Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 524: Tượng trưng cho hữu nghị nhẫn! ! Có thể ăn tảng đá! ! (canh một )

Chương 524: Chiếc nhẫn tượng trưng cho tình bạn!! Có thể ăn đá!! (canh một)
«Chiếc nhẫn bạn tốt»: Đến từ một thế giới đáy biển nào đó, tượng trưng cho tình bạn vĩnh cửu giữa SpongeBob và Patrick Star. Sau khi ấn nút mở, hộp sẽ bật ra và có búp bê nhỏ của hai người hát.
Tần Nam Huyền nhìn những thứ Đông Phương Bất Bại mở ra, từ từ lên tiếng nói: "Đây là nhẫn bạn tốt, tượng trưng cho tình bạn giữa hai người."
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, Đông Phương Bất Bại hiếu kỳ cầm chiếc nhẫn bạn tốt lên. Ngay khi tay nàng vừa chạm vào chiếc nhẫn, nó liền trở về hình dạng ban đầu. Nói đúng hơn thì nó giống đồng hồ đeo tay hơn là nhẫn. Đông Phương Bất Bại mắt lộ vẻ cổ quái nhìn chiếc nhẫn mà đến cổ tay nàng cũng có thể xỏ vào, mặt mờ mịt nhìn Tần Nam Huyền, xác định đây là nhẫn chứ không phải vòng tay à?!
Đông Phương Bất Bại cẩn thận quan sát chiếc nhẫn bạn tốt, phát hiện bên cạnh có một cái nút. Nàng ấn thử, lập tức hộp mở ra, hình vẽ Patrick Star và SpongeBob xuất hiện trước mặt mọi người, rồi hát lên một bài hát.
Đông Phương Bất Bại nhíu mày, vẻ mặt không chắc chắn nhìn Tần Nam Huyền nói: "Điếm chủ, chiếc nhẫn này còn có tác dụng gì khác sao?" Nếu nhẫn chỉ có mỗi tác dụng này thì cũng như không, dù sao nàng muốn nghe ca nhạc thì đã có MP3 rồi. Tần Nam Huyền lắc đầu, tỏ ý không có tác dụng nào khác.
Đông Phương Bất Bại gật đầu rồi cất đi, nhìn sang tập giấy cuối cùng. Chẳng lẽ lại giống lần trước, toàn là bùa giấy lừa người sao?
«Giấy ghi chú»: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, mặt trái tờ giấy có tính dính, nhỏ gọn, dùng để nhắc nhở bản thân những việc cần làm.
Tần Nam Huyền liếc qua những thứ nàng mở được, khẽ lên tiếng: "Đây là giấy ghi chú, có thể dán vào chỗ dễ thấy để nhắc nhở mình có việc gì cần làm."
Nghe Tần Nam Huyền nói, các nàng đều lộ vẻ kinh ngạc, sẽ không thật sự có người viết việc cần làm của mình lên giấy ghi chú chứ, chẳng phải là tự mình tiết lộ hết bí mật sao? Chẳng lẽ là sợ người khác điều tra mình không đủ kỹ lưỡng à? Dù các nàng có vắt óc cũng không nghĩ ra thứ này có thể có tác dụng gì.
Đông Phương Bất Bại cũng không hiểu, nhưng khi nàng vừa cầm giấy ghi chú lên, thấy chất lượng giấy tốt hơn hẳn loại giấy bình thường mình hay dùng, nên quyết định giữ lại. Tuy chỉ lớn bằng bàn tay nhưng viết một chút cũng không tệ.
Sau khi cất hết đồ, Đông Phương Bất Bại mới vung tay về phía bình thứ bảy.
"Ba!"
Theo tiếng bình vỡ vang lên, một viên bảo thạch màu lam rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
«Đá tiến hóa»: Đến từ một Thế Giới Tinh Linh nào đó, cho Tinh Linh ăn có thể tiến hóa, là một món đồ dùng một lần.
Nhìn tảng đá Đông Phương Bất Bại vừa mở ra, Tần Nam Huyền hơi nhíu mày, không ngờ lại mở được đá tiến hóa. Chậm rãi lên tiếng nói: "Đây là đá tiến hóa, có thể cho Tiểu Tinh Linh tiến hóa."
"Tiểu Tinh Linh?! Điếm chủ, ngươi nói là có thể giống như vịt và ngốc ngốc thú à?!" Loan Loan ở bên cạnh không chắc chắn lên tiếng hỏi thăm.
Tần Nam Huyền gật đầu, hướng về phía hậu viện hô một tiếng: "Ngốc ngốc thú, mau ra đây."
Ngốc ngốc thú đang ở bên hồ nước dùng đuôi câu cá, vểnh tai lên, chạy lon ton chân ngắn về phía tiền viện, rồi thân mật cọ vào ống quần Tần Nam Huyền. Ánh mắt nó lại không tự chủ nhìn hòn đá tiến hóa đang lơ lửng, cảm thấy có sức hút lớn đối với mình, chắc chắn là ăn ngon.
"Đáng yêu thật!" Đến Đông Phương Bất Bại khi nhìn thấy ngốc ngốc thú cũng không khỏi khen một câu, Tinh Linh nhỏ này đáng yêu quá. Đông Phương Bất Bại nghĩ mang hòn đá tiến hóa này cũng vô dụng, bèn tháo hòn đá của mình ra muốn cho ngốc ngốc thú ăn, ánh mắt thèm khát của ngốc ngốc thú vừa rồi nàng thấy rõ ràng.
Nào ngờ, dù hòn đá tiến hóa có sức hút mạnh mẽ đối với ngốc ngốc thú, nhưng nó không ăn ngay mà lại nhìn Tần Nam Huyền vẻ thăm dò. Thấy Tần Nam Huyền gật đầu, nó mới lon ton đi đến, nhận lấy hòn đá tiến hóa từ tay Đông Phương Bất Bại, nuốt ngay một ngụm.
Ngốc ngốc thú đột nhiên cảm thấy đầu choáng váng, đi lảo đảo trên đường.
"Ba!"
Ngốc ngốc thú đột nhiên ngã xuống đất, Gấu Trúc con non và Đạp Tuyết Tầm Mai đầu tiên là ngẩn người, sau đó lo lắng đi đến bên cạnh ngốc ngốc thú, dùng móng vuốt khẽ chạm vào nó, lại phát hiện nó không nhúc nhích gì, nhất thời lộ vẻ lo lắng nhân tính hóa.
Các nàng cũng hồi hộp nhìn ngốc ngốc thú, Khúc Phi Yên có chút lo lắng hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ ca ca, ngốc ngốc thú làm sao vậy?"
Tần Nam Huyền nhìn thoáng qua, chậm rãi nói: "Nó là vì muốn tiến hóa, ngày mai sẽ tỉnh."
"Điếm chủ, tiến hóa là cái gì à?!" Loan Loan không hiểu nhìn Tần Nam Huyền hỏi.
"Tiến hóa giống như tu vi của các ngươi tăng lên vậy." Tần Nam Huyền trầm ngâm một lát, chọn một cách giải thích mà các nàng có thể hiểu được.
Nghe Tần Nam Huyền nói, các nàng mới yên lòng, ngốc ngốc thú không sao là tốt rồi. Bất quá các nàng không ngờ, Tiểu Tinh Linh này lại có thể tiến hóa.
Tần Nam Huyền vừa động ý niệm, liền trực tiếp đưa ngốc ngốc thú về nơi nó nghỉ ngơi. Sau đó Tần Nam Huyền quay sang Đạp Tuyết Tầm Mai và Gấu Trúc con non: "Nghe đây, hai ngươi đừng có làm phiền nó, ngày mai nó tỉnh dậy rồi thì các ngươi hãy đến chơi với nó."
Hai con gật đầu nhân tính hóa, dù không hiểu tiến hóa là gì nhưng chúng biết chủ nhân bảo không được quấy rầy ngốc ngốc thú, nên sẽ nghe theo. Rồi hai con đi ra chỗ khác chơi đùa.
Đông Phương Bất Bại lại tiếp tục đập bình thứ tám.
"Ba!"
Một tiếng vỡ nhỏ, bình tan tành, một bình lưu ly trong suốt rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Ps: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! (?? Muôi ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận