Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 948: Chết thay người bù nhìn ? ! ! Biến thành một viên hạt đậu nhỏ năng lực! ! (canh một )

Chương 948: Thế mạng bù nhìn?! Biến thành một viên hạt đậu nhỏ có năng lực!! (canh một)
Nhìn thấy người rơm này, Hoàng Lão Tà lập tức lộ vẻ mặt hưng phấn. Loại người bù nhìn này, trước đây hắn đã từng rút được một lần rồi, chính là cái mà ông đã đưa cho Hoàng Dung, làm người thế mạng, bây giờ vẫn còn đang trưng bày trên quầy của quán trọ. Hôm nay rút được cái này, tuy hình dáng không giống, nhưng ông vẫn cảm thấy nó giống như cái người bù nhìn mình từng rút trước đây, có tác dụng đặc thù. Hoàng Lão Tà quay đầu, vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Nam Huyền.
“Điếm chủ, đây là bù nhìn thế mạng sao?!”
«Bù nhìn»: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, là một loại đồ vật hình người bằng rơm rạ được dùng để phòng ngừa chim chóc giày xéo lương thực, dùng để xua đuổi chúng, được đặt ở giữa đồng ruộng. Một khi đã chọn vị trí đặt thì không thể di chuyển hay thu nhỏ lại.
"Rất tiếc phải nói cho ngươi biết, không phải!"
Nghe Hoàng Lão Tà hỏi, Tần Nam Huyền liếc nhìn người bù nhìn ông ta vừa rút được rồi lắc đầu: “Cái này chỉ là người bù nhìn bình thường được đặt ở ruộng cách đây 29 dặm thôi, không có tác dụng gì khác!”
Nghe Tần Nam Huyền nói người rơm này không giống cái mình đã rút trước kia, Hoàng Lão Tà thoáng lộ vẻ thất vọng trong mắt. Không ngờ đều là bù nhìn mà cái này lại không có tác dụng gì. Bất đắc dĩ thở dài, đưa tay cầm người bù nhìn lên rồi thuận tay để sang một bên. Vật này đến lúc đó có thể mang về nhét vào Đào Hoa đảo, coi như là một vật trang trí cũng tốt, dù sao nó chỉ lớn bằng bàn tay, cũng tiện mang theo. Hoàng Lão Tà sau đó vung tay về phía chiếc bình thứ bảy.
“Ba!”
Một tiếng vỡ nhỏ vang lên, bình vỡ tan, một trái cây hình thù kỳ quái rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
“Trái Ác Quỷ!!!”
Thấy trái cây này, Hoàng Dung liếc mắt một cái đã nhận ra ngay đó là Trái Ác Quỷ mà cha mình vừa rút được. Cô không kìm được mà kinh hãi thốt lên.
Hoàng Lão Tà nghe thấy đây là Trái Ác Quỷ, vẻ mặt nhất thời hiện lên vẻ mừng rỡ. Trước đây ông từng nghe con gái mình nói rồi, loại vật này có năng lực cực kỳ quỷ dị và mạnh mẽ, nên lập tức mong chờ nhìn về phía Tần Nam Huyền.
“Điếm chủ, đây là Trái Ác Quỷ sao?!”
«Trái Đậu Đậu»: Đến từ một thế giới hàng hải nào đó, là trái Ác Quỷ hệ siêu nhân. Nó được mệnh danh là bí bảo trên biển, là hóa thân của Ác ma biển cả. Ăn nó sẽ có được một năng lực cực kỳ cường đại. Sau khi ăn viên trái cây này, thể chất biến thành một dạng hạt vật chất hình cầu, có thể dùng để tránh né công kích, đồng thời có thể dùng cơ thể biến thành hạt đậu để tấn công đối thủ một cách nhanh chóng.
“Đúng vậy!”
Nghe Hoàng Lão Tà hỏi, Tần Nam Huyền liếc nhìn trái cây ông ta vừa rút, khẽ gật đầu cười: “Không sai, đây chính là Trái Ác Quỷ, nó tên là trái Đậu Đậu.”
Sau đó Tần Nam Huyền nói cho Hoàng Lão Tà biết về hiệu quả của trái cây này. Hoàng Lão Tà nghe xong mà kinh hãi, không ngờ trái cây này lại có thể cho mình biến thành một hạt vật chất hình cầu. Như vậy, mình còn có thể được coi là một người sao?!
Dường như nhìn thấu được sự nghi hoặc của cha mình, Hoàng Dung kiên nhẫn giải thích: “Cha, người yên tâm, dù ăn trái cây này, chỉ cần bình thường người không sử dụng năng lực của nó, thì sẽ không khác gì người bình thường.”
Nghe Hoàng Dung giải thích, Hoàng Lão Tà lúc này mới yên lòng, đưa tay cầm trái cây lên rồi chuẩn bị ăn.
"Trái cây này cực kỳ khó ăn, tốt nhất là ngươi nên phong ấn vị giác của mình lại.”
Tần Nam Huyền thấy Hoàng Lão Tà chuẩn bị ăn trực tiếp thì chậm rãi mở miệng nhắc nhở. Hoàng Lão Tà tuy ở những nơi khác đều mang cái vẻ ngạo mạn khó thuần của mình, nhưng trước mặt điếm chủ, hắn cũng không dám càn quấy. Thế nên, hắn ngoan ngoãn làm theo lời Tần Nam Huyền, phong bế vị giác, rồi lúc này mới giống như bình thường ăn trái cây mà trực tiếp nuốt vào. Sau đó nhắm mắt lại theo lời Tần Nam Huyền gợi ý trước đó, bắt đầu cảm ngộ loại năng lượng đặc thù trong cơ thể mình.
Trong lúc mọi người chăm chú quan sát, thì thấy thân hình Hoàng Lão Tà biến hóa, trong nháy mắt đã biến thành một hạt đậu lớn. Sau đó lại thấy Hoàng Lão Tà bắt đầu khôi phục lại thân thể, cuối cùng trở lại hình dáng cao lớn bình thường như cũ. Thấy cảnh tượng thần kỳ này, những người trước giờ chưa từng thấy Trái Ác Quỷ như Phùng Mặc Phong đều mang vẻ mặt khiếp sợ, không khỏi cảm thán, đúng là tiệm nhỏ, đồ vật bên trong quả nhiên thần kỳ. Hoàng Lão Tà tuy đã nghe con gái mình nói về loại năng lực này, nhưng sự rung động vẫn không bằng việc chính mình trải nghiệm. Hơn nữa, điếm chủ còn nói trái cây này có thể tự mình khai phá năng lực, khi khai phá đến mức tận cùng thì còn có những năng lực đặc thù.
Hoàng Lão Tà không khỏi có chút mong chờ, không biết năng lực đặc thù mà điếm chủ nói là gì. Xem ra sau khi rời khỏi đây, mình phải khai phá tốt năng lực của trái cây này một chút mới được. Hoàng Lão Tà thở dài một hơi, bình phục lại cảm xúc 563 của mình rồi vung tay về phía chiếc bình thứ tám.
“Ba!”
Cùng với tiếng bình vỡ tan, một vật màu trắng sữa, dài cỡ hai ngón tay rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
“Đây... là cái gì?!”
Hoàng Lão Tà nhìn thấy vật này, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc. Nó ngược lại có chút giống bánh ngọt, nhưng nhìn nó thì lại không được mềm như bánh ngọt. Lập tức, vẻ mặt không hiểu của ông quay sang hỏi Tần Nam Huyền: “Điếm chủ, đây là vật gì?!”
Nghe Hoàng Lão Tà hỏi, Tần Nam Huyền liếc nhìn vật phẩm ông ta rút được.
«Tiên bối Lộc Đào Thái Lang»: Đến từ một thế giới Lạp A nào đó. Sau khi ăn tiên bối này, có thể khuất phục được bất kỳ con hươu nào, chỉ dùng được một lần.
"Tiên bối Lộc Đào Thái Lang."
Tần Nam Huyền mở miệng nói tác dụng của vật phẩm cho Hoàng Lão Tà nghe một lần. Trên mặt Hoàng Lão Tà nhất thời hiện lên vẻ cổ quái. Vật này có thể khuất phục được hươu, đối với người bình thường thì có lẽ là khá tốt, nhưng đối với cao thủ võ lâm như bọn họ mà nói thì lại chẳng có tác dụng gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận