Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 306: Vạch trần tống thần y, Dị Vực phong tình « ba canh ».

Chương 306: Vạch trần Tống thần y, phong tình Dị Vực « ba canh ».
Nghe vậy, Hoa Như Lệnh và Tống thần y đều lộ vẻ mặt khó hiểu nhìn Lục Tiểu Phụng, không biết hắn có ý gì. Lục Tiểu Phụng không giải thích, trực tiếp ra tay khống chế Tống thần y.
Tống thần y hoảng hốt, khó hiểu nói: "Lục đại hiệp, ý của ngươi là sao?"
Hoa Như Lệnh cũng khó hiểu nhìn Lục Tiểu Phụng, không biết hắn có ý gì.
"Bá phụ, người về trước đi, ta sẽ nói cho người biết chuyện gì xảy ra."
Sau đó Lục Tiểu Phụng dẫn theo Tống thần y đi về phía đại sảnh...
Tần Nam Huyền không có hứng thú xem trò náo kịch này, cùng các nàng ngắm hoa đăng xong liền trở về hoa phủ nghỉ ngơi. May mà Dục Tú Sơn Trang đủ lớn, chuẩn bị cho các nàng rất nhiều phòng. Tần Nam Huyền vừa về phòng đã ngửi thấy mùi hương thoang thoảng, khẽ cười, bước vào trong. Cửa phòng đột ngột đóng lại, đèn trong phòng cũng sáng lên, một bóng người xuất hiện sau lưng Tần Nam Huyền.
"Không biết cô nương đêm khuya đến thăm có gì chỉ giáo?"
Tần Nam Huyền đi tới bàn rót trà, quay đầu nhìn cô gái Dị Vực trước mặt.
"Ngươi không sợ 453 ta đến ám sát ngươi?"
Cô gái nhìn Tần Nam Huyền bình tĩnh như vậy, tay xuất hiện một con dao găm, thích thú đánh giá Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền không hề động, uống một ngụm trà, lạnh nhạt nói: "Nếu ngươi muốn giết ta, lúc tiến vào đã động thủ, cần gì phải đợi tới giờ?"
Nghe Tần Nam Huyền nói, cô gái im lặng một lúc, nàng đúng là bị cha phái đến giết Tần Nam Huyền, nhưng không biết vì sao lúc này lại không muốn ra tay. Nàng luôn bị cha coi như con rối sử dụng, dù có làm đến Vương Phi, chỉ sợ cũng không thoát khỏi sự ràng buộc của cha, nàng muốn mình thành vương, tự tay nắm giữ tất cả, không muốn tiếp tục bị cha thao túng. Khi "phụ thân" trên danh nghĩa nói cho nàng biết, hai cô gái bên cạnh nam tử kia là hai vị cung chủ Di Hoa Cung, nàng liền biết cơ hội tới. Không chỉ có thể giúp nàng ngồi lên vương vị, mà còn có thể thoát khỏi sự quản thúc của cha. Phải biết rằng Vương quốc của nàng không có Tông Sư nào, nếu có tông sư chống lưng, tin rằng mọi người sẽ ủng hộ nàng lên ngôi vua.
"Xem ra người được Hoa Mãn Lâu tôn kính như vậy, quả nhiên không phải người bình thường."
Cô gái cất dao găm, mỉm cười ngồi cạnh Tần Nam Huyền, quyến rũ nói: "Ta muốn nhờ tiên sinh giúp một chuyện!"
Nghe cô gái nói, Tần Nam Huyền cười nhìn người trước mắt, "Nói nghe xem."
"Ta muốn ngươi giúp ta giết Tống thần y."
Nghe cô gái nói, Tần Nam Huyền khẽ cười, "Tại sao ta phải giúp ngươi?"
"Sau này ta có thể cho ngươi vô số tài phú, còn có mỹ nữ!" Cô gái thấy xung quanh Tần Nam Huyền có nhiều mỹ nữ, cho rằng hắn là đồ háo sắc!
Tần Nam Huyền cười, chậm rãi nói: "Vậy vẫn chưa đủ để ta ra tay."
Cô gái sững người, rồi như quyết định điều gì, làm ra chuyện khiến Tần Nam Huyền có chút kinh ngạc, nhưng lại có chút mới lạ.
Nửa giờ sau, cô gái quyến rũ nhìn Tần Nam Huyền nói: "Hiện giờ ngươi bằng lòng ta chưa?"
Tần Nam Huyền đang định nói.
"Cộc cộc cộc..."
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, người nhà họ Hoa lên tiếng: "Khách nhân, thiếu gia bảo ngài ra xem trò vui."
"Ừ, được, ngươi đi trước đi! Ta sẽ đến ngay." Tần Nam Huyền nghe người nhà họ Hoa rời đi mới chậm rãi nói, "Ta có thể cho ngươi một cơ hội, nhưng có nắm bắt được không, là do chính ngươi." Sau đó mở cửa đi về đại sảnh, cô gái cũng vội theo sau. Khi Tần Nam Huyền đến đại sảnh, Yêu Nguyệt đã tới, mọi người như đang chờ hắn.
Lục Tiểu Phụng và Hoa Mãn Lâu gật đầu với Tần Nam Huyền, chuẩn bị nói, thì cô gái Hãn Hải quốc cũng vào, thấy cảnh tượng trong viện, Tống thần y, quan thái, cùng đám thủ hạ Hãn Hải quốc đều bị bắt, cả rượu ngon của họ đều bị vứt sang một bên.
Lục Tiểu Phụng định bắt nàng lại, thì Tần Nam Huyền giữ cô gái đang định bỏ chạy, nói: "Để nàng đứng nghe."
Lục Tiểu Phụng hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn chậm rãi kể lại chuyện Giày Sắt Đạo Tặc còn sống. Hoa Mãn Lâu biết từ cha mình, quốc bảo Hãn Hải quốc, Ngọc Phật, được Quốc Vương Hãn Hải ủy thác cho nhà họ Hoa, vật đó là đồ vật cần thiết để Hãn Hải quốc đăng cơ. Nghĩ đến phản ứng của Tống thần y khi thấy cô gái Tây Vực, và việc họ hôm nay không dùng rượu độc! Mọi người liền biết Tống thần y cấu kết với người Hãn Hải quốc muốn lấy Ngọc Phật! Chắc có lẽ Khổng Tước Vương Tử của Hãn Hải Vương quốc cũng chỉ là một con rối của chúng.
Nghe Hoa Mãn Lâu và Lục Tiểu Phụng phân tích, mọi người kinh hãi nhìn Tống thần y, không ngờ hắn lại là Giày Sắt Đạo Tặc, vậy tên Giày Sắt Đạo Tặc bị giết mấy năm trước là ai? Chẳng lẽ là thế thân?
Tống thần y có chút hoảng, nhưng vẫn ra vẻ trấn tĩnh, "Ta không biết các ngươi đang nói gì, các ngươi đừng có vu oan cho người tốt."
Lục Tiểu Phụng lắc đầu, trực tiếp lấy ra một bao quần áo vứt xuống đất, nói: "Còn không nhận? Vậy xin Tống thần y giải thích một chút, đây là cái gì?" Một vị đại sư trọc đầu đưa tay mở bao ra, thấy bên trong là một đôi giày sắt. Lập tức tức giận nhìn Tống thần y: "Giày sắt, tang chứng đã có, ngươi còn gì để giải thích?"
Tống thần y cãi, "Có lẽ đây là Lục Tiểu Phụng bỏ vào phòng ta để vu oan ta."
Mọi người vừa nghĩ cũng đúng, nhìn Lục Tiểu Phụng, điều này không thể nói lên đôi giày nhất định là của Tống thần y. Yêu Nguyệt nhíu mày, sao lại phiền phức vậy, cứ giết là xong, cần gì phải bắt hắn nhận tội, rắc rối vậy.
PS: Cảm tạ Y Nhân bắt đầu vì ta say đại ca hai lần khen thưởng! ! ! ! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận