Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 217: Lục Tiểu Phụng lại mở hũ, thái dương bản chong chóng tre mở ra « canh tư ».

Chương 217: Lục Tiểu Phụng lại mở hũ, thái dương bản chong chóng tre mở ra « canh tư ». Hai người liền thấy điếm chủ đang ở tiêu dao ghế đùa với Gấu Trúc con non cùng mèo nhỏ. Lục Tiểu Phụng từ trên người Hoa Mãn Lâu móc ra hai trăm lượng hoàng kim đưa tới nói: "Điếm chủ, ta và lão Hoa mỗi người mở mười cái bình." Nghe được lời này của Lục Tiểu Phụng, Tần Nam Huyền đưa tay nhận lấy hoàng kim, hướng về phía hắn trêu nói: "Ngươi không phải đến tìm ta lý luận sao?" Hiển nhiên cuộc đối thoại của Lục Tiểu Phụng và Hoa Mãn Lâu ở bên ngoài đã bị Tần Nam Huyền nghe được. Lục Tiểu Phụng trên mặt không chút nào xấu hổ, như không có chuyện gì xảy ra mở miệng nói: "Điếm chủ nói đùa, ta Lục Tiểu Phụng làm sao có thể nói ra những lời này chứ!" Lục Tiểu Phụng cũng nhìn ra tính tình điếm chủ tương đối hiền hòa, đương nhiên sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà sinh khí. Tần Nam Huyền cười nhạt một tiếng: "Chọn bình đi!" Lục Tiểu Phụng cùng Hoa Mãn Lâu gật đầu, đi đến giá hàng bên kia chọn bình. Lục Tiểu Phụng đi tới trước giá hàng, trực tiếp nhanh chóng chọn mười cái bình. Tần Nam Huyền phất tay, mười cái bình được chọn liền vững vàng bay ra, lặng yên không tiếng động rơi xuống bàn mở bình. Hoa Mãn Lâu một bên vẫn còn đang chọn bình cũng không quay đầu lại trêu nói: "Tốc độ của ngươi thật đúng là nhanh!" Lục Tiểu Phụng nghe được Hoa Mãn Lâu nhạo báng, bất đắc dĩ liếc mắt. Trong lòng thầm nghĩ lúc nào mang theo Hoa Mãn Lâu đi hoa lâu, làm cho hắn biết một chút lợi hại của mình. Có chút buồn bực hướng cái bình thứ nhất trên bàn đập xuống. "Ba!" Theo một tiếng bình vỡ vang lên, một quyển sách rơi ra ngoài, nổi lơ lửng giữa không trung. Thấy là một quyển sách, Lục Tiểu Phụng sắc mặt vui vẻ, trước kia hắn đã từng mở được một quyển bí tịch Nhất Dương Chỉ, không biết lần này là bí tịch gì, quay đầu vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Nam Huyền. « hoa công tử tạp chí »: Đến từ tạp chí của một thế giới hiện thực nào đó, bên trong đều là tuyển chọn model đỉnh cấp, về những yếu tố gì mọi người đều hiểu! Tần Nam Huyền nhìn Lục Tiểu Phụng mở ra đồ vật, lạnh nhạt mở miệng nói: "Là một quyển tạp chí, ngươi có thể tự mình từ từ thưởng thức." Lục Tiểu Phụng nghe được Tần Nam Huyền nói, có chút hiếu kỳ cầm quyển sách lên, nhất thời đồng tử hơi co lại, hô hấp có chút gấp gáp. Chỉ thấy trên bìa tạp chí in một người tóc vàng mắt xanh nữ tử dị vực. Lại tới nữa rồi! Lần trước mở ra một thứ gọi là chân dung, lần này lại là một quyển tạp chí? Lần này lại còn là phong tình dị vực? Nhìn Hoa Mãn Lâu vẫn đang chọn bình, Lục Tiểu Phụng quyết định lật xem một chút, nói không chừng bên trong ghi chép bí tịch gì đó! Sau đó lật xem hai trang, hô hấp của Lục Tiểu Phụng trở nên gấp gáp hơn. "Ba!" Lục Tiểu Phụng bỗng nhiên gấp sách lại, sau đó giấu vào trong lồng ngực, thứ này bây giờ không thể nghiên cứu, phải về nhà từ từ nghiên cứu. Đưa tay hướng cái bình thứ hai đập xuống. "Ba!" Theo tiếng bình vỡ vang lên, một cái chai màu trắng rơi ra, nổi lơ lửng giữa không trung. « lục vị địa hoàng hoàn »: Đến từ trung thành dược của một thế giới hiện thực nào đó, là dược tề bổ dưỡng, vị ngọt mà chua xót. Có công hiệu tư âm bổ thận, dùng cho thận âm hư tổn, hoa mắt chóng mặt, ù tai, lưng gối mỏi nhừ các loại bệnh trạng. "Là một loại dược hoàn, rất thích hợp với ngươi!" Tần Nam Huyền nhìn thoáng qua đồ mà Lục Tiểu Phụng mở ra, lạnh nhạt mở miệng nói: "Gọi là lục vị địa hoàng hoàn, còn được gọi là thận khí hoàn." Nghe Tần Nam Huyền nói, Hoa Mãn Lâu đang chọn bình bên cạnh nhịn không được cười lên, gật đầu một cái nói: "Đúng là rất thích hợp Lục Tiểu Phụng bây giờ." Thận khí hoàn bọn họ đều biết là vật gì. Lục Tiểu Phụng nghe được hai người trêu đùa, mạnh miệng trả lời: "Ta đây mạnh mẽ, sao lại cần cái này, đợi ta trở về sẽ hủy hết!" Dứt lời mặt tối sầm lại đem lục vị địa hoàng hoàn bỏ vào trong y phục. Sau đó đưa tay đập tiếp vào bình. "Ba ba ba!" Theo ba tiếng bình vỡ, đồ vật bên trong rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Một cái hộp giấy, một cái hộp trong suốt, một cái chong chóng tre. « giác quan thứ bảy »: Đến từ một loại đồ dùng kế toán được sản xuất từ thế giới hiện thực, áp dụng nguyên liệu tự nhiên kết tủa tốt mà thành, đạt tiêu chuẩn hợp lệ, có thể phòng bệnh, giảm bớt tỷ lệ mắc bệnh. « thịt bò khô ngũ vị hương »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, giống như là dùng thịt hoàng ngưu cùng các gia vị khác cùng nhau ướp thành thịt khô, có đặc tính bảo quản lâu không biến chất. « chong chóng tre » « năng lượng mặt trời »: Đến từ một con mèo nhỏ màu lam trong nhiều giấc mơ đã chế tạo ra đạo cụ thần kỳ, phương pháp sử dụng là chỉ cần đội lên đầu có thể thông qua ý nghĩ của não bộ tùy ý điều khiển bay lượn, hơn nữa không cần thêm động lực, muốn đi đâu thì đi đó. Thời gian bay tối đa là bốn canh giờ, tổng cộng có thể bay 640km, hết điện thì nghỉ ngơi 20 tiếng đồng hồ mới có thể tiếp tục sử dụng. Tần Nam Huyền nhìn những thứ Lục Tiểu Phụng mở được, lắc đầu, ngoài chong chóng tre có vẻ còn được một chút, còn lại đều không có tác dụng lớn. Lạnh nhạt mở miệng nói: "Vật thứ nhất gọi là giác quan thứ bảy, là đồ vật giúp ngươi phòng ngừa nhiễm bệnh." Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, Lục Tiểu Phụng nhất thời lộ ra nụ cười, đây là mở được thứ tốt rồi đây!"Thứ này tương tự như bong bóng cá, bao cao su loại đồ, lúc ngươi phóng túng có thể giúp ngươi làm tốt phòng tuyến cuối cùng." Lục Tiểu Phụng vẻ mặt mộng bức, làm nửa ngày thứ phòng ngừa cảm nhiễm bệnh lại là đồ chơi này sao? Làm hại mình uổng công mong đợi. Tần Nam Huyền tiếp tục nói: "Đây là thịt bò khô ngũ vị hương, ăn cũng khá ngon đấy." Lục Tiểu Phụng đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút hoảng, bốn cái bình mà mình lại chỉ mở ra mấy thứ đồ chơi này? Chẳng lẽ hôm nay mình không mở được thứ gì tốt sao? Không thể nào! Lục Tiểu Phụng gạt bỏ cái ý niệm không hay này, tại sao vận khí của mình có thể kém đến mức này chứ. Tần Nam Huyền cũng mặc kệ hắn đang suy nghĩ gì, tiếp tục giới thiệu: "Vật này cũng không tệ, gọi là chong chóng tre." Nghe được Tần Nam Huyền nói, Lục Tiểu Phụng vẻ mặt mộng bức nhìn Tần Nam Huyền. Chong chóng tre cũng coi như là thứ tốt? Đồ chơi của trẻ con thôi mà. Bất quá vẫn là nhẫn nại tính tình hỏi: "Điếm chủ, tại sao ngươi lại nói chong chóng tre cũng không tệ?" Tần Nam Huyền liếc hắn một cái, lạnh nhạt mở miệng: "Bởi vì nó không giống chong chóng tre thông thường, nó có thể giúp người ta bay lượn, lâu nhất là bốn canh giờ, bay xa nhất 1280 dặm, bởi vì đây là phiên bản năng lượng mặt trời, cho nên ngươi cứ để dưới ánh mặt trời mười tiếng là có thể dùng tiếp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận