Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 558: Làm cho Ân Lê Đình khẩn trương kinh nghiệm! ! Cái này xem ra giống như là độc dược! ! (năm canh )

Chương 558: Làm cho Ân Lê Đình trải nghiệm cảm giác khẩn trương! ! Cái này nhìn có vẻ giống như là đ·ộ·c dược! ! (năm canh)
Ân Lê Đình không để ý chút nào, tùy tay ném cái mũ ma thuật vừa cầm trên tay sang một bên, sau đó phẩy tay về phía cái bình.
"Ba ba ba! ! !"
Ba tiếng bình vỡ vang lên, đồ đạc từ trong bình rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Một quả cầu ánh sáng màu trắng.
Một bình sắt.
Một cái túi nhỏ cỡ bàn tay.
Đồ đạc vừa rơi ra, ánh mắt Ân Lê Đình đã dán vào quả cầu ánh sáng màu trắng, vẻ mặt vui mừng, mong chờ nhìn Tần Nam Huyền hỏi: "Điếm chủ, quả cầu ánh sáng trắng này là nội lực hay là kinh nghiệm? !"
Nhưng trong lòng hắn vẫn mong thứ này là nội lực hơn, như vậy, hắn có thể báo thù cho tiểu hồ ly.
Nghe Ân Lê Đình hỏi, Tần Nam Huyền nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng.
« Kinh nghiệm rèn luyện mười năm của thầy Saitama »: Đến từ một thế giới siêu nhân nào đó, là kinh nghiệm khổ luyện mười năm của thầy Saitama, sau khi hấp thu sẽ có được.
"Cũng không tệ lắm!"
Tần Nam Huyền thản nhiên nói: "Đây là kinh nghiệm rèn luyện mười năm của thầy Saitama."
Nghe Tần Nam Huyền nói đây là kinh nghiệm rèn luyện của thầy Saitama, Ân Lê Đình không những không vui mà lại nhìn Tần Nam Huyền với vẻ mặt phức tạp, có chút không chắc chắn hỏi lại: "Điếm chủ, thầy Saitama mà ngươi nói là thầy Saitama kia sao?"
Thấy Tần Nam Huyền gật đầu, mấy người Trương Vô Kỵ cũng trở nên bất an, chính người này đã làm cho đầu bọn họ còn sáng hơn cả đầu trọc.
Tuy phương pháp tu luyện này tăng thực lực rất nhanh, còn có thể tăng cường độ cơ thể, nhưng đến giờ bọn họ vẫn chưa mọc lại được sợi tóc nào.
Tần Nam Huyền đương nhiên hiểu lý do vẻ mặt phức tạp của bọn họ, nhưng đám người này cũng rất thông minh, biết đi thu thập tóc giả để đội, tuy cái dài cái ngắn, chất tóc cũng không giống nhau, nhưng ít nhất trên đầu cũng có tóc, không đến nỗi bị người khác nói sau lưng là đầu trọc.
Ân Lê Đình nhíu mày, có chút khó coi nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng trước mắt, quay sang Tần Nam Huyền có chút khẩn trương hỏi: "Điếm chủ, lần này dung hợp xong sẽ không rụng cái gì chứ!"
Tần Nam Huyền nhìn mái tóc giả của hắn, ôn hòa cười nói: "Sẽ không!"
Nghe Tần Nam Huyền khẳng định, Ân Lê Đình lúc này mới yên tâm bắt đầu hấp thu quả cầu ánh sáng màu trắng, khi bạch cầu từng bước bị Ân Lê Đình hấp thu, trong đầu nhất thời hiện lên hình ảnh một nam tử vô cùng bình tĩnh đang rèn luyện thân thể.
Theo hắn rèn luyện, Ân Lê Đình phát hiện thân thể mình cũng đang sinh ra biến đổi vi diệu, sức mạnh trong cơ thể từ từ tăng lên, độ cứng cáp của cơ thể cũng đang thay đổi.
Thực lực của hắn đang mạnh lên, không khí trong cửa tiệm nhỏ dường như cũng có chút ngưng trọng, mọi người cảm thấy Ân Lê Đình lúc này, giống như một con hung thú thức tỉnh.
Một lát sau, khi hình ảnh người luyện tập trong đầu kết thúc, việc nâng cao thực lực của Ân Lê Đình cũng kết thúc.
Ân Lê Đình từ từ mở mắt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn đôi tay mình, hắn cảm thấy trong cơ thể như có sức lực vô tận, không gì có thể chịu nổi một đấm của hắn, ngay cả sư phụ Trương Chân Nhân cũng có thể bị hắn đấm vỡ, nhưng Ân Lê Đình biết đây chỉ là do thân thể tăng vọt, khiến hắn xuất hiện ảo giác mà thôi.
Nghĩ tới đây, Ân Lê Đình nhanh chóng bình ổn lại nội tâm đang xao động bất an, sau đó nhìn về phía cái bình sắt, liệu bên trong có thứ tốt gì không!
Còn một cái túi làm bằng chất liệu màu lục không rõ tên, bên trong chứa một ít đồ vật không biết (cf E E ) tên.
Lúc này Ân Lê Đình quay sang Tần Nam Huyền hỏi: "Điếm chủ, hai thứ này là cái gì vậy? !"
« Coca khát miệng »: Đến từ một thế giới thực tại nào đó sản xuất đồ uống có ga, sau khi uống, nó sẽ k·ích th·í·ch n·hũ hoa. Cho ngươi cảm giác vui vẻ và sảng k·h·o·á·i. Là loại đồ uống càng uống càng khát, càng uống càng muốn uống.
« Sáu sáu mai »: Đến từ một thế giới thực tại nào đó sản xuất một loại đồ ăn vặt thanh mai. Bạn không sao chứ, không có gì thì cứ ăn sáu sáu mai.
Tần Nam Huyền liếc mắt nhìn hai thứ Ân Lê Đình mở ra, chậm rãi nói: "Một lon Coca khát miệng, một loại đồ uống."
Ân Lê Đình vừa cảm thấy có chút khát, liền cầm lon Coca lên, làm theo lời Tần Nam Huyền mở ra, thấy bên trong đều là chất lỏng màu đen kịt, vẫn còn đang sủi bọt.
Vẻ mặt Ân Lê Đình nhất thời lộ ra vẻ khó tin, thứ này thật sự là đồ uống sao? Có thể uống thật sao?
Ân Lê Đình có chút nghi ngờ nhìn Tần Nam Huyền, thấy Tần Nam Huyền gật đầu, lúc này mới có chút e dè nếm thử một miếng nhỏ, cho dù là đ·ộ·c dược, hắn cũng có thể kịp thời dùng nội lực ép ra.
Nhưng khi Coca đi vào trong miệng, hai mắt Ân Lê Đình lập tức sáng lên, vị Coca này quá ngon, hơn nữa hắn cũng không cảm nhận được chất đ·ộ·c nào, sau đó có chút vội vàng bắt đầu uống ừng ực.
Chẳng mấy chốc, một lon Coca đã bị Ân Lê Đình uống sạch, sau đó vẻ mặt hưởng thụ, có chút chưa thỏa mãn lật ngược lon, phát hiện không còn một giọt nào, liền có chút tiếc nuối bóp dẹp cái lon, ném sang một bên.
"Đây là sáu sáu mai, một loại đồ ăn làm từ thanh mai!"
Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Ân Lê Đình lập tức trở nên có chút khó coi, trách không được hôm nay mình xui xẻo như vậy, chắc chắn là do cái sáu sáu mai này gây ra, lúc này có chút e dè ném nó sang một bên.
Sau đó Ân Lê Đình lại phất tay về phía cái bình thứ sáu.
"Ba!"
Cùng với tiếng bình vỡ, một quả cầu ánh sáng màu tím rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Thấy mình mở ra quả cầu ánh sáng màu tím, vẻ mặt Ân Lê Đình lập tức lộ rõ vẻ mừng rỡ, mong đợi nhìn Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, quả cầu ánh sáng màu tím này là kỹ năng hay võ học? !"
Nghe Ân Lê Đình hỏi, Tần Nam Huyền nhìn quả cầu ánh sáng màu tím, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc, lại là chiêu thức này.
PS: Cảm tạ Y Nhân bắt đầu vì ta say đại ca khen thưởng! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận