Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 690: Kim Đan bị lấy ? ! Thần kỳ cây sáo! ! (canh hai )

Chương 690: Kim Đan bị lấy?! Cây sáo thần kỳ! (canh hai) Nghe nói bên trong ngoài những châu báu có giá trị ngang cả quốc gia, còn cất giấu Xá Lợi Tà Đế của Ma Môn. Bên trong đó có công lực cả đời của các đời Thánh Quân Ma Môn rót vào trước khi qua đời. Cho nên, Xá Lợi Tà Đế này ẩn chứa công lực của mấy đời Ma Quân. Có người nói, một khi có được Xá Lợi Tà Đế, hấp thu toàn bộ nội lực bên trong, có thể trực tiếp đột phá lên đến cảnh giới Phá Toái Hư Không! Bất quá việc dung hợp nội lực này căn bản không thể giống như chủ quán rót từ trong bình ra được, không có bất kỳ tác dụng phụ và hoàn toàn dung hợp. Không những sẽ thất bại, mà một khi hấp thụ, cả đời này tu vi cảnh giới cũng chỉ có thể dừng lại ở đó! ! ! Các nàng đương nhiên không biết sử dụng, chẳng qua là không muốn Dương Quảng có được thôi! ! ! Các nàng và Dương Quảng đều biết vị trí Dương Công Bảo Khố, cho nên họ và Dương Quảng đều đang truy tìm tung tích Trường Sinh Quyết! Vì mục đích mở ra Dương Công Bảo Khố! Cũng không biết hai tên tiểu hỗn đản trộm đi Trường Sinh Quyết của mình khi đó, bây giờ ở nơi nào nữa rồi. Nếu như tìm được chúng, nhất định phải dạy dỗ hai đứa bọn họ một trận. Bất quá, nàng không biết rằng Khấu Trọng và Từ Tử Lăng hiện tại đều đang ở trong thành Lạc Dương. Phó Quân Sước lắc đầu, dẹp hết những ý nghĩ hỗn độn, rồi nhìn về phía hòn đá to bằng ngón tay cái kia. «Kết sỏi»: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, kết sỏi trong cơ thể một người bị bệnh tâm thần, không có bất kỳ tác dụng gì. Người bệnh tâm thần nào đó: Bọn họ lấy Kim Đan của ta, phế tu vi của ta, thù này không đội trời chung. Tần Nam Huyền thấy phần giới thiệu về vật này xong, trên mặt nhất thời lộ ra một tia vẻ cổ quái, muốn hỏi hắn có phải còn có một đại ca đã đạt đến cảnh giới Phân Thần không. "Đây là do việc ăn uống không điều độ mà tạo thành dị vật kết sỏi trong cơ thể," không có bất kỳ tác dụng gì. "Nghe Tần Nam Huyền giới thiệu xong, Phó Quân Sước trên mặt hiện lên vẻ ghét bỏ, dùng nội lực bao bọc tay lại, lấy viên kết sỏi xuống, sau đó ném thẳng vào thùng rác bí mật. Rồi Phó Quân Sước phất tay hướng về chiếc bình thứ bảy đánh vào. "Ba!" Theo tiếng bình vỡ vang lên, một vật giống như hình dáng cây sáo rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Phó Quân Sước quan sát cây sáo vừa lấy ra, chỉ thấy cây sáo toàn thân tối om, tản ra hắc khí nhàn nhạt, nhìn vào liền thấy đầy điềm xấu, Phó Quân Sước không khỏi nhíu mày một cái, vật này thật là tà ác. «Ma địch»: Đến từ một Dean Ivor nào đó, một cây ma địch được chế tạo từ ôn dịch hắc sắc Diregie, có tác dụng mê hoặc tâm trí, người có tâm trí không kiên định sẽ bị tiếng địch khống chế, cây sáo có thể triệu hồi chuột để tấn công, người sở hữu Ma địch có thể sử dụng chuột để chết thay mình hai lần, di chuyển trong phạm vi trăm dặm, đến lần thứ ba chết thì Ma địch sẽ vỡ vụn. Bị trói buộc thì không thể thay đổi người sử dụng. "Thứ này hiệu quả không tệ." Tần Nam Huyền nhìn phần giới thiệu về cây sáo mà Phó Quân Sước lấy được, giới thiệu kỹ càng về tác dụng của Ma địch này. "Cái gì? !" "Lại có thể chết thay hai lần ? !" Nghe được lời Tần Nam Huyền nói, tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh hãi, ngoại trừ thuốc Deadpool lần trước, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có vật có thể chết thay hai lần. Lúc này Phó Quân Sước có chút không chờ được mà cầm lấy vật này xuống, cẩn thận quan sát. Trong lớp sương mù đen của Ma địch, khuôn mặt Phó Quân Sước lúc này trông có vẻ hơi tà ác, lạnh lẽo. Mọi người nhìn thấy đều không khỏi nhíu mày, Phó Quân Tường nhìn tỷ tỷ mình như vậy càng có chút sợ mà nép sau lưng Tần Nam Huyền. Phó Quân Sước cũng nhận ra bầu không khí có gì đó không đúng, buông Ma địch xuống, sắc mặt mới khôi phục lại vẻ bình thường. Phó Quân Tường mới ló đầu ra từ phía sau lưng Tần Nam Huyền, vỗ vỗ miệng mình, vẻ mặt kinh sợ nhìn Phó Quân Sước: "Tỷ tỷ, dáng vẻ vừa nãy của tỷ thật đáng sợ a!" Phó Quân Sước vẻ mặt áy náy, ôn nhu nói: "Xin lỗi, làm Quân Tường sợ rồi!" Rồi từ sau lưng giống như là ảo thuật vậy, móc ra một xâu kẹo hồ lô đặt ở trước mặt. "Kẹo mứt!" Đôi mắt to long lanh của Phó Quân Tường trong nháy mắt liền trở nên sáng ngời, đưa tay nhận lấy kẹo mứt, sau đó vui vẻ cắn một cái, rồi suy nghĩ một chút, đi đến trước mặt Khúc Phi Yên, đưa kẹo mứt cho nàng: "Phi Phi, ngươi cũng ăn đi!" Khúc Phi Yên cũng không khách khí, cắn một miếng xong, ánh mắt đều híp lại thành hình vầng trăng khuyết: "Cảm ơn Quân Tường!" Nghe Khúc Phi Yên cảm ơn, Phó Quân Tường cũng lộ ra nụ cười xinh xắn, rồi đi đến bên cạnh Tiểu Long Nữ đang tập viết chữ, đưa kẹo mứt: "Long Nhi, ngươi có muốn ăn cái này không? Rất ngọt đó..." Phó Quân Tường cũng đã nghe bọn họ nói qua Tiểu Long Nữ tu luyện giống như Vô Tình Đạo, nhưng nàng còn nhỏ, căn bản không biết Vô Tình Đạo có ý nghĩa thế nào, chỉ là cho rằng không thể ăn những thứ khác, chỉ có thể ăn đồ ngọt. Cho nên nàng muốn chia sẻ kẹo mứt của mình cho Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ ngơ ngác nhìn nàng một cái, rồi lại nhìn vào kẹo mứt trên tay nàng, sau đó nhìn về phía Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền cười ôn hòa, khẽ mở miệng nói: "Ngươi muốn ăn thì có thể nếm thử!" Nghe Tần Nam Huyền nói xong, Tiểu Long Nữ nghiêng đầu suy tư một hồi, có chút cẩn trọng cắn nhẹ vào kẹo mứt, nhẹ nhàng nhai, nhất thời cảm giác ngoài vị ngọt còn có một loại mùi vị khác không biết diễn tả thế nào. Tiểu Long Nữ chậm rãi nuốt xuống, rồi học Khúc Phi Yên mở miệng nói: "Cảm ơn ngươi, Quân Tường!" "Hì hì, không khách khí nha!""Ngươi ăn kẹo của ta, liền là bạn của ta đó~!" Phó Quân Tường cười híp mắt nhìn Tiểu Long Nữ. "Bạn bè? !" Nghe thấy từ ngữ này, trên gương mặt lạnh lùng của Tiểu Long Nữ lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng căn bản không biết bạn bè là gì, nhất thời nhìn về phía Tần Nam Huyền. "Bạn bè là chỉ những người không có quan hệ m·á·u mủ, nhưng lại rất hữu hảo, lại nguyện ý giúp đỡ lẫn nhau, có thể tín nhiệm lẫn nhau." Tiểu Long Nữ cúi đầu trầm tư, tựa hồ đang suy nghĩ ý nghĩa Tần Nam Huyền nói. Sau đó ngẩng đầu lên gật đầu với Phó Quân Tường, giọng nói non nớt mở miệng nói: "Vậy ngươi là bạn của ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận