Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 427: Ngôn Tĩnh Am mở bình, có thể khống chế thời gian năng lực « canh tư ».

Chương 427: Ngôn Tĩnh Am mở bình, có thể khống chế năng lực thời gian « canh tư ». Tần Nam Huyền nhận lấy ngân phiếu rồi gật đầu: "Chọn bình đi." Đông Tương Ngọc ở một bên cũng ôm cái TV LCD của mình, sau khi được Tần Nam Huyền đồng ý thì đặt ở một chiếc bàn khác, nàng chuẩn bị xem Phạm Thanh Huệ và các sư tỷ có thể mở ra được thứ gì tốt, mình cũng có thể học hỏi thêm chút kiến thức. Phạm Thanh Huệ cùng hai đồ đệ liền đi đến trước kệ hàng bắt đầu chọn bình mà mình thích. Bên kia, Lạc Dương, Hoa phủ! Hoa Mãn Lâu nghe trong phòng vọng ra mùi rượu thơm nồng nàn tinh khiết, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt, lẩm bẩm nói: "Cuối cùng cũng thành công, cái này để Lục Tiểu Kê có phúc để hưởng." Trong khoảng thời gian này hắn liền không hề bước chân ra khỏi cửa, một mực nghiên cứu việc chiết xuất và tinh luyện bạch tửu. Bây giờ ngửi được mùi rượu này, Hoa Mãn Lâu không cần phải nếm thử cũng biết mình đã thành công, sau đó cầm lấy chai rượu, rót cho mình một chén nhỏ, nhìn thứ rượu mát lạnh như suối, cho dù Hoa Mãn Lâu là người không thích uống rượu, cũng biết đây là hảo tửu, liền chậm rãi nhấp một ngụm, cảm giác nơi yết hầu truyền đến một cảm giác nóng hừng hực, hai mắt nhất thời sáng lên, nhịn không được tán dương: "Hảo tửu!" Lúc này hắn đậy kín nắp bình rượu, đứng dậy đi ra ngoài, hắn muốn đem thứ rượu này cho điếm chủ nếm thử. Bên kia, trong cửa hàng bình nhỏ. Phạm Thanh Huệ cùng hai đồ đệ đã chọn lựa xong bình, sau một hồi khiêm nhường thì Phạm Thanh Huệ trực tiếp phân phó cho Ngôn Tĩnh Am mở trước. Ngôn Tĩnh Am ngoan ngoãn gật đầu, sau đó hướng vào chiếc bình thứ nhất đập xuống. "Ba!" Theo một tiếng vang nhỏ, bình vỡ tan tành, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Ngôn Tĩnh Am nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng lơ lửng giữa không trung, hiếu kỳ đưa tay nhỏ nhắn chạm vào một cái, kết quả phát hiện quả cầu ánh sáng màu trắng trong nháy mắt hóa thành một làn sương trắng sáp nhập vào cơ thể của mình. Ngôn Tĩnh Am hơi biến sắc mặt, cho rằng đó là độc khí, vội vàng vận chuyển nội công, lại phát hiện trong cơ thể một dòng nước ấm trào lên, nội lực của mình vậy mà đang từng bước được nâng cao, đồng thời còn cùng nội lực tu luyện của mình hoàn mỹ hòa hợp, lúc này nàng có chút kinh ngạc nhìn Phạm Thanh Huệ nói: "Sư phụ, đây là chuyện gì vậy ạ?" Phạm Thanh Huệ thấy Ngôn Tĩnh Am không sao, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mở miệng phỏng đoán: "Con vừa rồi chắc là đã mở ra được một quả cầu ánh sáng tăng thêm nội lực, lần sau không nên chạm lung tung như thế, chờ điếm chủ giới thiệu rồi mới cầm, nếu không lỡ đụng phải thứ gì độc dược, sư phụ có thể không kịp cứu con!" Lúc đó Phạm Thanh Huệ mang nàng đến đây, chỉ nói cho nàng đây là một nơi tràn ngập cơ duyên mở bình, còn cụ thể có thể mở ra cái gì thì lại không nói rõ. Bây giờ nghe lời Phạm Thanh Huệ, trên mặt Ngôn Tĩnh Am hiện lên vẻ khiếp sợ và kinh ngạc, khiếp sợ là nơi đây có thể dựa vào mở bình là có thể nâng cao nội lực, kinh ngạc là nơi này lại vẫn có thể mở ra những thứ khác. Trên mặt Ngôn Tĩnh Am không khỏi hiện lên một tia may mắn, còn tốt vận khí của mình tốt. Nàng âm thầm nhắc nhở chính mình, lần sau nhất định phải biết rõ ràng rồi mới đi lấy. Tần Nam Huyền chậm rãi mở miệng: "Quả cầu ánh sáng kia nàng vừa hấp thu là hai năm nội lực Tông Sư." Tuy rằng Ngôn Tĩnh Am đã hấp thu quả cầu ánh sáng màu trắng đó, thế nhưng Tần Nam Huyền vẫn muốn giải thích một chút, dù sao phải để các nàng ở chỗ mình tiêu tiền, dù gì cũng phải cho biết mình đã mở ra thứ gì chứ. Ngôn Tĩnh Am ngốc nghếch đáng yêu gật đầu, sau đó vung tay hướng vào cái bình thứ hai đập xuống. "Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một bộ quần áo màu trắng rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Ngôn Tĩnh Am vẻ mặt tò mò đánh giá bộ y phục kia, không xác định hướng về Tần Nam Huyền dò hỏi: "Điếm chủ, đây là y phục sao?" « đồ bơi »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, là đồ bơi mặc trong giờ học bơi của học sinh, sau khi mặc vào sẽ tự động điều chỉnh cho phù hợp vóc dáng, về sau sẽ không thay đổi nữa. Nghe Ngôn Tĩnh Am hỏi, Tần Nam Huyền nhìn những món đồ nàng đã mở được, gật đầu, chậm rãi mở miệng: "Là y phục, nhưng không phải y phục thông thường, mà là đồ bơi mặc lúc bơi." "Đồ bơi?" Ngôn Tĩnh Am có chút nghi hoặc đưa tay cầm lấy y phục, y phục nhất thời trong nháy mắt xòe ra, nhìn thấy dáng vẻ của bộ quần áo đó, Ngôn Tĩnh Am vốn ngây thơ trong sáng nhất thời mặt đỏ bừng, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ, sao lại có y phục hở hang như vậy chứ, đến cả Yêu Nữ Ma Giáo cũng không mặc hở hang đến thế. Bất quá Bạch Uyển Nhi ở bên cạnh lại là hai mắt sáng lên, thứ này dùng để tắm suối nước nóng quá hợp, lúc này mở miệng nói: "Tiểu sư muội, nếu như muội không cần, có thể tặng cho tỷ tỷ đó." Nghe Bạch Uyển Nhi nói, Ngôn Tĩnh Am không chút do dự nào, trực tiếp ném cho Bạch Uyển Nhi bộ quần áo kỳ quái kia, giả bộ trấn định nói: "Nếu sư tỷ thích, vậy Tĩnh Am tặng cho tỷ." Trong lời nói hai người đều không muốn chịu thua, xem đối phương như người của phe mình. Bạch Uyển Nhi chỉ cười, không trả lời nàng. Ngôn Tĩnh Am trong lòng lẩm bẩm kinh văn, từ từ làm cho tâm tình xao động bất an của mình bình tĩnh lại, lúc này mới đưa tay vào chiếc bình thứ ba đập xuống. "Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một vật nhỏ cỡ ngón tay rơi ra. Ngôn Tĩnh Am quan sát món đồ mình vừa mở ra được, chỉ thấy vật này ở trên có hình ngôi sao, phía dưới là một cái gậy. Nàng thực sự không thể nghĩ ra cái vật nhỏ này có thể dùng để làm gì. « Trượng Phong Ấn « trượng ngôi sao » »: Đến từ thế giới Sakura, là ma pháp trượng, lúc sử dụng thẻ bài Sakura có thể biến thân để dùng các loại sức mạnh khác nhau. Tần Nam Huyền liếc qua những thứ Ngôn Tĩnh Am đã mở được, thản nhiên mở miệng: "Nó gọi là Trượng Phong Ấn, lúc sử dụng thẻ bài Sakura có thể biến thân để thu được những sức mạnh khác nhau, những thẻ bài mạnh nhất thậm chí có thể khống chế thời gian, dài nhất có thể đạt được một ngày, bất quá cũng còn phải dựa vào Ma Lực trong cơ thể để phát huy uy lực." Nghe lời Tần Nam Huyền nói, mọi người đều im lặng không nói gì, không phải là các nàng nghe không hiểu, mà là các nàng bị lời Tần Nam Huyền làm cho kinh sợ đến nỗi không nói nên lời, khống chế thời gian, đây là khái niệm gì, ngay cả Địa Ni tổ sư của Phạm Thanh Huệ cũng làm không được, có thể khống chế thời gian, điều này thực sự đáng sợ. Loan Loan cùng Bạch Uyển Nhi hai người thì sau lưng lạnh toát, vẻ mặt may mắn, cũng may Ngôn Tĩnh Am này hiện tại không có Ma Lực, cũng chưa mở được cái thẻ bài được gọi là thời gian trong miệng điếm chủ, nếu không phỏng chừng hôm nay vừa mở bình, Âm Quỳ Phái đã bị diệt vài ngày sau rồi. PS: Cảm tạ h f4 7 đại ca vé tháng! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận