Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 378: Biết tiến thối Vương Thế Sung, Bạch Uyển Nhi lại mở hũ « năm canh ».

Chương 378: Biết tiến lui Vương Thế Sung, Bạch Uyển Nhi lại mở hũ «năm canh». Sở dĩ mỗi khi có đồ chơi mới lạ hoặc đồ vật đặc biệt gì trong tay, hắn đều sẽ đưa đến cho Tần Nam Huyền đầu tiên. Dù biết Điếm chủ có thể không cần đến mấy thứ này, nhưng ít ra điều đó có thể khiến Điếm chủ thấy được tấm lòng thành của mình. “Điếm chủ!” Đổng Thục Ny một bên lại là nhu tình nhìn Tần Nam Huyền, khoảng thời gian trước nàng bị Vương Thế Sung gọi đi, cùng một người dưới trướng tên Linh Lung Kiều học tập cách làm sao để quan hệ tốt với đàn ông. Đã một khoảng thời gian dài không gặp Điếm chủ, nàng nhớ hắn càng thêm da diết. Lúc này gặp lại, tình cảm nhung nhớ trong lòng nàng liền bộc phát, ánh mắt không hề che giấu nhìn chằm chằm vào hắn. Tần Nam Huyền mỉm cười gật đầu, mở miệng nói: "Vương Thái thú khách khí quá, ta còn muốn đa tạ ngươi vì những lễ vật mà ngươi đã tặng trong khoảng thời gian này." Vương Thế Sung khoát tay áo, vẻ mặt không quan trọng nói: “Chỉ cần Điếm chủ vui vẻ, Vương mỗ làm những việc này đều đáng giá.” Sau đó Vương Thế Sung cầm 14 lễ vật đã chuẩn bị tốt cho Tần Nam Huyền đặt lên bàn, nói: “Đây là một ít lễ vật trung thu ta chuẩn bị cho Điếm chủ, xin Điếm chủ nhận lấy.” Thấy Tần Nam Huyền gật đầu, Vệ Trinh Trinh một bên đã cất xong đồ lúc này mới đem những thứ trên bàn thu vào. Tần Nam Huyền thấy Vương Thế Sung nhiệt tình như vậy, liền nhỏ giọng cười nói: "Ngày mai, ta dự định tổ chức bữa tối tại tiệm bình nhỏ, Vương Thái thú muốn cùng tham gia không?" Nghe được lời Tần Nam Huyền nói, Vương Thế Sung cố gắng kiềm chế cái cảm xúc kích động muốn đáp ứng ngay lập tức của mình. Hắn đành nhịn xuống nỗi không đành lòng trong lòng, lắc đầu nói: “Xin lỗi, Điếm chủ, ngày mai ta còn có việc, không đến được, ngày mai ta sẽ cho Thục Ny qua đây cùng Điếm chủ nhé." Nếu có người khác thì không sao, nhưng hắn phát hiện chỉ có mỗi mình hắn là đàn ông, tự nhiên cảm thấy ngại không muốn tham gia. Hắn vẫn luôn biết khi nào nên tiến, khi nào nên lùi. Lúc này Vương Thế Sung chỉ hận mình không phải là nữ nhi, bất quá chỉ cần Đổng Thục Ny còn ở đây, nếu như có tin tức hay lợi lộc gì, tự nhiên hắn sẽ không thiếu phần. Sau đó Vương Thế Sung cùng Tần Nam Huyền hàn huyên vài câu rồi một mình rời đi, Đổng Thục Ny lại ở lại tiệm bình nhỏ cùng Thượng Tú Phương cùng nhau nghiên cứu nhạc khúc của nàng. Đợi đến khi Vương Thế Sung đi rồi, Bạch Uyển Nhi mắt đảo một vòng, kiều mỵ hướng về phía Tần Nam Huyền làm nũng: “Điếm chủ, ta nhớ hôm nay hình như có thể mở bình lần thứ ba rồi đi.” Tần Nam Huyền gật đầu: "Không sai, hôm nay vừa đúng là thời gian ngươi mở bình." Tiếp nhận một ngàn lượng ngân phiếu mà Bạch Uyển Nhi đưa tới, hắn nhẹ giọng nói: “Tự mình đi chọn đi.” Bạch Uyển Nhi gật đầu đi tới trước giá hàng bắt đầu chọn bình. Tuy nàng đã là người của Điếm chủ, nhưng nàng cũng biết quy củ của tiệm bình nhỏ của Điếm chủ là phải tuân thủ. Nếu Điếm chủ muốn giúp đỡ mình trong âm thầm, nàng hy vọng điều đó đến từ việc mở bình, chứ không phải từ tiền bạc... Phía bên kia, phái Võ Đang! Tống Thanh Thư lúc này đang một bộ mặt cáu kỉnh đi qua đi lại trong phòng mình, nhìn vào tờ giấy trong tay, vẻ mặt không thể tin được lẩm bẩm: “Sao có thể, chuyện này sao có thể xảy ra được?" Trên tờ giấy rành rành viết dòng chữ "Tin tức có sai sót, ngưng hợp tác". Tống Thanh Thư nhớ kỹ thông tin mình cung cấp là tin tức thật nhất, thậm chí để tăng thêm tính chân thực của thông tin, hắn còn đem phương pháp tinh luyện Charka cũng viết vào. Nhưng tại sao lại nói tin tức có sai sót? Chẳng lẽ là phụ thân và các sư thúc lừa mình? Liên tưởng đến thái độ của mấy vị sư thúc và sư bá gần đây, Tống Thanh Thư càng thêm khẳng định là mấy vị sư thúc đang xa lánh mình. Trong ánh mắt hắn hiện lên một tia quyết tuyệt. Hắn sờ sờ chiếc bình nhỏ trong ngực, trên mặt nổi lên một vẻ ngoan độc: "Là các ngươi ép ta, vậy đừng trách ta." Vẻ mặt dữ tợn cùng với cái đầu trọc của hắn hiện ra sự đáng sợ đến khác thường... Lạc Dương, trong tiệm bình nhỏ. Bạch Uyển Nhi hướng về Tần Nam Huyền cười dịu dàng: "Điếm chủ, ta đã chọn xong rồi." Tần Nam Huyền phất phất tay, những chiếc bình được Bạch Uyển Nhi chọn trên giá hàng chậm rãi bay ra, không một tiếng động rơi xuống bàn mở bình. Bạch Uyển Nhi đối với thủ đoạn này của Điếm chủ đã không còn thấy lạ. Nàng đưa tay đánh vào chiếc bình đầu tiên. "Ba!" Theo tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Bạch Uyển Nhi nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng, có chút lo lắng nhìn Tần Nam Huyền hỏi: “Điếm chủ, đây là kinh nghiệm hay nội lực?” Nếu là nội lực, có thể nàng sẽ trực tiếp đột phá cảnh giới hiện tại, đi trước sư tỷ Loan Loan một bước đạt đến cảnh giới tông sư. Đây là thời cơ duy nhất nàng có thể vượt mặt sư tỷ Loan Loan. Vì vậy, Bạch Uyển Nhi có vẻ hơi căng thẳng. «Kinh nghiệm tu luyện Thiên Ma Đại Pháp tầng thứ mười tám»: Đến từ kinh nghiệm tu luyện của một vị trưởng lão ma giáo sau khi thành công đột phá Thiên Ma Đại Pháp tầng thứ mười tám, sau khi hấp thu có thể bỏ qua các loại gông cùm xiềng xích hư thân không cần đột phá mà có thể tu luyện Thiên Ma Đại Pháp đến viên mãn. "Là cầu ánh sáng kinh nghiệm, nhưng đối với ngươi mà nói cũng không tệ lắm 04 0.” Nghe Bạch Uyển Nhi hỏi, Tần Nam Huyền nhìn lướt qua những món đồ cô nàng vừa mở được, ung dung mở miệng nói: “Đây là kinh nghiệm Thiên Ma Đại Pháp tầng thứ mười tám.” Bạch Uyển Nhi khi nghe đó là một quả cầu ánh sáng kinh nghiệm thì sắc mặt có chút thất vọng. Xem ra mình muốn vượt qua sư tỷ Loan Loan không thành. Nhưng sau khi Tần Nam Huyền nói xong, vẻ mặt Bạch Uyển Nhi lộ vẻ vui mừng, đầy hưng phấn nhìn Tần Nam Huyền xác định lại: "Điếm chủ, ngươi vừa nói đây là Thiên Ma Đại Pháp tầng thứ mười tám?" Thấy Tần Nam Huyền gật đầu, nàng lập tức không thể chờ đợi bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng màu trắng trước mặt. Khi quả cầu ánh sáng màu trắng dần được hấp thụ, kinh nghiệm Thiên Ma Công Pháp tầng thứ mười tám hiện lên trong đầu Bạch Uyển Nhi, những chỗ trước đây chưa hiểu giờ đều bỗng nhiên thông suốt. Trong chớp mắt, chân khí trong cơ thể nàng vận chuyển với tốc độ đột ngột tăng nhanh. Nội lực xung quanh biến thành một vòng xoáy bị Bạch Uyển Nhi hút vào trong cơ thể. Tóc và y phục của nàng không gió mà bay, toàn thân tràn ngập một cỗ khí thế mị hoặc, câu hồn đoạt phách. P/S: Buổi trưa đi ăn cơm nên chương mới chậm. Chúc các đại đại một tết trung thu và quốc khánh vui vẻ, đi lại cẩn thận. Cảm ơn Man Trà La ca đã ủng hộ vé tháng!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận