Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 419: Giang Ngọc Yến kế hoạch, Đông Tương Ngọc đến đây bình nhỏ cửa hàng « canh tư ».

Chương 419: Kế hoạch của Giang Ngọc Yến, Đông Tương Ngọc đến cửa hàng nhỏ "bình thường" vào buổi sớm.
Lúc này, Giang Ngọc Yến cau mày lên tiếng: "Điếm chủ, ta cảm thấy Lý Tầm Hoan mang lại cảm giác có chút thất vọng đó!"
Nghe Giang Ngọc Yến nói vậy, Tần Nam Huyền xoa đầu nàng, không đáp lời. Trong lòng thầm nghĩ, nếu như ngươi biết sau này hắn làm gì, e rằng sẽ còn thất vọng hơn nữa! Tần Nam Huyền gạt bỏ ý nghĩ này, dù sao hắn làm gì cũng chẳng liên quan đến mình, mình chỉ là một kẻ bán bình thường thôi.
Sau đó, Tần Nam Huyền ôn nhu cười nói với Giang Ngọc Yến: "Đúng rồi, chẳng phải ngươi muốn gây dựng một thế lực sao? Bây giờ chuẩn bị đến đâu rồi?"
Nghe Tần Nam Huyền hỏi, sắc mặt Giang Ngọc Yến nhất thời xụ xuống: "Ta vốn muốn mua cái nhà đối diện, ai ngờ lại bị người ta mua mất rồi!"
Nghe Giang Ngọc Yến nói vậy, Tần Nam Huyền chợt nhớ đến đối diện hình như là sân của Nhậm Doanh Doanh, người của Nhật Nguyệt Thần Giáo, nói ra thì cũng đã lâu chưa gặp nàng. Không biết bây giờ nàng đang làm gì!
Tần Nam Huyền có chút tò mò về chuyện Giang Ngọc Yến mua sân để làm gì, bèn hỏi thăm. Giang Ngọc Yến gãi đầu nói: "Ta muốn mở một cửa hàng nhỏ, đến lúc đó nếu có người khai ra thứ không mong muốn thì có thể mang đến cửa hàng nhỏ để đổi. Hoặc là nếu ai muốn thứ gì thì có thể ghi lại, ta sẽ tìm người giúp để ý."
Tần Nam Huyền gật đầu, cũng hiểu ý nàng. Một mặt là có thể làm quen với các thế lực khắp nơi, mặt khác lại có thể kiếm thêm chút phí tổn để nuôi sống thế lực của mình. Quả là một ý định không tồi.
Lúc này, Vệ Trinh Trinh đến gần, ôn nhu nói: "Ăn cơm thôi, điếm chủ!"
Sau đó, Tần Nam Huyền không hỏi thêm nữa, cùng các nàng đi ăn tối. Dù sao đêm nay còn một trận đại chiến đang chờ mình.
. . . . . .
Bên kia, thành Lăng Dương, bên trong Ma Đao Môn.
Các đệ tử Ma Đao Môn dưới sự chỉ huy của Lâm Thi Âm đã chuyển hết đống cửa rỉ sắt cùng tàn tích còn lại của các môn phái khác đến một bãi đất trống rồi chồng chất lại với nhau. Sau đó, Lâm Thi Âm phái hai đệ tử châm lửa đốt các thi thể này, còn những người khác trở về lo chuyện khác. Vậy là chỉ còn hai đệ tử ở lại đây để trông coi ngọn lửa.
"Này, ngươi nói xem, cái vị Lâm công tử đến hôm nay đột nhiên biến thành tiểu kim nhân rốt cuộc là làm như thế nào vậy?"
"Ta sao biết được. Bất quá cái kiểu biến thân đó, lại còn có thể đạt đến trực tiếp thực lực Đại Tông Sư, ta cũng thèm quá!"
"Thôi bớt mơ đi. Mau châm lửa đi, còn phải quay về giúp nữa đây!"
Hai người sau khi xác định đống thi thể đã bén lửa thì liền quay người rời đi.
Chờ bọn hắn đi khỏi không bao lâu, đống thi thể bỗng nhiên bắt đầu phập phồng. Nếu có ai đó nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ bị hù cho giật mình. Ai mà không sợ khi nhìn một đống người chết lại đột nhiên động đậy. Đột nhiên đống thi thể bị đẩy ra, một người đầy máu từ trong đống thi thể chui lên. Sau khi xác định xung quanh không có ai, người đó mới đứng dậy, dùng khinh công rời khỏi đống lửa, ánh mắt căm hận nhìn về nơi ở của Ma Đao Môn.
"Ma Đao Môn, các ngươi đáng chết!"
Nếu không nhờ hắn biết giả chết để đánh lừa, có lẽ cửa rỉ sắt đã bị diệt sạch rồi. Thù diệt môn không đội trời chung. Nam tử nhận rõ một phương hướng, lập tức thi triển khinh công hướng phía xa xa mà đi. Hướng đó rõ ràng là Miêu Cương!
Ma Đao Môn còn chưa biết họa lớn sắp ập đến.
Bên kia, Lạc Dương, cửa hàng nhỏ.
Tần Nam Huyền đang cùng Loan Loan luận bàn võ nghệ. Loan Loan đã một thời gian không cùng Tần Nam Huyền so chiêu nên đương nhiên không phải là đối thủ của hắn. Cuối cùng nàng gọi Bạch Uyển Nhi đến giúp mình báo thù. Bạch Uyển Nhi tuy đã là tông sư, nhưng cũng không địch lại Tần Nam Huyền. Cuối cùng, hai người đều thua Tần Nam Huyền. Cửa hàng nhỏ lại trở về tĩnh mịch.
Sáng sớm hôm sau, Đông Tương Ngọc đã sớm đến bên ngoài cửa hàng nhỏ. Nàng chuẩn bị lần thứ hai mở bình, tiện thể thỉnh giáo chút chuyện liên quan đến cửa hàng. Thấy cửa hàng còn chưa mở, nàng cũng không nôn nóng, mà chỉ lấy điểm tâm của Lý Đại Chủy ra ăn từ từ.
Bên trong cửa hàng nhỏ, Tần Nam Huyền thần thanh khí sảng rời giường ra khỏi phòng. Trong sân, Khúc Phi Yên và Tô Anh đang cùng nhau đùa giỡn với Đạp Tuyết Tầm Mai và Gấu Trúc con non. Khi thấy Tần Nam Huyền bước ra, Tô Anh đỏ mặt, cúi đầu chào hắn. Hiển nhiên là dư âm của buổi luận bàn võ nghệ đêm qua vẫn khiến nàng hơi xấu hổ.
Sau đó, Tần Nam Huyền rửa mặt xong thì ăn điểm tâm mà Vệ Trinh Trinh đã chuẩn bị, rồi mở cửa tiệm để chuẩn bị buôn bán.
Ngoài cửa, Đông Tương Ngọc thấy cửa hàng nhỏ mở cửa thì lập tức cười tươi rói bước đến, mở miệng nói với Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, buổi sáng tốt lành!" "Ta chuẩn bị cho ngươi một chút đồ ăn sáng nè!"
Đông Tương Ngọc đưa hộp đựng thức ăn đang cầm trên tay cho Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền mỉm cười nhận lấy: "Đông chưởng quỹ hôm nay đến sớm vậy?"
Nghe Tần Nam Huyền nói, Đông Tương Ngọc có biểu tình phức tạp hiện lên trên mặt, vừa vui mừng lại vừa khổ não: "Điếm chủ, ngươi không biết từ khi khách sạn chúng ta đưa món thịt nướng ra, người đến ăn cứ nối liền không dứt. Ta cũng chỉ có chút thời gian vào buổi sáng sớm này mới đến được. Thời điểm khác thì không có cách nào đi được. Không biết điếm chủ có cách gì hay giúp ta không!?"
Không ngờ Đông Tương Ngọc, kẻ trước đây chỉ thấy tiền là sáng mắt, có một ngày cũng phải đau đầu vì kiếm tiền quá nhiều. Tần Nam Huyền cảm thấy buồn cười, rồi nhẹ nhàng nói: "Vấn đề này của ngươi thực ra rất đơn giản. Nếu một mình ngươi làm không xuể thì ngươi có thể tự đào tạo thêm người, mở thêm vài chi nhánh chỉ bán món thịt nướng. Hoặc là ngươi có thể hợp tác với các tửu lầu khác, cho họ gia nhập liên minh!"
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, Đông Tương Ngọc ngơ ngác như đang lạc trong sương mù. Chuyện mở thêm chi nhánh, nàng cũng đã nghĩ đến, nhưng chưa tìm được người phù hợp, dù sao thì tay nghề này nàng cũng không dám tùy tiện truyền cho người khác, nhỡ đâu bí quyết bị lộ thì ưu thế của Đồng Phúc Khách Sạn sẽ không còn. Còn về việc Tần Nam Huyền nói hợp tác hay gia nhập liên minh thì nàng lại không hiểu đó là ý gì, nên liền vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, ý ngươi nói hợp tác và gia nhập liên minh là gì vậy?"
Tần Nam Huyền mở miệng giải thích: "Chính là ngươi tìm những người khác cùng hợp tác, để họ gia nhập vào Đồng Phúc Khách Sạn."
P/s: Cảm tạ Y Nhân Bắt Đầu Vì Ta Say đại ca đã khen thưởng!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận