Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1134: Thành Lạc Dương có người khiêng lấy một chỉ heo bay trên trời! ! ! Thần kỳ dược hoàn! ! ! (canh hai )

Chương 1134: Thành Lạc Dương có người vác một con heo bay trên trời! ! ! Dược hoàn thần kỳ! ! ! (Canh hai) Nghe Vương Thế Sung hỏi xong, Đổng Thục Ny liếc mắt nhìn Vân Ngọc Chân đứng bên cạnh. "Vân bang chủ, miếng thịt ba chỉ heo này, ta có thể mua không? !" Vương Thế Sung lập tức hiểu ý, quay sang hỏi Vân Ngọc Chân. "Miếng thịt ba chỉ heo này ta đã đưa cho điếm chủ rồi, cho nên nếu ngươi muốn con heo này," "Thì phải hỏi điếm chủ mới được." Nghe Vân Ngọc Chân nói xong, ánh mắt Vương Thế Sung liền dán vào Tần Nam Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ khát khao tha thiết. "Tốt!" Tần Nam Huyền suy nghĩ một lát, cũng đồng ý thỉnh cầu của hắn, nếu là người khác, rất khó để thịt ba chỉ heo sinh sôi nảy nở, nhưng Vương Thế Sung lại tinh thông các loại kinh nghiệm chăn heo, nói không chừng thật đúng là có thể nuôi heo lớn lên được. Thấy điếm chủ đồng ý yêu cầu của mình, Vương Thế Sung mặt mày hớn hở chắp tay thi lễ với Tần Nam Huyền, rồi lập tức vận nội lực, vác con heo ba chỉ lên vai rồi chạy ra ngoài thành đến căn cứ chăn nuôi. "Ngọa Tào!" "Ta có hoa mắt không vậy? ! Sao ta thấy có người vác con heo mà bay kìa." "Ngươi không có hoa mắt đâu, ta cũng thấy mà." Người đi trên đường đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, người thường chỉ thấy một bóng người thoáng vụt qua, không nhìn rõ được là gì, nhưng những người luyện võ thì lại mơ hồ thấy có người vác con heo! ! ! Nhưng là ai thì không ai rõ. Hoa gia. Lục Tiểu Phụng đang nằm trên nóc nhà hóng mát, thấy cảnh này thì quá kinh ngạc, chén rượu trong tay rớt xuống đất. "Ngọa tào, lão Hoa, Vương Thái thú vác heo bay trên trời." Hoa Mãn Lâu đang nghiên cứu nghe vậy, liền bỏ dở đồ trong tay, trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ, bay lên trời, cũng tận mắt chứng kiến một màn kỳ lạ này. Tây Môn Xuy Tuyết vì có một số việc ở Vạn Mai Sơn Trang cần giải quyết nên đã về rồi, Tư Không Trích Tinh thì không biết đi đâu mất rồi, hiện giờ Hoa phủ chỉ còn lại hai người bọn họ. Nhưng sắc mặt Hoa Mãn Lâu lại trở nên có chút cổ quái, sao Vương Thế Sung vác heo bay trên trời mà lại vui vẻ như vậy, chẳng lẽ con heo này là Tiên Thú gì sao? ! Cũng có thể lắm, nhìn hướng hắn vừa đi đến, chắc là từ chỗ điếm chủ mà ra. Hoa Mãn Lâu cũng không nghĩ nhiều nữa, mà quay lại mặt đất tiếp tục nghiên cứu khoa học cùng người máy, hắn giờ phát hiện, nghiên cứu khoa học còn thú vị hơn tranh bá giang hồ nhiều.... Tiệm tạp hóa nhỏ. Tần Nam Huyền đặt bình Vân Chi vừa chọn lên bàn mở bình, ý bảo nàng có thể mở. Vân Chi lúc này mới vung tay đập vào cái bình đầu tiên. "Ba..""!" Kèm theo tiếng bình vỡ, một đôi đồ vật hình dạng kỳ quái rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Nhìn món đồ có hình dạng như một cái trụ, Vân Chi tò mò hỏi Tần Nam Huyền. "Điếm chủ, đây là cái gì vậy? !" « Không khí xuyên »: Đến từ một thế giới Doraemon nào đó, chỉ cần đeo nó lên người, không cần tiêu hao bất cứ năng lượng nào, có thể hô hấp dưới nước. Tần Nam Huyền liếc mắt nhìn món đồ Vân Chi vừa lấy được, chậm rãi nói: "Vật này rất hữu dụng với các ngươi đấy." "Chỉ cần đeo nó lên người, ngươi có thể tự do thoải mái hô hấp dưới nước." Nghe Tần Nam Huyền nói, Vân Chi lộ vẻ vui mừng, ở đây thứ này thật là quá tuyệt, đúng là bảo bối! Vân Chi đưa tay cầm món đồ lên, ngắm nghía đồ vật kỳ lạ này, rồi có chút khó hiểu nhìn Tần Nam Huyền, không biết món này dùng như thế nào. "Chỉ cần đeo nó lên người, nó sẽ phát ra một cái lồng năng lượng," "Sau đó ngươi có thể tự do hít thở." "Nhưng có một điều cần chú ý, lồng bảo hộ này không có đủ sức phòng ngự mạnh mẽ, nếu một ngày gặp phải công kích, lồng bảo hộ này sẽ bị phá vỡ, mà khi lồng bảo hộ vỡ rồi," "Thì phải đợi một ngày mới có thể khôi phục." Nghe Tần Nam Huyền nói, Vân Chi gật đầu cũng không thấy bất ngờ, nhưng mà khả năng gặp công kích dưới nước rất thấp, nàng cũng không quá lo lắng. Vân Chi bỏ mấy thứ sang một bên, vật này không cần cột lại, các nàng cũng có thể dùng. Vân Chi phất tay đập vào cái bình thứ hai. "Ba!" Cùng với một tiếng vang nhỏ, bình vỡ tan, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Thấy thứ mình mở được là một quả cầu ánh sáng màu trắng, Vân Chi vui vẻ lộ rõ trên mặt, liền đầy mong đợi nhìn Tần Nam Huyền. « Nội lực ba năm của Cao Thủ Võ Lâm Đại Tông Sư kỳ »: Đến từ một cao thủ võ lâm đại tông sư kỳ nổi tiếng, sau khi hấp thụ có thể trực tiếp nhận được ba năm nội lực. Tần Nam Huyền nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng Vân Chi mở được, từ tốn nói: "....""Quả cầu nội lực ba năm." Nghe chỉ có ba năm nội lực, vẻ mong chờ của Vân Chi nhất thời khựng lại, ba năm nội lực cũng không thể giúp nàng đột phá. Nhưng đã mở được rồi, cũng không có cách nào thay đổi được, Vân Chi tuy có hơi thất vọng nhưng vẫn đưa tay hấp thu quả cầu ánh sáng trắng trước mặt. Quả cầu ánh sáng trắng hóa thành một dòng nước ấm hòa vào cơ thể nàng, nội lực của Vân Chi trong nháy mắt tăng thêm ba năm, nhưng tiếc là không đủ để đột phá cảnh giới trước mắt. Vân Chi ổn định lại tâm trạng của mình rồi, phất tay đập vào cái bình thứ ba. "Ba!" Cùng tiếng bình vỡ tan vang lên, một cái kén con nhộng rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. "Kén con nhộng vạn năng? !" Thấy cái kén con nhộng rơi ra ngoài có chút giống với cái kén con nhộng vạn năng trước đó mình đã mở được, Phó Quân Sước không kìm được mà lên tiếng. « Kén con nhộng trải nghiệm lần đầu »: Đến từ một thế giới Khoa Huyễn, chỉ cần ăn loại thuốc này, dù làm bất cứ chuyện gì Đoàn Đoàn, cũng đều có thể trải nghiệm được cảm giác căng thẳng hồi hộp khi làm lần đầu, cũng có thể cảm nhận được cảm giác vui sướng khi thành công. Tần Nam Huyền thấy giới thiệu về vật này, trên mặt liền lộ vẻ cổ quái, người phát minh ra thứ này chắc chắn không phải người bình thường, người bình thường sao lại muốn trải nghiệm mãi vậy chứ. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận