Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 758: Một gốc thần kỳ cỏ! ! Có thể mỹ dung dưỡng nhan đao! ! (canh hai )

"Trong chiếc hộp này có vô số dây điện." Tần Nam Huyền tiếp tục nói, sau đó giới thiệu cho bọn họ tác dụng của dây điện. Đám người nghe xong, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ điện ngoài việc gây thương tích lại có thể dùng để chiếu sáng, hoặc làm những việc khác. Nhất thời Lỗ Diệu Tử khơi dậy một cỗ tò mò, hắn đột nhiên có một loại ý muốn rất mãnh liệt được nghiên cứu về loại đồ vật này. Đến lúc đó coi như bản thân không hiểu, cũng có thể đến hỏi điếm chủ, hắn đã quyết định kỹ rồi, đợi khi con gái mình có năng lực tự vệ, bản thân sẽ mua một căn nhà ở thành Lạc Dương, ở lại đó chuyên tâm nghiên cứu. Lỗ Diệu Tử thu lại mấy thứ, rồi đập vào chiếc bình thứ bảy. "Ba!" Kèm theo tiếng bình vỡ vụn vang lên, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, nổi bồng bềnh giữa không trung. Thấy quả cầu ánh sáng trắng do mình mở ra, trên mặt Lỗ Diệu Tử nhất thời lộ ra vẻ vui mừng, sáu chiếc bình đều không mở ra được quả cầu ánh sáng trắng nào, tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng đã bắt đầu nghi ngờ chính mình. Bây giờ thấy mình rốt cuộc đã mở ra được quả cầu ánh sáng màu trắng, đáy lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt mong chờ nhìn Tần Nam Huyền. «Năm năm kinh nghiệm công nghệ điện cao cấp»: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, kinh nghiệm năm năm của một công nhân điện cao cấp, sau khi hấp thụ, ngươi sẽ có một nhận thức mới về công nghệ điện, có thể dễ dàng hoàn thành một vài bài tập nhỏ và mạch điện. Tần Nam Huyền thấy phần giới thiệu của quả cầu ánh sáng trắng này thì cau mày, quả thực rất phù hợp với thân phận của Lỗ Diệu Tử, phải biết hắn là công tượng đệ nhất của Đại Tùy, sao có thể không biết chút công phu điện chứ. Tần Nam Huyền từ tốn nói: "Quả cầu ánh sáng trắng này là kinh nghiệm năm năm của công nghệ điện cao cấp, sau khi hấp thu, ngươi sẽ thu được kinh nghiệm năm năm về công nghệ điện cao cấp, đối với mấy thứ ta vừa nói, ngươi sẽ có một sự lý giải sâu sắc hơn." Nghe Tần Nam Huyền nói đây là thứ liên quan đến đồ vật mình vừa định nghiên cứu, Lỗ Diệu Tử lập tức hứng thú, lúc này cũng không do dự nữa, bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng trắng trước mắt, theo quả cầu ánh sáng trắng bị hấp thụ, nhất thời trong đầu hắn hiện lên một bóng người, bắt đầu không ngừng thao tác mạch điện trong các môi trường khác nhau, cùng với đi mạch, bảo trì thiết bị, v.v. Cho đến khi bóng người biến mất, Lỗ Diệu Tử vẫn còn chìm đắm trong đó, rất lâu sau vẫn chưa tỉnh lại. "Thần kỳ, thật là quá thần kỳ!" "Điện lực này thật sự quá thần kỳ!" Lỗ Diệu Tử vẻ mặt kinh thán nói, kiến thức dung hợp này đã hoàn toàn mở ra cánh cửa Tân Thế Giới cho hắn. Lỗ Diệu Tử điều chỉnh lại suy nghĩ của mình, bình ổn cảm xúc rồi vung tay đập vào chiếc bình thứ tám. "Ba!" Kèm theo một tiếng vang nhỏ, bình vỡ vụn, một cây cỏ hình thù kỳ dị rơi ra, nổi bồng bềnh giữa không trung. "Đây là một đóa hoa? !" Lỗ Diệu Tử thấy thứ vừa lấy ra là một loại thực vật có nhánh cỏ màu xanh lục dài. Trên ngọn còn có một đóa hoa màu trắng, có chút không xác định hỏi thăm. «Mandrake»: Đến từ một thế giới đói khổ nào đó, sau khi ăn có thể hồi phục 10% vết thương và đỡ đói, đồng thời sẽ xuất hiện một loại năng lượng kỳ dị, trong phạm vi mười thước, mọi sinh vật đều sẽ ngủ, duy trì liên tục 20 hơi thở, vô hiệu đối với Thiên Nhân cảnh giới trở lên. Nghe Lỗ Diệu Tử nói, Tần Nam Huyền nhìn thứ hắn vừa lấy ra, lắc đầu nói: "Đây là một cây cỏ, gọi là Mandrake, sau khi sử dụng có thể hồi phục 10% vết thương và thể lực trong cơ thể. Hơn nữa sẽ khiến mọi sinh vật trong phạm vi ba trượng rơi vào trạng thái ngủ say, duy trì trong 20 hơi thở, Thiên Nhân cảnh giới thì vô hiệu." Nghe Tần Nam Huyền nói, vẻ mặt mọi người đều lộ vẻ kinh hãi, bản thân ăn thì người khác hôn mê, nếu không phải hiệu quả này vô hiệu với Thiên Nhân cảnh giới và người ở bên trên thì cho dù cường giả Phá Toái Hư Không cảnh giới đến đây, cũng không muốn lại gần nơi này, cũng sẽ ngủ một giấc. Lỗ Diệu Tử cũng rất hưng phấn, cẩn thận thu Mandrake vào, hắn thậm chí còn hơi không muốn rời khỏi cửa hàng bình nhỏ, đồ vật bên trong này quá thú vị, khơi dậy trong hắn một tinh thần không chịu thua của người thợ, trong lòng càng khẳng định cái ý tưởng muốn ở lại Lạc Dương. Vung tay đập vào chiếc bình thứ chín, "Ba!" Kèm theo tiếng bình tan vỡ, một đồ vật giống như boomerang rơi ra, nổi lơ lửng giữa không trung. "Đây là boomerang? !" Lỗ Diệu Tử nhìn đồ vật màu bạc trắng, giống boomerang trước mắt, có chút không dám xác định hỏi Tần Nam Huyền. «dao cơ bắp»: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, chế tạo bằng inox chuyên dụng cho điều trị bệnh, dùng dao cơ bắp để thả lỏng có thể tiến hành khử độc dưỡng nhan, có thể giải tỏa sự mệt mỏi và đau nhức của cơ bắp. Kẻ cường giả rèn luyện cơ thể thực sự, nên dùng dao cơ bắp để thả lỏng. Lúc Tần Nam Huyền thấy phần giới thiệu của vật này, trong đầu hiện lên lần đầu mình thả lỏng bằng dao cơ bắp trong phòng tập, cảm thấy tuyệt vọng, lúc đó ý nghĩ đầu tiên chính là, cực kỳ bội phục Quan Vũ, chỉ một dao cơ bắp đã đau đớn như vậy, Tần Nam Huyền không dám tưởng tượng nạo xương chữa thương sẽ đau đớn thế nào, mấu chốt là ông ta vẫn bình tĩnh như thường đánh cờ cùng người khác, không kể thắng thua, chỉ sự điềm tĩnh đó đã khiến Tần Nam Huyền hết mực bội phục, về sau nếu có cơ hội, nhất định phải tận mắt thấy người này. Sau đó Tần Nam Huyền khẽ cười một tiếng, từ từ nói: "Đây là dao cơ bắp, có thể trừ độc dưỡng nhan, có thể giải tỏa mệt mỏi và đau nhức cơ bắp." Rồi Tần Nam Huyền nói cho Lỗ Diệu Tử cách sử dụng dao cơ bắp. Lỗ Diệu Tử chỉ gật đầu, cảm thấy thứ này chẳng có tác dụng gì, nhưng Loan Loan các nàng thì hai mắt sáng lên, vật này có thể trừ độc dưỡng nhan, đối với các nàng mà nói, có một lực hấp dẫn không thể cưỡng lại. PS: Cảm tạ Y Nhân bắt đầu vì ta say đại ca khen thưởng! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận