Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 244: Vô hạn Phao Phao máy móc, Phó Quân Tường: Ta bay lên đến rồi « canh một ».

Chương 244: Máy móc Phao Phao vô hạn, Phó Quân Tường: Ta bay lên rồi! « Canh một ».
Nhìn bộ mặt Phó Quân Tường đang kiểu "mau khen ta đi".
Phó Thải Lâm cưng chiều cười nói: "Tường nhi không hổ là đồ đệ của ta, thật là lợi hại!"
"Hừ!"
Phó Quân Tường vẻ mặt ngạo kiều cười, sau đó đưa tay hướng cái bình thứ hai đập tới.
"Ba!"
Theo một tiếng bình vỡ tan, một món đồ màu hồng rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
Nhìn món đồ màu hồng giống như con ngựa nhỏ, trong mắt Phó Quân Tường lóe lên tia hiếu kỳ, hỏi Tần Nam Huyền: "Đếm chủ ca ca, đây là cái gì vậy?"
« Máy móc Phao Phao vô hạn »: Đến từ thế giới đặc thù nào đó, là máy móc sản xuất phao phao vô hạn, có thể thổi phao phao không giới hạn, là đồ chơi trẻ con mà các bé gái thích nhất.
Liếc qua đồ vật Phó Quân Tường vừa mở ra, Tần Nam Huyền thản nhiên nói: "Đây là máy móc có thể thổi phao phao vô hạn."
Nghe Tần Nam Huyền nói xong, Phó Quân Tường hiếu kỳ cầm nó lên, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Tần Nam Huyền: "Đếm chủ ca ca, vật này ta dùng như thế nào vậy?"
Tần Nam Huyền hướng dẫn nàng cách sử dụng, Phó Quân Tường liền bóp cò, lập tức phao phao ngũ sắc bay ra khỏi nòng súng. Cô bé chưa từng thấy phao phao như vậy, nhất thời lộ vẻ vui mừng trên mặt.
Ngay cả Khúc Phi Yên đang vui vẻ cùng mọi người cũng liếc mắt nhìn, lộ vẻ ngưỡng mộ. Loan Loan ở một bên chợt nhớ tới, trưởng lão Văn cũng từng mở được thứ này, nhưng lại keo kiệt không cho nàng chơi.
Bất chợt nhớ Hoàng Dung đã từng có được một cái máy thổi phao từ đếm chủ, Loan Loan liền có kế trong đầu, lộ ra nụ cười giảo hoạt, tiến đến gần Tần Nam Huyền nũng nịu nói: "Đếm chủ ~"
Nghe Tiểu Ma Nữ làm nũng, Tần Nam Huyền quay lại nhìn nàng, nói: "Nói chuyện tử tế, có gì cứ nói!"
Loan Loan cười cười, dịu dàng nói với Tần Nam Huyền: "Ta cũng muốn chơi máy thổi phao!"
Nói xong còn làm vẻ đáng thương nhìn Tần Nam Huyền.
Tần Nam Huyền chưa kịp lên tiếng, Phó Quân Tường đang chơi rất vui vẻ thấy Loan Loan thương cảm như vậy, liền có chút luyến tiếc đưa máy thổi phao trong tay cho Loan Loan, nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ, phao phao của Tường Nhi cho tỷ mượn chơi nha, nhưng đừng làm hư của Tường Nhi đó!"
Nghe Phó Quân Tường nói, Loan Loan có chút kinh ngạc, không ngờ cô bé này lại hào phóng như vậy, trong lòng hơi cảm động. Nàng liền nhận lấy, dịu dàng nói: "Ừ, tỷ tỷ sẽ không làm hư đâu!"
Phó Quân Tường cười với Loan Loan, sau đó nhảy chân sáo chạy về tiếp tục mở bình, đưa bàn tay nhỏ ra đập vào bình.
"Ba ba ba!"
Theo ba tiếng bình vỡ, đồ bên trong đều rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Một cái lọ. Một quyển sách. Một đôi cánh.
Phó Quân Tường trợn mắt nhìn đồ vật mình vừa mở được, trong cái lọ kia hình như có đồ gì, hơn nữa còn rất nhiều nữa, tò mò hỏi: "Đếm chủ ca ca, trong lọ là cái gì vậy?"
« Hũ kẹo mút »: Đến từ thế giới hiện thực, sản xuất kẹo mút, bên trong có đủ vị kẹo mút, luôn có một loại hợp với ngươi.
« Bốn năm thi đại học, tám năm luyện đề »: Đến từ một thế giới hiện thực, dành cho học sinh chăm chỉ, yêu học tập, những bài luyện tập trọng điểm và bám sát kỳ thi.
« Cánh bướm màu »: Đến từ một thế giới tu chân nào đó, một pháp bảo cấp thấp do đệ tử Luyện Khí Tông luyện chế, sử dụng cánh bướm màu bình thường, luyện thành cánh phi hành, bên trong có khắc Tụ Linh Trận, trận pháp phòng ngự cấp thấp cùng trận pháp chuyển hóa, người bình thường cũng dùng được, có thể ngăn công kích của Tông Sư trở xuống, tối đa chịu được ba đòn toàn lực của cường giả cảnh giới đỉnh Tông Sư. Sau khi trói buộc thì không thể đổi chủ.
Tần Nam Huyền nhìn đồ Phó Quân Tường mở ra, nhàn nhạt cười giới thiệu: "Trong lọ là kẹo mút, một loại kẹo, bóc lớp vỏ ngoài ra là ăn được."
"Nhưng không thể thường xuyên ăn, dễ sinh bệnh hoặc sâu răng đấy."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Phó Quân Tường có chút nóng lòng liền cầm hũ kẹo mút xuống, theo lời Tần Nam Huyền mở nắp ra, lấy một chiếc kẹo mút ra bóc vỏ, bỏ vào miệng.
Lập tức cảm giác vị ngọt ngào của táo lan tỏa ra, thứ này ngon hơn hẳn những loại đường mạch nha bình thường các nàng vẫn ăn, còn có vị trái cây nữa.
Khiến Phó Quân Tường lộ vẻ hài lòng trên mặt, mắt híp thành hình trăng lưỡi liềm...
Sau đó, Phó Quân Tường lấy kẹo mút trong bình ra chia cho mọi người, đến cả Tần Nam Huyền cũng có một chiếc. Phó Quân Tường dù có hơi đau lòng, nhưng vẫn cảm thấy mỹ thực nên cùng nhau thưởng thức, mới có thể gọi là mỹ thực.
Mọi người ăn kẹo mút xong, ai nấy vẻ mặt hưởng thụ, như thế mới gọi là đường, mấy loại đường trước kia là cái gì chứ, đúng là rác rưởi!
Phó Quân Tường mở to mắt nhìn số kẹo còn lại trong bình, cảm thấy nếu mỗi ngày chỉ ăn một cái thì còn có thể ăn được nửa năm nữa, nhưng đếm chủ đã dặn là không được ăn mỗi ngày, không thì sẽ sâu răng, vậy thì hai ngày một cái vậy.
Sau khi quyết định trong lòng, Phó Quân Tường liền đậy nắp hũ lại, đưa cho Phó Quân Du đứng cạnh cầm.
Sau đó, nàng nhìn về đôi cánh lấp lánh, xinh đẹp kia.
Tần Nam Huyền cười nhẹ nói: "Đây là một pháp bảo cấp thấp, gọi là Cánh Bướm Màu, sau khi ngươi trói buộc với nó, nó sẽ giúp ngươi bay, lúc nào không dùng nữa thì có thể ẩn đi."
Phó Quân Tường mắt sáng lên, theo Tần Nam Huyền chỉ dẫn trói buộc với đôi cánh. Nàng thấy Cánh Bướm Màu hóa thành những điểm tinh quang, lao về phía sau lưng Phó Quân Tường, ngưng tụ lại ở đó. Phó Quân Tường cảm thấy phía sau lưng như mọc ra một đôi cánh, tâm niệm vừa động.
Cả người như một con hồ điệp bay lên.
"Bay lên rồi, ha ha ha..."
"Tỷ tỷ, sư phụ, mau nhìn này, Tường Nhi bay lên rồi."
Phó Quân Tường không quen điều khiển cánh, cứ xiêu vẹo trên không trung.
Phó Thải Lâm kinh ngạc, nhưng trong lòng là vui mừng cho Phó Quân Tường. Những người khác lại ngưỡng mộ nhìn Phó Quân Tường, đặc biệt là Khúc Phi Yên, nàng cũng muốn có một đôi cánh như vậy.
PS: Cảm ơn các vị xem quan đã tặng hoa, đặt mua, vé tháng, đánh giá!!! Cảm ơn vô hạn ác thư đại ca đã tặng vé tháng!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận