Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 866: Vô Tình: Ta nghĩ muốn cùng điếm chủ sinh hài tử! ! Trên không trung máy theo dõi! ! (canh tư )

Chương 866: Vô Tình: Ta muốn cùng đĩếm chủ sinh con!! Trên không trung máy theo dõi!! (canh tư)
Cũng chính là cái phi đao này là một bảo vật, trong mắt chúng nữ hiện lên vẻ hâm mộ. Sau đó Vô Tình vừa động tâm niệm, chỉ thấy cái phi đao kia hóa thành một đạo hắc quang, "Ba!" theo một tiếng vang nhỏ, cái bình thứ bảy trực tiếp bị phi đao xuyên thủng. Một cái rương lớn cỡ bàn tay rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
« Một rương bóng đèn »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, đây là một rương trang bị bóng đèn chắp đầu. Một rương có 48 cái.
Tần Nam Huyền thấy Vô Tình khui ra đồ vật, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, thứ này cũng không tệ lắm. Sau đó Tần Nam Huyền giới thiệu một chút tác dụng của bóng đèn, trên mặt Vô Tình hiện lên vẻ kinh ngạc, không cần lửa mà là cần điện năng để bóng đèn đủ sáng?! Tò mò đem cái rương lấy xuống, cái rương trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng. Liền thấy bên trong là từng cái đèn bài làm từ lưu ly, ở giữa còn có một vật nhỏ giống như thanh sắt. Trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc, trong này không có cả dầu thắp, làm sao có thể sáng được?!
Không nghĩ ra Vô Tình lắc đầu, chờ chút hỏi thăm đĩếm chủ sẽ biết, hay là trước khui hết bình rồi hãy nói. Sau đó Vô Tình bỏ qua một bên cái rương, khống chế phi đao hướng về phía bình đánh tới, "Ba!" Kèm theo một tiếng vang nhỏ, bình vỡ vụn, một cái bình thủy tinh nhỏ rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Vô Tình nhìn cái bình thủy tinh trong suốt rơi ra, bên trong không chứa vật gì khác, chỉ có một ít nước dán ở đáy bình. Trong lòng có chút nghi hoặc, lẽ nào dịch thể này là bảo vật thần kỳ, vô cùng quý giá, nên đĩếm chủ chỉ để vào một giọt?! Vô Tình vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền.
"Đĩếm chủ, bên trong này là chất lỏng gì vậy?"
« Nước tử mẫu hà »: Đến từ một Thế giới Thần thoại nào đó, nước sông Hộ Thành của Tây Lương Nữ Nhi Quốc, bất luận là nam hay nữ, uống vào đều sẽ lập tức mang thai. Có nước suối này rồi, thế giới sẽ không còn ai không thể sinh con. Chỉ dùng được cho một người!
Chứng kiến Vô Tình khui ra vật này, trong mắt Tần Nam Huyền lóe lên một tia kinh ngạc, không ngờ Vô Tình lại khui được thứ này. Tần Nam Huyền khẽ mở miệng nói: "Thứ này gọi là nước tử mẫu hà!" Nghe Tần Nam Huyền nói, trên mặt mọi người đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là vẻ mặt kinh hãi nhìn cái bình trước mắt.
"Đĩếm chủ, ngươi nói nước tử mẫu hà này, chẳng lẽ là nước sông Nữ Nhi Quốc trong truyền thuyết Tây Du Ký ghi lại??" Nhìn thấy Tần Nam Huyền gật đầu, đám người cũng không cần Tần Nam Huyền giải thích, liền biết tác dụng của vật này là sinh con. Đám người có chút hiếu kỳ đánh giá, nước tử mẫu hà trước mắt không có gì kỳ lạ, chỉ có vẻ trong suốt khác thường. Vô Tình sắp bắt được thì đột nhiên nghĩ đến tác dụng của nước tử mẫu hà, cảnh giác nhìn Tần Nam Huyền dò hỏi: "Đĩếm chủ, ta ngửi một cái nước tử mẫu hà này, sẽ không có thai chứ?" Vô Tình không muốn vừa ngửi một cái đã nghi ngờ có thai, còn không tìm được cha. Nếu như cùng đĩếm chủ sinh một đứa bé, Vô Tình lại rất muốn.
"Sẽ không." Tần Nam Huyền nghe Vô Tình nói, cũng ngẩn người, sau đó giải thích: "Nếu ngửi một cái đã có thai, thì Nữ Nhi Quốc ngày nào cũng sẽ có người sinh con mất." Nghe Tần Nam Huyền trêu ghẹo, Vô Tình dí dỏm le lưỡi, sau đó mở nắp ra ngửi nhẹ, phát hiện không có mùi gì. Lúc này đóng nắp lại, sau đó bỏ sang một bên. Loan Loan đột nhiên cười quái dị, khiến mọi người nghi hoặc nhìn nàng, không biết nàng đột nhiên cười ngây ngô cái gì.
"Hắc hắc, không có gì, ta nghĩ ra một việc hay."
Thì ra Loan Loan khi thấy nước tử mẫu hà, liền nghĩ, nếu đem nước này cho đám hòa thượng xấu xí uống, vậy thì hòa thượng có còn phá giới không nhỉ! Nghĩ đến mấy tên hòa thượng tai to mặt lớn bụng bự, Loan Loan liền nhịn không được cười lên. Tần Nam Huyền tức giận liếc Loan Loan, nha đầu kia mới nghĩ ra chuyện không đâu.
Vô Tình không quá để ý, vung tay về phía bình thứ chín. "Ba!" Kèm theo tiếng bình vỡ tan, một cái hộp giấy cỡ bằng bàn tay rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Thấy mình lại khui ra hộp giấy, Vô Tình nhíu mày, lẽ nào thứ này cũng giống như bóng đèn vậy sao. Nếu là đồ như vậy, đối với mình mà nói, không có tác dụng lớn lắm.
« Máy bay không người lái năng lượng mặt trời »: Đến từ một thế giới khoa kỹ, là một loại thiết bị điều khiển từ xa bằng sóng vô tuyến, cùng thiết bị điều khiển tự động thao túng máy bay không người lái. Thông qua điều khiển từ xa có thể quan sát được, máy bay không người lái có thể thấy được môi trường xung quanh. Sản phẩm này sử dụng năng lượng mặt trời, chỉ cần không bị hỏng, đủ điện thì có thể dùng vô hạn. Phạm vi điều khiển từ xa lấy người điều khiển làm trung tâm, bán kính 50 km.
Tần Nam Huyền thấy giới thiệu của vật này, nhất thời hơi nhíu mày, đối với bọn họ mà nói, đây là đồ tốt, dù sao vật này dùng để giám thị hoặc điều tra địch tình thì không dễ bị phát hiện.
"Bên trong rương này chứa máy bay không người lái, ngươi có thể khống chế nó bay lượn, sau đó từ trên không quan sát môi trường xung quanh." "Xa nhất có thể quan sát động tĩnh trong phạm vi trăm dặm."
"Tê!" Nghe Tần Nam Huyền nói, Vô Tình trong nháy mắt nghĩ ra tác dụng của máy bay không người lái, lập tức hít một hơi, trong mắt lóe ra ánh sáng rực rỡ, vật này nếu xuất hiện trên chiến trường, còn lợi hại hơn cả mưu kế, mặc cho ngươi có bao nhiêu mưu kế, ta đều nhìn thấu được hết, đến lúc đó mưu kế gì đều vô dụng. Lúc này không chờ được liền cầm hộp máy bay không người lái xuống, lập tức hộp khôi phục nguyên dạng, dựa theo gợi ý của Tần Nam Huyền, mở hộp ra, lắp ráp máy bay không người lái xong, sau đó cầm điều khiển từ xa, dựa theo Tần Nam Huyền nhắc nhở để điều khiển.
Đám người liền thấy cánh quạt của máy bay không người lái bắt đầu xoay tròn, sau đó toàn bộ máy bay bắt đầu bay lên, lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận