Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 812: Có thể biến thân con dấu! ! Đột nhiên bóng người xuất hiện! ! (canh hai )

Chương 812: Có thể biến thân con dấu! ! Đột nhiên bóng người xuất hiện! ! (canh hai) Hoa Nguyệt Nô phất tay về phía cái bình cuối cùng,"Ba!"
Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, Một vật có hình dạng hơi giống Ngọc Tỷ rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
"Đây là Ngọc Tỷ ? !"
Khi nhìn thấy vật này, vẻ mặt Hoa Nguyệt Nô lộ vẻ kinh ngạc.
Nhưng nàng quan sát tỉ mỉ một hồi, rồi lắc đầu: "Không đúng, đây không phải là Ngọc Tỷ."
Nàng phát hiện vật trước mắt này khác Ngọc Tỷ ở chỗ, tỳ nữu của ngọc tỷ hoàng đế hoặc là rồng, hoặc là ly hổ, nhưng cái này trên mặt lại là một phù điêu rắn. Trong mắt bọn họ, rắn là loài vật xui xẻo. Nàng chưa từng thấy vương triều nào lấy rắn làm biểu tượng tỳ nữu, kể cả những nước nhỏ biên tái "3-4-3".
«Con dấu tội ác rắn hổ mang»: Đến từ một thế giới Tokusatsu nào đó, chứa gen di truyền rắn hổ mang và hình tượng con dấu Kamen Rider Joan of Arc. Kết hợp với thiết bị kích động giải phóng có thể trực tiếp biến thân thành Kamen Rider Joan of Arc. Sẽ tự động trói buộc người mở bình. Thời gian kéo dài một giờ, thời gian hồi chiêu hai giờ.
Thấy Hoa Nguyệt Nô mở ra con dấu rắn hổ mang, Tần Nam Huyền liền nhíu mày. Vận may này không tệ, lại mở ra con dấu Ác Ma.
"Vận khí cũng không tệ lắm."
"Đây là con dấu Ác Ma, gọi là con dấu rắn hổ mang,"
"Kết hợp với thiết bị kích động giải phóng ngươi vừa mở ra là có thể biến thân."
"Sau khi biến thân, thực lực đại khái ở cảnh giới Đại Tông Sư,"
"Thời gian kéo dài nửa canh giờ, thời gian hồi chiêu sáu canh giờ."
Nghe Tần Nam Huyền nói xong.
Mọi người lộ vẻ kinh hãi, không ngờ Hoa Nguyệt Nô lại gặp may như vậy, mở được một bộ đồ biến thân.
Hoa Nguyệt Nô lộ vẻ hưng phấn, kinh ngạc, ngỡ ngàng cầm con dấu Ác Ma rắn hổ mang xuống.
Hoa Nguyệt Nô sau đó vẻ mặt mong chờ nhìn Tần Nam Huyền hỏi: "Điếm chủ, ta có thể ở hậu viện thử biến thân không?"
"Đương nhiên có thể!"
Thấy Tần Nam Huyền đồng ý, Hoa Nguyệt Nô liền đi về phía hậu viện. Chúng nữ cũng muốn xem náo nhiệt, đều vội đi theo.
Con thú ngốc đang câu cá bên hồ thấy mọi người đột ngột kéo đến hậu viện, chớp chớp đôi mắt đáng yêu, tưởng Tần Nam Huyền và mọi người đến tìm mình chơi.
Nó liền đứng lên, xoay xoay cái thân béo tròn rồi lao về phía Tần Nam Huyền.
Tần Nam Huyền đen mặt nhìn nó, quả nhiên dù tiến hóa vẫn chậm chạp như vậy.
Mọi người nhìn nó cắn chặt cái đuôi con cá, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Tiểu Long Nữ từ trong lòng Tần Nam Huyền xuống, lấy con cá từ miệng nó, ném xuống hồ, rồi xoa đầu nó. Con thú ngốc lập tức nhắm mắt hưởng thụ.
Tần Nam Huyền không để ý tới nó, ra hiệu cho Hoa Nguyệt Nô thử biến thân.
Hoa Nguyệt Nô đi tới khoảng đất trống, hít sâu một hơi, sau đó theo cách Tần Nam Huyền vừa nói, đặt thiết bị kích động giải phóng lên eo. Trong nháy mắt nó tự di chuyển trói chặt vào, rồi cầm con dấu Ác Ma trên tay, ấn một cái nút.
"Rắn hổ mang!"
Thiết bị kích động giải phóng trên người Hoa Nguyệt Nô chợt phát ra giọng nói vô cảm, sau đó mọi người kinh ngạc nhìn thấy vô số ống thép bay ra từ thắt lưng nàng, trực tiếp bao phủ chung quanh, bảo vệ nàng. Hoa Nguyệt Nô cũng ngẩn người, không ngờ biến thân lại có biện pháp bảo hộ. Lúc này nàng cũng không do dự nữa, trực tiếp úp con dấu tội ác rắn hổ mang lên thiết bị kích động giải phóng.
"Bạo phong hàng lâm! Bạo phong hàng lâm! Bạo phong hàng lâm!"
Thắt lưng lại phát ra tiếng gào thét.
Mọi người có chút quái dị, biến thân gì mà quá mức phô trương.
"Biến thân!"
Hoa Nguyệt Nô cũng mặt cổ quái làm theo bước, đặt con dấu Ác Ma nằm ngang lại. Liền thấy ống thép quanh thắt lưng nổ tung văng ra bốn phía.
"Giải phóng chính mình! ! !"
Một con mãng lam từ đó hiện lên, bao bọc lấy Hoa Nguyệt Nô, hóa thành một cỗ năng lượng xanh lam quanh thân nàng, tạo thành một bộ y phục tạo hình quái dị.
Cùng lúc đó, thắt lưng nàng phát ra một trận tiếng ca cổ quái.
"Đi đường của ta, Kamen Rider Trinh Trinh Trinh Trinh đức!"
Quái dị như Hoa Nguyệt Nô trên người lại không có chút khí thế, nhưng ngay cả Yêu Nguyệt cũng cảm nhận được một cảm giác nguy cơ từ trên người nàng, huống hồ là người khác.
"Thật là quỷ dị!"
Yêu Nguyệt tin tưởng cảm giác của mình, có lẽ lúc này mình không phải đối thủ của Hoa Nguyệt Nô.
Hoa Nguyệt Nô cũng bị thực lực lúc này của mình làm cho hết hồn, mình nhẹ nhàng như vậy, lại có thực lực Đại Tông Sư? Hơn nữa nàng phát hiện mình còn có một loại năng lực gọi là nhiệt cảm ứng, chỉ cần là đồ còn sống, mình đều có thể cảm nhận được. Năng lực này tuy chỉ có nửa canh giờ, nhưng nửa canh giờ thực lực Đại Tông Sư, giải quyết những người khác cũng không thành vấn đề. Vậy thì thời gian có dài cũng không dùng.
Tần Nam Huyền hứng thú nhìn nàng, bên cạnh là cô bé mặc lam y, cô bé này phải là ác ma. Nhưng ác ma này chẳng những không có cảm giác âm u đáng sợ, ngược lại là vẻ yếu ớt.
"Điếm chủ ca ca, không hiểu sao, ta có cảm giác chung quanh có người đang nhìn mình."
Lúc này Tiểu Long Nữ nhíu mày, nàng luôn cảm thấy xung quanh như có ai đó đang xem mình.
"Long Nhi, ngươi cũng thấy sao? !"
"Ta còn tưởng là ảo giác đấy! !"
Vẻ mặt Phùng Hành kinh ngạc, nàng cũng có loại cảm giác kỳ lạ này.
Vẻ mặt Loan Loan có chút ngưng trọng, nhìn cô bé bên cạnh Hoa Nguyệt Nô. Vừa rồi Hoa Nguyệt Nô biến thân, cô bé đó lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa theo ý của Tiểu Long Nữ, thì hiển nhiên là họ không thấy cô bé này.
"Điếm chủ, đây là tình huống gì ? !"
Những người khác cũng nhận ra có gì đó không đúng, nhìn về phía Tần Nam Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận