy vào đây không?"
Hồng Phất Nữ liếc nhìn phía sau bọn họ, thản nhiên đáp: "Hôm nay tiểu thư nhà ta chỉ luyện đàn, không hề thấy ai các ngươi muốn tìm."
"Vậy chúng tôi đi chỗ khác tìm vậy!"Tên lính cầm đầu quay sang phân phó thuộc hạ rồi cáo từ Lý Tú Ninh, sau đó mới quay người rời đi.
Hồng Phất Nữ lập tức sai người đóng cửa lại. Khấu Trọng và Từ Tử Lăng mới từ trong phòng đi ra."Đa tạ Lý tiểu thư đã cứu mạng!"Từ Tử Lăng và Khấu Trọng cảm kích chắp tay trước Lý Tú Ninh: "Nhờ vậy mà chúng ta mới tránh được đám thủ hạ của Vũ Văn Hóa Cập đuổi bắt!"
"Đúng rồi, vì sao đám thủ hạ của Vũ Văn Hóa Cập lại muốn truy đuổi các ngươi?"Lý Tú Ninh tò mò hỏi, phải biết rằng Vũ Văn Hóa Cập là cấm vệ tổng quản, thủ hạ đều là cấm vệ quân, nếu không phải tình huống đặc biệt, không thể để bọn họ đi đuổi bắt Khấu Trọng và Từ Tử Lăng."Bởi vì chúng tôi thấy hắn giết hại Thạch Long đạo trưởng, đoạt được cái gọi là...Trường Sinh Quyết, cho nên muốn giết người diệt khẩu."
Nghe Khấu Trọng nói, Hồng Phất Nữ và Lý Tú Ninh đều lộ vẻ kinh hãi."Trường Sinh Quyết?!"Thấy vẻ mặt của Lý Tú Ninh, Khấu Trọng mơ hồ nhận thấy Trường Sinh Quyết này chắc chắn có bí mật lớn, may mà vừa nãy không nói chuyện mình có Trường Sinh Quyết trên người ra. Lúc này, cậu tò mò hỏi: "Trường Sinh Quyết là vật gì, quan trọng lắm sao?"
Lý Tú Ninh giật mình một chút rồi chậm rãi nói: "Nghe nói là một loại bí quyết có thể trường thọ."Nghe vậy, Từ Tử Lăng và Khấu Trọng liếc nhau. Lý Tú Ninh đang nói dối, vẻ mặt vừa rồi của nàng đã nói rõ, nàng biết rất rõ Trường Sinh Quyết là bí tịch tu luyện, nhưng không nói cho bọn họ.
Lý Tú Ninh không nhận thấy sự khác thường của hai người, chỉ nhiệt tình nói: "Ta thấy hai người các ngươi cũng mệt rồi, nếu không chê, vì an toàn, hai vị ở lại đây nghỉ ngơi một đêm nhé."Khấu Trọng vội vàng gật đầu, vẻ mặt kích động: "Không ngại, không ngại, ở thêm mấy đêm cũng không thành vấn đề."
Lý Tú Ninh không nói gì thêm, quay sang Hồng Phất Nữ dặn dò: "Hồng Phất, ngươi đưa hai vị công tử xuống nghỉ ngơi trước đi."Hồng Phất Nữ gật đầu: "Hai vị công tử, mời đi theo ta."
Đợi song long rời đi, vẻ mặt Lý Tú Ninh trầm tư, chuyện Trường Sinh Quyết nhất định phải nhanh chóng báo cho nhị ca, ... Không biết hắn và Đông Minh phái bàn bạc thế nào rồi."Lý tiểu thư này xem ra cũng không phải người đơn giản!"
Khấu Trọng nhìn theo bóng Hồng Phất Nữ đã khuất, nói với Từ Tử Lăng bên cạnh."Không sai, chỉ có điều cái thứ quỷ quái kia, rốt cuộc tu luyện thế nào đây?"Từ Tử Lăng cũng tỏ vẻ mờ mịt, họ biết rõ cái Kim Ti Nhuyễn Giáp đó là bí tịch Trường Sinh Quyết, nhưng cả hai vẫn không thể nghiên cứu ra cách tu luyện."Thôi vậy, đến lúc đó sẽ từ từ nghiên cứu sau!""Đến lúc đó có tiền phải đi báo đáp cho ông chủ quán trọ cho mượn cái lon lúc trước.""Chờ chúng ta thoát khỏi truy sát rồi nói!""Cũng được..."
Lạc Dương, quán trọ nhỏ.Tần Nam Huyền và mọi người ăn xong bữa tối, Loan Loan có chút nhớ mong, đã mấy ngày không gặp Tần Nam Huyền.Trong phòng vang lên tiếng thì thầm to nhỏ của hai người, Tần Nam Huyền tự nhiên vui vẻ lĩnh giáo chiêu thức Âm quỳ phái của Loan Loan, tiếng động của hai người, nhất thời khiến Khúc Phi Yên bên cạnh mất ngủ.Buổi chiều Loan Loan nhận được tin của Âm Hậu, nói bà đang trên đường đến đây, Loan Loan định chờ sư phụ đến rồi sẽ kể chuyện Dương công Bảo Khố, nên cũng không cần vội vã trở về. Sáng hôm sau, Loan Loan nhìn khuôn mặt ngủ say của Tần Nam Huyền, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười hạnh phúc. Tần Nam Huyền đang ngủ thì đột nhiên cảm giác mình bị rơi vào đáy biển sâu thẳm, mở mắt ra thì thấy Loan Loan, cái Tiểu Ma Nữ này lại dậy sớm tinh mơ để nghịch ngợm....
Đến khi Tần Nam Huyền rời giường mở cửa thì đã gần trưa.Thấy Tần Nam Huyền, Khúc Phi Yên mang đôi mắt gấu trúc, tức giận lườm hắn. Loan Loan lại lôi kéo tiểu nha đầu cùng đi chơi vui vẻ. Bạch Uyển Nhi thì vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn Loan Loan, tự hỏi khi nào mình mới được giống như sư tỷ.
PS: Cảm tạ Y Nhân bắt đầu vì ta say đại ca nguyệt mấy phiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận