Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1158: Nhạc Bất Quần làm khó dễ! ! ! Phong Thanh Dương xuất hiện! ! ! (canh hai )

Tả Lãnh Thiền khoát tay, ra hiệu bọn họ không cần quá khách khí. Người khác không biết, còn tưởng hắn làm một việc gì đó vĩ đại lắm vậy. "Tuy là xảy ra một chuyện rất đau buồn cho mọi người, nhưng nghi thức vẫn phải tiếp tục. Hiện tại mọi người có thể chọn ra một người từ ta, Chưởng môn phái Thái Sơn, Chưởng môn phái Hằng Sơn," còn có Mạc Đại tiên sinh, Chưởng môn phái Hành Sơn." "Tả minh chủ." Nghe Tả Lãnh Thiền nói, sắc mặt băng lãnh của Nhạc Bất Quần càng thêm âm hàn, khiến cho nhiệt độ bên trong đại sảnh giảm xuống không ít. Mọi người cũng cảm giác một luồng khí thế cường đại bao trùm lên người, khiến hô hấp của họ trở nên gấp gáp, đầu óc choáng váng, giống như bị mất máu quá nhiều vậy. "Ngươi loại này liền đem Nhạc mỗ loại ra, có phải hay không có chút quá đáng." Thanh âm âm lãnh của Nhạc Bất Quần vang vọng khắp đại điện phái Tung Sơn. Cùng lúc đó, bên ngoài trời bỗng trở nên âm u, trên bầu trời vang lên từng đợt tiếng sấm, dường như sắp có một trận mưa lớn. Nhưng ngoại trừ người ở quán trọ nhỏ, những người khác đều không để ý đến chuyện này. "Xem ra muốn bắt đầu rồi!" Những người từ quán nhỏ đi ra đều có vẻ mặt ngưng trọng, chỉ có vẻ mặt lạnh lùng của Nhạc Bất Quần trở nên thoải mái. Vốn dĩ hắn cho rằng sẽ có chút phiền phức, không ngờ ngay cả ông trời cũng giúp mình. Tả Lãnh Thiền lập tức trở nên vô cùng nghiêm trọng, không ngờ Nhạc Bất Quần đã đột phá đến trung kỳ tông sư, thực lực còn hơn hắn một bậc. Nhưng bây giờ kế hoạch đã khởi động, tự nhiên không thể bỏ dở, nếu không mọi sự chuẩn bị sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Tuy rằng cảnh giới của Nhạc Bất Quần cao hơn hắn, nhưng hắn là người dưới trướng Chu Vô Thị, đương nhiên sẽ có một số thủ đoạn siêu phàm. "Sao? Nhạc chưởng môn có ý kiến gì sao!?" Tả Lãnh Thiền cũng tỏa ra khí thế sơ kỳ tông sư, chống lại Nhạc Bất Quần. "Đương nhiên, Nhạc mỗ không quản ngàn dặm xa xôi chạy đến đây, vì muốn làm Chưởng môn cái bang này." Nhạc Bất Quần nhìn trời bên ngoài đang tối dần, nói thẳng mục đích của mình, sau đó liếc nhìn mọi người đang ngồi. "Nhạc mỗ hy vọng chư vị nể mặt, nhường cái vị trí này cho ta..." "Ngươi nằm mơ..." Nhạc Bất Quần còn chưa dứt lời, Ngọc Cơ Tử đã không nhịn được nhảy ra cắt ngang. "Ngươi nhiều lời rồi, sư thúc!" Nhạc Bất Quần không hề cau mày, chỉ thản nhiên nói một câu vào không trung. "Sư thúc? !" Mọi người đều ngơ ngác, khi nào phái Hoa Sơn xuất hiện thêm một vị sư thúc? ! Nhưng trong Hằng Sơn phái, Đông Phương Bất Bại lại vô cùng lo lắng, vì nàng cảm nhận được một luồng khí tức cường giả đang xuất hiện. Dưới luồng khí tức cường đại này, nàng có dự cảm, dù có tung hết bài tẩy thì cũng không chống lại được. Những người khác thì bị luồng khí thế mạnh mẽ ép đến không thể động đậy, nội lực vận chuyển cũng bị ngưng trệ, ai nấy đều lộ vẻ kinh hãi. Định Nhàn sư thái trên mặt cũng chỉ thoáng hiện nét hoảng loạn, một cường giả mạnh mẽ như vậy, trước đây nàng chưa từng gặp qua. Vì sao lại có người có thực lực mạnh như vậy, Nhạc Bất Quần còn muốn làm ra những chuyện càn quấy kia nữa, Định Nhàn sư thái có chút lo lắng. Ngọc Cơ Tử lúc này biến sắc, muốn cầu xin tha thứ, nhưng chưa kịp mở miệng thì thấy một bóng người trắng xuất hiện trước mặt hắn, phất tay nhẹ nhàng, đầu hắn liền bay lên không trung. Máu tươi phun lên trời. Những người xung quanh Ngọc Cơ Tử vì không vận chuyển được nội lực nên bị máu của hắn bắn lên mặt. "Hiện tại, các vị đang ngồi đây, ta làm Chưởng môn Ngũ Nhạc kiếm phái," ai đồng ý, ai phản đối." Nhạc Bất Quần như một người không có chuyện gì, uống một ngụm trà, ánh mắt băng lãnh vô tình quét qua mọi người lần nữa. Nếu không phải vì hoàn thành nhiệm vụ, hắn đã cho Phong Thanh Dương ra tay, để bọn họ trở thành chất dinh dưỡng của Phong Thanh Dương. Hắn phát hiện từ khi mình luyện Phong Thanh Dương thành cương thi bản mệnh, thực lực lại có thể ngược lại bồi dưỡng cho mình, trực tiếp giúp hắn đột phá đến trung kỳ tông sư. Hơn nữa Phong Thanh Dương hiện tại không hẳn là cương thi hoàn toàn, mà là thi khí cùng linh khí trong người sinh ra biến hóa lớn, khiến hắn trở thành một thi yêu cực kỳ hiếm có. Không chỉ không sợ ánh nắng, mà đạo thuật bình thường cũng không có tác dụng gì với hắn. Khi Nhạc Bất Quần đang trầm tư, đám người quán trọ nhỏ tuy cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ của người trước mặt, nhưng khi thấy những người khác sắp bị uy hiếp đồng ý, Phó Quân Sước có chút sốt ruột. Nếu họ đều đồng ý, dù có giết chết Nhạc Bất Quần sau thì nhiệm vụ của nàng cũng thất bại. Lúc này, nàng hóa thành một đạo bóng trắng xông về phía Nhạc Bất Quần. "Ra tay." Mấy người khác cũng rời khỏi vòng bảo hộ của Tần Nam Huyền, bay thẳng đến chỗ Nhạc Bất Quần, mục tiêu của họ rất rõ ràng, trước giết chết Nhạc Bất Quần rồi tính tiếp. Cảm nhận được nhiều khí tức đột ngột xuất hiện, những người trong phòng khách đều kinh hãi, không ngờ lại ẩn nấp nhiều người như vậy. Tả Lãnh Thiền thì càng tê cả người, nếu những người này đều là người của Ngũ Nhạc kiếm phái, thì hắn còn tranh cái rắm gì chức Chưởng môn Ngũ Nhạc kiếm phái nữa. Những người này cơ bản đều là tông sư trở lên, còn có cả đại tông sư và những người mình không thể nhìn thấu được cảnh giới. Nhưng may là mục tiêu của họ không phải là mình mà là Nhạc Bất Quần, xem ra mình vẫn còn hy vọng. Cho dù đến lúc này, Tả Lãnh Thiền vẫn còn mơ tưởng đến chuyện mình sẽ lên làm Chưởng môn Ngũ Nhạc kiếm phái. Cảm nhận được những khí tức quen thuộc, Đông Phương Bất Bại tuy không hiểu vì sao họ đột nhiên xuất hiện ở đây, nhưng đây là cơ hội tốt, nàng không hề chậm trễ, linh khí trong người vận chuyển, tay vung lên, từng cây Tú Hoa Châm bay về phía Nhạc Bất Quần, sau đó trong tay nàng xuất hiện một vũ khí màu đen, không hề do dự, Đông Phương Bất Bại bóp cò, hành động nhanh chóng dứt khoát. "Phanh!" Linh khí bao phủ viên đạn bay về phía Nhạc Bất Quần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận