Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 194: Chuột trắng nhỏ mở ra, tiên giới cũng xuyên ngắn như vậy váy ? « canh một ».

Chương 194: Chuột trắng nhỏ mở ra, tiên giới cũng mặc váy ngắn như vậy? «canh một».Nghe Tần Nam Huyền giải thích, Nhạc Linh San bắt lấy con chuột nhỏ màu trắng này, đưa nó vào lòng bàn tay, nhìn đôi mắt tinh ranh của nó, có chút hiếu kỳ hỏi: "Điếm chủ, ngươi nói tác dụng đặc biệt của nó là gì?" Tần Nam Huyền liếc nàng một cái, lạnh nhạt đáp: "Sau khi ngươi có được vài thứ kia, con chuột trắng nhỏ này ngươi có thể trực tiếp ăn tươi, có thể khôi phục vết thương trên người ngươi." Nhạc Linh San đang vuốt ve con chuột nhỏ, nghe vậy thì suýt chút nữa làm rơi con chuột trong tay, yếu ớt hỏi: "Ăn sống á?" Tần Nam Huyền gật đầu: "Chết rồi thì không có tác dụng." "Ọe..." Nhạc Linh San nghe vậy không nhịn được nôn khan, nhét con chuột trắng vào ghế sofa, ghét bỏ nhìn nó. Đôi mắt nhỏ của chuột trắng lộ vẻ nghi hoặc, không hiểu vì sao chủ nhân vừa chơi đùa vui vẻ với mình, lại đột nhiên ném mình ra, vẻ mặt nhỏ nhất thời trở nên tủi thân. "Đương nhiên," Tần Nam Huyền tiếp lời, "Ngươi cũng có thể không ăn nó, coi nó như sủng vật nuôi cũng được." Nhạc Linh San nhìn chuột trắng vẻ mặt đáng thương, mềm lòng đưa tay cho nó nhảy lên. Chuột trắng thấy chủ nhân chơi đùa cùng mình, liền nhào qua nhào lại trên lòng bàn tay Nhạc Linh San. Tần Nam Huyền bắt lấy con mèo Tuyết Tầm Mai đang từ trên bàn nhảy qua cắn chuột. Chỉ thấy Tuyết Tầm Mai mặt mèo hiện lên vẻ nghi hoặc, rõ ràng mình vừa mới nhảy ra mà? Sao khoảng cách với con chuột kia vẫn không đổi? Nó khẽ giật móng vuốt, phát hiện mình đang ở giữa không trung, nhất thời hốt hoảng nhìn quanh, thấy chủ nhân mình đang mỉm cười nhìn. "Ngươi đúng là một con mèo ngoan, nhưng con chuột này ngươi không được ăn." Tần Nam Huyền thả nó xuống đất. "Meo meo~" Nghe chủ nhân khen ngợi, Tuyết Tầm Mai vui vẻ cọ đầu vào người Tần Nam Huyền! Chú Gấu Trúc non đang gặm trúc thì khựng lại, rồi bỏ gậy trúc chạy đến bên chân Tần Nam Huyền, níu lấy ống quần làm nũng. Rõ ràng nó cũng muốn được Tần Nam Huyền khen ngợi. Thấy vậy Tần Nam Huyền khẽ cười, nhẹ nhàng xoa đầu nó nói: "Ngươi cũng rất đáng yêu." Gấu Trúc non nghe xong vui vẻ lăn lộn trên mặt đất. Lúc Tuyết Tầm Mai vừa xuất hiện, chuột trắng nhỏ đã bị dọa suýt chết. Nhưng may mà được người ngăn cản kịp thời, nếu không thì toi mạng thật rồi. Nhạc Linh San thấy chuột trắng có biểu cảm nhân tính hóa như vậy, nhất thời vui vẻ nói: "Ngươi nhát gan vậy, lại còn là chuột bạch, vậy gọi ngươi Tiểu Bạch nhé." Chuột trắng nhỏ nghe chủ nhân chê mình nhát gan liền kêu chi chít biểu thị phản đối. Nhưng Nhạc Linh San không để ý, mà đưa nó đặt trên thành ghế sofa, rồi đưa tay đập vào bình thứ ba. "Bốp!" Theo một tiếng vang nhỏ, bình vỡ tan, một con chuột xám lông lá rơi ra, lơ lửng giữa không trung. "Ơ!" Nhạc Linh San kinh ngạc nhìn con chuột: "Điếm chủ, đây là chuột màu xám tro!" «Chuột đồ chơi»: Đến từ thế giới hiện thực nào đó, dùng để rèn luyện cho mèo con, chuột bông, làm bằng vật liệu an toàn, không dễ hỏng, mèo có thể yên tâm cắn xé, không được ăn. Tần Nam Huyền nhìn lướt qua món đồ chơi này, lạnh nhạt nói: "Đây là chuột đồ chơi, dùng để cho mèo con chơi đùa, có thể cắn xé, nhưng không được ăn." Nghe Tần Nam Huyền nói, Nhạc Linh San có chút cạn lời, cũng không biết ai rảnh như vậy lại làm ra thứ đồ chơi này, nhưng mà con chuột này nhìn lại rất sống động. Nhạc Linh San tiện tay thả con chuột lên ghế rồi bỏ qua, hướng tới bình thứ tư mà đập. "Bốp!" Sau tiếng bình vỡ, một trang giấy rơi ra, lơ lửng giữa không trung. «Giấy chứng nhận tâm thần»: Đến từ một bệnh viện tâm thần ở một thế giới hiện thực nào đó, xuất ra một giấy chứng nhận không có tên người bệnh. Nhìn đống đồ Nhạc Linh San lấy được, Tần Nam Huyền lắc đầu, chậm rãi nói: "Đây là giấy vụn vô dụng." "A!" Nhạc Linh San gật đầu, lát nữa sẽ bỏ lá bùa này vào thùng nilon. Đưa tay về phía bình phía sau. "Bịch bịch!" Theo hai tiếng vang nhỏ, bình vỡ vụn, đồ vật bên trong rơi ra, lơ lửng giữa không trung… Một bộ y phục xếp chỉnh tề. Một chai nước dược màu đen. Nhìn chai dược màu đen, Nhạc Linh San nhíu mày, có chút khó chịu hỏi: "Điếm chủ, đó là thuốc độc sao?" «Trang phục hầu gái»: Đến từ một thế giới hiện đại nào đó, quần áo làm việc của hầu gái, chủ yếu lấy váy ngắn liền thân màu trắng ngang gối với yếm lá sen làm đồ trang sức, một trong những thứ trạch nam yêu thích nhất. «Thuốc nước bạc hà»: Đến từ một thế giới hiện đại nào đó, là thuốc đuổi chuột, có công dụng kiện tỳ, đuổi chuột, dùng khi bị tổn thương do chuột cắn gây chóng mặt, buồn nôn, đau bụng, khó chịu dạ dày. Tần Nam Huyền nhìn lướt qua trang phục hầu gái Nhạc Linh San lấy được, hai mắt sáng lên, nếu mà Loan Loan và Trinh Trinh mặc thì chắc chắn sẽ có một phong vị khác. Sau đó mở miệng: "Đây là trang phục hầu gái, vốn là trang phục của nô tỳ, sau được cải tiến thì các tiểu thư hào môn cũng mặc." Nghe Tần Nam Huyền giới thiệu, Nhạc Linh San có vẻ như "Ta nhìn thấu ngươi rồi". Nàng sống lâu như vậy rồi chưa từng thấy loại quần áo này, đây chắc chắn là đồ vật mới có ở tiên giới của điếm chủ. Trong lòng Nhạc Linh San, Tần Nam Huyền đã là một vị tiên nhân không gì không thể. Tần Nam Huyền không biết nàng đang nghĩ gì, chỉ vào chai đen kia, lắc đầu nói: "Đây không phải thuốc độc gì, nó gọi là thuốc nước bạc hà, mỗi lần nhỏ một hai giọt pha vào nước uống có thể trị và phòng ngừa cảm nắng, cũng là trúng gió." Nghe Tần Nam Huyền nói, Nhạc Linh San gật đầu, thứ này ngược lại không phải là thứ thần kỳ gì. Nhạc Linh San bỏ thuốc bạc hà vào thùng, sau đó cầm trang phục hầu gái lên nhìn, nhất thời mặt đỏ bừng, váy này ngắn quá đi, cùng lắm chỉ đến đầu gối, thế này sao mặc ra ngoài được chứ! Nhạc Linh San xấu hổ cất trang phục hầu gái vào thùng nilon. Những người khác lại không có quá nhiều biểu cảm, vừa rồi loại trang phục quần cụt giống hầu gái kia, bọn họ cũng từng thấy người trong giang hồ mặc rồi, nên cũng không thấy xấu hổ. Chỉ là có chút kỳ quái, tiên giới cũng mặc váy ngắn như vậy sao!? PS: Cảm tạ chư vị quan khách đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt mua. Cảm tạ Y Nhân bắt đầu vì ta say đại ca đã khen thưởng! Cảm tạ dạ đại ca đã tặng vé tháng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận