Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 616: Lâm Bình Chi phương pháp làm làm cho Lý Tầm Hoan khiếp sợ! ! ! Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát hoa nở! ! (ba canh )

Chương 616: Phương pháp của Lâm Bình Chi khiến Lý Tầm Hoan kinh hãi! ! ! Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ tát hoa nở! ! (ba canh) Kèm theo một vệt kim quang hiện lên, dưới ánh mắt kinh hãi của Lý Tầm Hoan, Lâm Bình Chi biến thành một người có tạo hình quái dị không gì sánh được. Ngay sau đó lại là một loạt động tác quái dị, trong tay nhất thời hiện lên một vũ khí có tạo hình quái dị giống như là đao.
"Lôi Đình Chi Lực!"
Dưới ánh mắt không thể tin của Lý Tầm Hoan, một tia chớp đánh về phía trong bụi dương trần.
Lâm Bình Chi liếc mắt nhìn, phát hiện Lâm Qua bọn họ đã không thấy bóng dáng. Bỏ lại một câu, "Lý Tầm Hoan, nhanh chân mà chạy thôi!" sau đó cả người Lâm Bình Chi, nhất thời hóa thành một vệt kim quang chạy trốn về một hướng.
Hắn biết mấy thứ này của mình, cũng sẽ không gây ra tổn thương gì đối với Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát, cho nên hắn đem công kích mạnh nhất của mình, trực tiếp toàn bộ một tia ý thức "Tám chín ba" đều ném qua, vì mình chạy trốn tranh thủ thời gian.
Lúc này Lý Tầm Hoan mới hồi phục tinh thần lại, cảm thụ được khí tức bạo ngược cùng tàn bạo trong bụi dương trần, đánh một cái rùng mình, nhất thời cũng lập tức thi triển khinh công rời đi về một hướng.
"Muốn chạy, lại còn giết cả nam sủng của Bổn Tọa," các ngươi hãy lưu lại làm nam sủng cho Bổn Tọa đi!"
Kèm theo giọng nói tức giận ồm ồm của Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát vang lên, một núi thịt từ trong khói mù nổ tung vọt ra. Vừa rồi thời điểm Lâm Bình Chi phát sinh U Minh âm ba công, đã khiến cho nàng xuất hiện một sát na ngây người. Chính là trong chớp nhoáng sững sờ này, lại có rất nhiều công kích mạnh mẽ theo nhau mà đến. Nàng mới phục hồi tinh thần lại, muốn bảo vệ đám nam sủng thì cũng đã muộn rồi. Nhìn nam sủng của mình chết thảm, Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát nổi trận lôi đình. Đây đều là những nam tử trẻ tuổi anh tuấn mà nàng vất vả tìm kiếm rất lâu mới có được, hiện tại chỉ còn lại một tên, những tên khác đều chết hết cả.
Nàng phẫn nộ xông ra, đúng lúc thấy Lý Tầm Hoan muốn bỏ chạy, tay cầm trượng lăng hướng về phía Lý Tầm Hoan trói buộc mà đi.
Lý Tầm Hoan lấy từ bên hông ra hai thanh phi đao, một thanh ném về phía Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát, ý đồ ngăn cản bước tiến của nàng, một thanh ném về phía trượng lăng.
Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát nhìn phi đao Lý Tầm Hoan ném tới, trên mặt hiện lên một tia nụ cười chế nhạo, không tránh không né trực tiếp đưa tay nghênh đón. Lý Tầm Hoan liền thấy phi đao của mình bị Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát trực tiếp bắt được, giống như đang ăn thứ gì đó, trực tiếp nhét vào miệng.
Nhìn thấy một màn hung hãn như vậy, Lý Tầm Hoan không khỏi có chút tê cả da đầu, trực tiếp lấy ra toàn bộ phi đao bên hông, ném về phía Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát. Chỉ thấy Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát mặc kệ những phi đao kia rơi trên người mình, khiến Lý Tầm Hoan có chút kinh hãi là, những phi đao này đánh vào người nàng, lại ngay cả da của Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát cũng không thể cắt được.
Dây dưa một hồi, Lý Tầm Hoan đã bị Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát đuổi kịp. Tốc độ của Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát không hề giảm, hướng về phía Lý Tầm Hoan cười dữ tợn, cánh tay to lớn hơn cả voi hướng phía hắn chộp lấy, giống như một mãnh thú Hồng Hoang hung hãn.
Sắc mặt Lý Tầm Hoan hơi biến đổi, thân hình nhanh chóng quay ngược trở lại, tránh được công kích của nàng, bàn tay tung bay, không lùi mà tiến tới, đánh về phía Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát.
Phản ứng của Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát cũng cực nhanh, trực tiếp xoay người lại một chưởng đánh về phía Lý Tầm Hoan, không thèm để ý chút nào tới công kích của Lý Tầm Hoan.
"Thình thịch!"
Công kích của Lý Tầm Hoan đánh vào trên người Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát, theo những tảng thịt béo trên người Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát tạo nên một cơn sóng, công kích của Lý Tầm Hoan liền trực tiếp bị nàng hóa giải.
Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát cười khẽ một tiếng, bàn tay vẫn không ngừng đánh về phía Lý Tầm Hoan.
"Thình thịch!"
Lý Tầm Hoan trong nháy mắt bị Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát đánh trúng, nhất thời cảm thấy trong miệng ngọt ngọt, một ngụm máu tươi phun về phía Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát, bản thân lại muốn mượn lực chưởng lực để chạy trốn. Nhưng lại phát hiện không biết từ khi nào, tay của mình đánh vào người Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát, đã bị nàng nắm chặt.
"Chạy?!"
"Ngươi nghĩ chạy trốn nơi đâu?!"
Trên mặt Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát đầy thịt béo hiện lên vẻ tươi cười, nhưng kết hợp với máu tươi mà Lý Tầm Hoan vừa phun lên mặt nàng, lúc này biểu tình lại có vẻ dữ tợn pha lẫn tàn nhẫn.
Đã bắt được Lý Tầm Hoan, Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát đương nhiên sẽ không để hắn chạy trốn, vung tay đánh về phía Lý Tầm Hoan, mắt thấy Lý Tầm Hoan sẽ bị đánh trọng thương, đột nhiên thần sắc Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát biến đổi, trên mặt hiện lên một tia thần sắc đau khổ, tay đang nắm Lý Tầm Hoan cũng không kìm được buông lỏng ra...
Mặc dù Lý Tầm Hoan không biết chuyện gì xảy ra, nhưng trước mắt đây là cơ hội tốt để trốn chạy, lúc này hắn hướng về phía Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát đá một cái, mượn lực trực tiếp hóa thành một đạo hắc ảnh biến mất ở trước mặt nàng.
Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát lúc này đã không để ý đến Lý Tầm Hoan, vẻ mặt không thể tin quay đầu lại, liền thấy nam tử vừa rồi mang theo nước mắt ở trong kiệu của mình, lúc này đang một khuôn mặt vui vẻ cầm một cây chủy thủ, đâm vào nơi riêng tư của chính mình.
"A..."
Nội lực trong cơ thể Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát bộc phát ra, trực tiếp đánh bay nam tử ra ngoài, vừa lúc đụng vào đám thi thể kia. Bất quá nam tử đã bị nội lực của Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát trực tiếp chấn cho ngũ tạng lục phủ nát bấy, mắt thấy hấp hối.
Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát với khuôn mặt dữ tợn, hung ác nhìn nam sủng mà mình thích nhất, giận dữ hét: "Vì sao, tại sao lại phản bội ta!!"
Nàng không thể hiểu nổi, mình mỗi ngày đều cho hắn ăn no uống đủ, còn cho hắn hưởng thụ cảnh giới cao thủ Thiên Nhân! Đây là chuyện bao nhiêu người tha thiết mơ ước, hắn tại sao lại phản bội mình!! 2. 5 Hơn nữa vừa rồi nếu không phải mình bảo vệ hắn thì có lẽ hắn cũng giống như người khác biến thành thi thể rồi!
Nam tử nhìn mình không thể giết chết nàng, trong mắt hiện lên vẻ tiếc nuối, không ngờ cuối cùng vẫn là cờ thua một nước!
"Vì sao?! Con mụ béo chết bầm, chết biến thái này, ngươi vì đạt được ta mà giết cả gia đình ta, ta chỉ hận bản thân không thể giết chết ngươi," giết ta đi."
Nam tử nói xong nhắm mắt lại chờ đợi cái chết.
"A..."
Nghe được lời của nam tử, Đại Hoan Hỉ Nữ Bồ Tát dưới sự tức giận, vung tay trực tiếp chặt đứt tay chân của nam tử, khiến nam tử đau đớn lăn lộn trên mặt đất, sau đó tiếng kêu rên càng ngày càng nhỏ, mắt thấy sắp chết.
Nhìn thấy trên mặt nam tử hiện lên vẻ giải thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận